Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 145

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vài ngày ở Tưởng phủ cứ thế trôi qua, cũng chẳng biến cố nào lớn xảy . Thái hậu vẫn ban thưởng liên tiếp đưa về Tưởng phủ, vật phẩm quý giá chất đống, một ai dám mảy may dòm ngó. Tưởng Siêu bận rộn bên ngoài, giải quyết các công việc liên quan đến Tuyên Ly, từ khi Tưởng Nguyễn hồi phủ vẫn một diện kiến. Tưởng Quyền cũng hề tìm kiếm đích nữ là nàng để hàn huyên tâm sự. Lộ Châu thăm dò mấy ngày nay Tưởng Đan từng bước khỏi viện, tính tình càng hướng nội hơn. Tưởng lão phu nhân bắt đầu suy yếu vì tuổi già. Hôm Tưởng Nguyễn hồi phủ, bà gọi nàng đến tâm tình chuyện cũ, nhưng chỉ một lát tỏ vẻ mệt mỏi.

Hạ Nghiên m.a.n.g t.h.a.i gần bốn tháng, đương nhiên chăm sóc hết sức cẩn thận. Ở kiếp , đứa bé trong bụng Hạ Nghiên cũng sinh , chỉ còn một tháng nữa là đủ ngày thì đẻ non. Khi điều tra là do Ngũ di nương Hồng Anh động tay động chân, Tưởng Quyền giận dữ, tống nàng phòng củi giam giữ. Hồng Anh đó tìm một sợi dây mà thắt cổ tự vẫn, c.h.ế.t ngay trong căn phòng chứa củi lạnh lẽo đó.

Giờ nghĩ , sự việc quả thật còn nhiều uẩn khúc. Mặc dù Hồng Anh khả năng nhúng tay, nhưng nàng can đảm tự vẫn thì e rằng chắc. Tưởng Nguyễn nhớ dấu vết kiếp , thai nhi của Hạ Nghiên giữ , thì Hồng Anh…

Nàng tò mò, rốt cuộc thật là Hồng Anh tay hãm hại ?

Đang trầm ngâm suy tính, Liên Kiều vén rèm lên, khẽ báo: “Tiểu thư, Ngũ di nương đến.”

Tưởng Nguyễn khẽ nhíu mày, Hồng Anh cũng hành động nhanh thật.

đón Hồng Anh , xiêm y của Hồng Anh tinh xảo hơn so với ba năm . Mặc dù vẫn phô trương vẻ lộng lẫy, nhưng chất vải trang sức đều là thượng phẩm. Xem ba năm nay, Tưởng Quyền sủng ái Hồng Anh vô cùng. Ngẫm cũng , kiếp khi nàng hồi phủ cũng là thời gian , địa vị của Hồng Anh và Hạ Nghiên ngang bằng. Hiện tại Hạ Nghiên đang mang thai, nên Hồng Anh càng dễ dàng chiếm sự sủng ái của Tưởng Quyền.

Hồng Anh cẩn thận từng li từng tí, nơm nớp lo sợ xuống đối diện Tưởng Nguyễn. Ba năm nay quả thật nàng lòng Tưởng Quyền. Tất cả những việc mà Hạ Nghiên đó đối với nàng khiến Tưởng Quyền và Hạ Nghiên nảy sinh mâu thuẫn rạn nứt. Thế nên hai thỉnh thoảng mới chung phòng, Hồng Anh thừa dịp cơ hội đó chen chân giữa, càng ngày càng Tưởng Quyền yêu thương. Ai ngờ Hạ Nghiên vẫn mang thai!

Cũng may Tưởng Nguyễn trở về. Hồng Anh luôn luôn một sự kính nể và sợ hãi khó hiểu đối với Tưởng Nguyễn. Kể từ ba năm , những thủ đoạn lợi hại của vị Đại tiểu thư bề ngoài tưởng chừng nhu hòa khiến nàng nảy sinh ý lôi kéo, kết giao. Giờ đây thực tế chứng minh ánh mắt của nàng hề sai. Tưởng Nguyễn Ý Đức Thái hậu coi trọng, Tưởng Tín Chi từng bước thăng chức, Triệu Quang cũng đề cao, Tưởng Nguyễn còn danh hiệu Quận chúa. Với những hậu thuẫn , Tưởng phủ chẳng trở thành thiên hạ của nàng ?

Nghĩ đến đây, Hồng Anh lập tức tỏ vẻ cung kính, thi lễ : “Tiện bái kiến Quận chúa.”

“Di nương hà tất đa lễ.” Tưởng Nguyễn nâng tách bên cạnh. “Di nương và đều là nhà, cần quá câu nệ lễ nghi xã giao.” Nàng mỉm nữ nhân mặt. “Thấm thoắt ba năm, xem di nương sống cũng thuận lợi.”

