Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 142
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:59:05
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý Đức Thái hậu về kinh thành, cấm vệ quân cửa cung lập tức tiến lên, nghi trượng dài dằng dặc, kéo dài hàng trăm dặm thành hai hàng ngay ngắn. Hoàng đế dẫn đầu văn võ bá quan cùng nghênh đón. Đội ngũ thật dài từ phương xa đang tiến tới. Kinh thành hoa lệ rực rỡ ánh mặt trời, mà phượng liễn bằng vàng khảm lụa tím, cùng hoa văn tôn quý càng thêm lấp lánh tỏa sáng. Đội ngũ bước thong thả, quan văn bên trái, quan võ bên , đều cúi lạy hô to: "Cung nghênh Thái hậu nương nương trở về kinh thành."
Phượng liễn dừng cửa cung, cung nữ mặc y phục tinh xảo vội bước đến vén bức mành đính ngọc trai của phượng liễn lên. Ý Đức Thái hậu mặc một bộ triều phục màu vàng rực rỡ, tay áo đính nút cài từ ngọc vàng hoa lệ. Bà đỡ bước ngoài, nhàn nhạt liếc . Chỉ cần một cái liếc mắt khiến cảm thấy uy áp thể chống .
Phía phượng liễn còn một chiếc kiệu tráng lệ kém, hình hoa Hải Đường đỉnh kiệu, trong đó phảng phất mùi hương nhẹ tỏa xung quanh. Không hiểu vì , đều hiếu kỳ về phía , như thể mong đợi trong đó ngoài.
Chiếc kiệu cũng dừng , động tác dừng kiệu thực hiện nhẹ nhàng, tựa hồ sợ trong đó giật . Điều càng khiến ngứa ngáy trong lòng. Ngay đó, hai nha mặc y phục màu xanh ngọc tới, đều dáng cao gầy, gương mặt thanh tú. Một điềm đạm một năng nổ, hai bên kiệu, duỗi tay đỡ trong kiệu .
Một bàn tay ngọc ngà, da dẻ như tuyết trắng, tinh xảo như tạc từ băng phách, chậm rãi vươn .
Bàn tay trắng ngần như ngọc, tuy gì quá đặc biệt nhưng nơi cổ tay đeo một chiếc vòng tỏa ánh xanh mờ nhạt, nổi bật cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn vô cùng tinh xảo. Cảm giác mềm mại đến mức khiến lòng chợt nổi lên sự xao động khó tả.
Nha bên trái vén cao mành cửa, thiếu nữ bên trong khẽ khom bước xuống.
lúc một cơn gió nhẹ thổi qua, theo bản năng khẽ nheo mắt . Khi kịp mở mắt , một bóng hồng y xuất hiện, chậm rãi tiến về phía đội nghi trượng kéo dài cả trăm dặm. Đó chính là một vẻ tuyệt thế vô song.
Cung y gấm hoa đỏ thẫm phấp phới, tà váy thêu bằng chỉ vàng hình bướm lượn bay những cành hoa Hải Đường, đường nét vô cùng sắc sảo. Chiếc áo choàng dài tay mềm mỏng bên ngoài từ gấm tơ tằm màu đỏ tươi, thêu hình hoa cỏ sinh động, tựa như một bức họa mùa xuân rực rỡ. Nàng chải búi tóc kiểu Phù Dung Quy Vân, càng tôn lên làn da trắng như tuyết. Đại Cẩm triều ngờ xuất hiện một vẻ khuynh thành đến , khiến khắp nơi như nhuộm bằng một sắc đỏ rực lửa. Mày lá liễu tinh tế, đôi mắt trong như nước hồ thu, bờ môi đỏ thắm tựa cánh hoa Anh Đào. Dung mạo dường như chỉ thể khắc họa trong tranh vẽ mỹ nhân ngàn năm, tuy mang tiên khí nhưng nếu chẳng may lỡ sa , e rằng vĩnh viễn thể thoát khỏi sự mê hoặc.
Nàng chậm rãi bước tới từ xa, tà váy đỏ rực phía tung bay theo gió. Càng đến gần, càng nhận nàng trang sức tinh xảo lộng lẫy, nơi đuôi mắt còn điểm thêm chút phấn vàng lấp lánh, tăng thêm vẻ yêu mị cho dung nhan. Đôi mắt nhếch lên, khóe môi khẽ nở nụ , hai tay đan nhẹ , toát lên sự đoan trang nhưng cũng cực kỳ quyến rũ, trong trẻo lạnh lùng ẩn chứa sự mê hoặc lòng .