“Đều nhờ phúc khí của Đại tiểu thư.” Hồng Anh khẽ. “Đại tiểu thư mới là mang vận đại cát.”

Tưởng Nguyễn chuyện cùng nàng. Không lâu , quả nhiên Hồng Anh thử dò xét, hỏi: “Đại tiểu thư chắc cũng chuyện phu nhân m.a.n.g t.h.a.i chứ?”

“Phụ thêm cốt nhục, trong phủ còn ai ? Nguyễn nương đây tất nhiên cũng tai điếc mắt mù.” Trong giọng của Tưởng Nguyễn sự châm biếm, khóe mắt Hồng Anh giật giật. Ý đồ của nàng giống như đè xuống, vẻ mặt xuất hiện sự buồn bã. “Nói mong Quận chúa đừng chê , đây chính là tâm bệnh khiến tiện lo lắng.”

“Ồ? Di nương gì mà lo lắng?” Tưởng Nguyễn .

“Tiện cũng coi như là thiết với Đại tiểu thư, nên cũng sự việc theo hướng khác. Phu nhân thai tất nhiên là chuyện , nhưng mấy năm nay bởi vì lão gia yêu thương, phu nhân chỉ chăm chăm đợi mắc . Nếu giờ sinh một tiểu thiếu gia, chừng sẽ đè ép tiện .” Vẻ mặt Hồng Anh hoảng sợ, dáng vẻ như lo lắng.

“Di nương đừng nghĩ nhiều.” Tưởng Nguyễn mỉm an ủi nàng. “Mẫu tấm lòng từ bi, thể kiếm chuyện với di nương? Huống hồ, phụ cũng chắc chắn bỏ mặc di nương. Nếu di nương chịu chút ấm ức nào, phụ cũng sẽ dễ dàng bỏ qua cho mẫu .”

Hồng Anh lấy khăn tay lau mắt, giống như thật sự nước mắt chảy , khổ : “Được lão gia yêu thương chính là phúc khí của tiện . nữ nhân sinh con, thập tử nhất sinh, như bước một chân cửa Quỷ Môn quan. Lời vẻ khó lọt tai, nhưng nhỡ lúc đó phu nhân xảy biến cố gì, e rằng sẽ đổ lên đầu . Tiện thanh minh thế nào đây? Chỉ sợ gì cũng thể giải oan cho chính . Tiện chỉ một một sống ở Tưởng phủ, nếu thật sự gán cái tội danh nào đó, sợ rằng ngay cả c.h.ế.t cũng thể thây.”

Tưởng Nguyễn im lặng Hồng Anh. Không cần trong lời của Hồng Anh mấy phần chân thật, mấy phần giả dối, nhưng nàng quả thực là một thông minh, sớm nghĩ thấu điểm . nếu nghĩ thấu như thì tại kiếp phát sinh việc đó? Tưởng Nguyễn cũng tin ở kiếp , Hồng Anh hãm hại Hạ Nghiên đẻ non.

Kỳ thực, Hồng Anh là một nữ nhân vô cùng cẩn thận và thông minh, am hiểu thời thế. Nếu nguy hiểm, nàng tuyệt đối sẽ điều gì ảnh hưởng đến bản . Nếu như , việc Hạ Nghiên sảy thai kiếp , tội danh hẳn là do Hạ Nghiên áp đặt lên Hồng Anh. mà, rốt cuộc thì đứa con của Hạ Nghiên kiếp , sẩy ?

Mặc dù trong đầu liên tục suy tư, Tưởng Nguyễn vẫn mỉm với Hồng Anh. "Những lời của di nương quả thật chút đáng sợ. Hiện giờ trong phủ ai cũng che chở cái bụng của phu nhân, di nương sợ hãi điều chi? Nguyễn nương cảm thấy việc cần thiết hiện tại là di nương cũng nên một đứa trẻ trong bụng như mẫu . Lấy đứa trẻ lá bùa hộ mệnh cho chính ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-145.html.]

Nàng là một thiếu nữ xuất giá, thể thảo luận chuyện con cái với một di nương trong phủ, hề vẻ e thẹn, chuyện tự nhiên như đang bàn đến chuyện nước thường ngày. Trong nội tâm Hồng Anh chút kinh sợ, nhưng mặt vẫn đỏ lên, nàng khẽ . "Đại tiểu thư, là tiện , mà là... mà là..."

Cô nương xuất từ thanh lâu, nhất định dùng một loại t.h.u.ố.c bí mật, khiến làn da trắng trẻo mịn màng, đồng thời cơ thể tỏa một mùi hương kỳ lạ. Đây chính là thủ đoạn mê hoặc khách nhân. đằng loại t.h.u.ố.c đó là một tác dụng phụ khủng khiếp: sẽ khiến họ khó bề hoài thai.

Thuở , khi Hồng Anh phủ, quả thực chỉ giành sự sủng ái của Tưởng Quyền, lão gia nâng niu trong lòng bàn tay. Nàng , nhưng sống trong phủ càng lâu, khát vọng một đứa con càng trở nên mãnh liệt. Sự yêu thích của nam nhân đáng tin cậy, nhưng nếu một đứa bé, đặc biệt là con trai, thì địa vị của nàng cũng sẽ khác biệt. Nàng mong áp đảo Hạ Nghiên, bởi vì lưng Hạ Nghiên còn Hạ phủ chống đỡ. Chỉ cần khiến Tưởng Quyền đối xử công bằng giữa Hạ Nghiên và nàng là mãn nguyện.

Mỗi Tưởng Quyền ngủ trong phòng nàng, Hạ Nghiên đều cho Lý ma ma mang một bát canh đến và giám sát nàng uống cạn. Mặc dù , mỗi Lý ma ma rời , nàng đều móc họng nôn sạch bộ canh t.h.u.ố.c . Tuy nhiên, vì hồi trẻ ở thanh lâu dùng quá nhiều thuốc, nàng từng lén hỏi đại phu, đại phu e rằng nàng khó bề mang thai.

Nghi ngờ về việc thể m.a.n.g t.h.a.i như một cái gai đ.â.m sâu lòng nàng. Giờ Hạ Nghiên tiếp tục thai, chẳng lẽ bấy nhiêu nỗ lực của nàng đều trở thành công dã tràng? Nàng cam lòng!

liệu thể biện pháp nào ? Nàng luôn tự hỏi bản .

Tưởng Nguyễn nâng chén lên, chậm rãi nhấp một ngụm, bình thản cất lời. " tại nghĩ rằng thể? Trên đời , nữ nhân nào thể con cả."

Hồng Anh sững sờ, ngẩng đầu Tưởng Nguyễn. "Ý của đại tiểu thư là gì?"

Tưởng Nguyễn nàng đầy thấu hiểu. "Cần gì ư? Ngũ di nương, Nguyễn nương thông cảm cho . sống yên bình trong Tưởng phủ , cần một đứa bé. Di nương hiểu ? Nếu con, thì nhất định sẽ con."

Hồng Anh run rẩy hồi lâu mới thể suy ngẫm lời Tưởng Nguyễn, lập tức bàng hoàng, thể tin nổi thiếu nữ đang mặt . "Đại tiểu thư..."

Tưởng Nguyễn mỉm . "Dù thì đây cũng là chuyện di nương sinh con, Nguyễn nương cũng quyền nhúng tay ."

Trong đầu Hồng Anh đang rối như tơ vò, hàm ý trong lời của Tưởng Nguyễn thoáng để lộ ý tứ. Di hoa tiếp mộc! (Một thủ đoạn xảo trá, đổi trắng đen.)

Nếu chuyện thành công, vị trí của nàng trong phủ sẽ khác biệt như trời với đất. Có lẽ đây là một nguy hiểm cực kỳ lớn, nếu phát hiện thì chính là tội danh loạn côn đ.á.n.h chết, hỗn loạn dòng dõi gia tộc. Nàng kinh hãi Tưởng Nguyễn thốt những lời bình thản như mây trôi nước chảy, cảm thấy khó thể tưởng tượng nổi. Tưởng Nguyễn cũng là con gái của Tưởng phủ, cớ đưa chủ ý dùng huyết thống khác để kế thừa địa vị Tưởng phủ?

Nàng... từng xem nhà họ Tưởng ?

Hồng Anh lặng lẽ chằm chằm, thể nghĩ bất cứ điều gì. Lời của Tưởng Nguyễn mặc dù khiến khác sợ hãi nhưng vô cùng đáng để suy tính. Chỉ là thể quyết định ngay lập tức, nàng đành vội vã . "Đại tiểu thư ... tiện ... rõ. Tiện nhớ một việc cần , giờ dám phiền đại tiểu thư nữa."

Tưởng Nguyễn cũng giữ , khẽ . "Di nương suy nghĩ thật kỹ nhé, cần gấp gáp. Chỉ cần... khi mẫu xảy chuyện ngoài ý ."

Hồng Anh lời xong, tim như ai bóp chặt, dám nán thêm, vội vã dẫn nha về viện của .

Liên Kiều bóng nàng hấp tấp như đuổi, đẩy cửa . "Ngũ di nương hoảng hốt ?"

Bạch Chỉ lặng lẽ nghiêm một bên . Liên Kiều sờ sờ lỗ mũi. "Chắc là thần thái của tiểu thư hoảng sợ."

Tưởng Nguyễn mỉm .

 

Loading...