Yêu nữ họa quốc! Đây chính là suy nghĩ đồng loạt nảy lên trong đầu tất cả . Một nữ nhân như , quả xứng với bốn chữ “Yêu nữ họa quốc” .
Thái giám cất giọng kéo dài âm điệu: “Cung nghênh Hoằng An Quận chúa trở về kinh ——”
Hoằng An Quận chúa! Sắc mặt của tất cả những mặt đều đồng loạt đổi.
Mọi đều nhớ , ba năm , đích trưởng nữ Tưởng gia lấy đỡ kiếm, cứu mạng sống của Ý Đức Thái hậu. Thái hậu đặc biệt ưu ái ban thưởng, dẫn nàng cùng Tông miếu, và lâu , Hoàng đế chính thức sắc phong nàng trở thành Hoằng An Quận chúa. Ai cũng hiểu, Ý Đức Thái hậu đối đãi với Hoằng An Quận chúa khác hẳn thường. đến tận hôm nay, khi tận mắt chứng kiến, mới vị Hoằng An Quận chúa sở hữu sắc khuynh thành đến mức . Nói nàng là nhất mỹ nhân Đại Cẩm triều cũng hề sai.
Ngay cả Đế vương cũng khỏi khẽ nheo mắt .
Tưởng Quyền trong đám đông, ngay khi ánh mắt chạm dung mạo của nàng, nhận Tưởng Nguyễn, thể khỏi khẽ run rẩy. Hắn vẫn luôn Tưởng Nguyễn từ nhỏ sở hữu nét gần giống mẫu Triệu Mi, nhưng ngờ nữ nhi khi trưởng thành giống như phượng hoàng niết bàn tái sinh, phong thái tao nhã hào hoa, thể khuynh quốc khuynh thành. Dung mạo xinh như đủ để khiến nam nhân đều mê đắm, nhưng Tưởng Quyền dám chắc nàng thể mang vinh quang cho Tưởng phủ .
Bát hoàng tử Tuyên Ly chăm chú thiếu nữ tuyệt sắc đang dần tiến gần. Nếu ba năm chỉ khống chế và lợi dụng Tưởng Nguyễn, thì những gì thấy lúc , ngoài kinh ngạc, còn là cảm giác nhất định nắm giữ nàng trong tay. Nữ nhân xinh ở đời nhiều, nhưng thông minh xinh thì hiếm hoi, mà thông minh tuyệt đỉnh, xinh khuynh thế như nàng, quả là độc nhất vô nhị đời. Trong lòng Tuyên Ly dâng lên khao khát mãnh liệt: Nữ nhân xứng đáng cạnh , nếu đăng cơ, tất nhiên nàng là Hoàng hậu!
Hai mắt Ngũ hoàng tử Tuyên Hoa cũng ánh lên vẻ si mê. Thái tử thì càng cần , trong mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc sâu sắc nhan sắc của nàng. Ngay cả Tứ hoàng tử Tuyên Lãng, vốn bình thường kém nổi bật, giờ phút cũng khỏi lộ ánh lưu luyến, yêu mến.
Tổng binh đại nhân Cô Tu Văn khẽ nhíu mày. Trước đây ông Cô phu nhân nhắc về tình ý của Cô Dịch dành cho đích trưởng nữ Tưởng gia. Lúc đó ông còn cảm thấy Tưởng gia là nơi cao thể với tới, hơn nữa Tưởng Nguyễn Tưởng Quyền coi trọng. Về , Tưởng Tín Chi từng bước thăng chức, Triệu Quang thừa nhận cháu gái, Tưởng Nguyễn sắc phong thành Hoằng An Quận chúa, ông vốn cảm thấy danh phận như đủ xứng đôi với con trai . hôm nay, tận mắt chứng kiến dung mạo xuất chúng của thiếu nữ , trong lòng ông dâng lên nỗi lo sợ bất an. Một vẻ khuynh thành như thế, e rằng chỉ mang phiền toái vô bờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-142.html.]
Hòa Di Quận chúa nấp trong lòng Thục phi, thấy thiếu nữ áo đỏ liền dâng lên sự đố kỵ sâu sắc. Nàng vẫn luôn tự tin rằng dung mạo nổi trội nhất trong kinh thành Đại Cẩm. Ai ngờ, thiếu nữ hồng y xuất hiện, nàng lập tức lu mờ, cứ như ánh trăng rằm đối với đom đóm . Sự tự tin về sắc bấy lâu nay bỗng chốc hóa thành trò . Đến khi thấy danh xưng Hoằng An Quận chúa, nàng lập tức nắm chặt hai bàn tay, vẻ mặt thoáng hiện lên sự oán hận độc ác.
Lời của Tiêu Thiều từ ba năm trở thành chiếc gai nhọn đóng sâu lòng Hòa Di Quận chúa. Khi , vốn dĩ nàng tìm cách hãm hại Tưởng Nguyễn, khiến nàng sống bằng chết. Nào ngờ, Thái hậu ban ý chỉ mang Tưởng Nguyễn đến Tông miếu hoàng gia, nhờ đó nàng mới thoát . Mười ngày , khi tin Tưởng Nguyễn sắp hồi kinh, trong lòng nàng kinh hãi thôi, nhưng vẫn toan tính đủ biện pháp thể gây tổn hại. Thế nhưng hôm nay, tận mắt chứng kiến dung mạo của Tưởng Nguyễn, nàng cảm thấy lòng bực tức, khó chịu tựa như dời sông lấp biển.
Hồ ly tinh! Chắc chắn nàng dùng gương mặt yêu mị để mê hoặc cả những như Tiêu Thiều!
Tưởng Nguyễn khẽ , thong thả tiến bước, đôi mắt lặng lẽ quét qua một lượt, thu hết biểu cảm của quần thần tầm mắt. Trần Quý phi vẫn mỉm nàng, tựa như dung mạo tuyệt sắc của nàng hề gây ảnh hưởng. Song, Tưởng Nguyễn hiểu rõ, nụ chất chứa thâm ý: "Ta chờ ngươi lâu."
Và nàng cũng chờ giây phút thật sự lâu .
Khi ánh mắt Tưởng Nguyễn dừng Đại sư Tuệ Giác đang cạnh Hoàng đế, cách đó xa, nàng khẽ nhếch môi . Tuệ Giác vẫn giữ vẻ hiền lành như nàng nhớ, chỉ là so với ba năm , khuôn mặt càng thêm bình thản, an tĩnh. Chỉ cần qua cũng cảm giác như một vị Phật tổ đang thờ phụng trong miếu chùa.
Ba năm , khi Tưởng Nguyễn rời , nàng từng nhờ Tưởng Tín Chi đưa cho Đại sư Tuệ Giác một trang giấy, rõ những sự kiện trọng đại thể xảy trong ba năm sắp tới. Tuệ Giác vốn là thông tuệ, chờ đợi thời cơ, trang giấy thì chẳng khác nào hổ thêm cánh. Y dựa theo những chỉ dẫn giấy, “vô tình” tiết lộ Thiên cơ bên ngoài, dần dần vị Cửu Ngũ Chí Tôn trong cung trọng dụng.
Tuệ Giác dùng trọn ba năm để leo lên ngôi vị Quốc sư. Quân cờ , rốt cuộc cũng đạt đến vị trí mà nó .
Ánh mắt nàng nữa đảo qua một bóng dáng quen thuộc khác cạnh Hoàng đế. Thanh niên thẳng nghiêm nghị, toát vẻ cao ngạo, liêm chính. Tưởng Nguyễn chú ý thấy y phục của y đổi thành triều phục Chính nhất phẩm. Nàng tiếp tục tiến về phía , càng thêm vui mừng vì Liễu Mẫn trở thành Thái phó đương triều, quan Nhất phẩm.
Mọi chuyện vẫn diễn thuận lợi, . Dẫu ba năm ở kinh thành, nhưng ván cờ vẫn từng bước tiến hành mà hề dừng . Nàng tới mặt Hoàng đế, cúi đầu hành lễ. “Nhi thần thỉnh an phụ hoàng.”
Thái hậu nhận nàng nghĩa nữ, điều đồng nghĩa với việc nàng còn lo lắng đến việc đưa cung trở thành nữ nhân của Đế vương nữa. Từ đây, nàng thoát khỏi vận mệnh tiến cung ở kiếp . Ý Đức Thái hậu như , đích thị là vì nàng mà suy tính. Thấy nàng trổ mã ngày càng khuynh thành, rõ chí hướng của Tưởng Nguyễn tại chốn thâm cung , nên Người trực tiếp thỉnh phong, triệt để chặt đứt khả năng Tưởng Nguyễn nhập cung.
Bởi lẽ đó, mừng thầm, ắt kẻ thất vọng.
“Bình .” Vị Đế Vương thản nhiên cất lời.
Tưởng Nguyễn dậy, ánh mắt dò xét khắp xung quanh nhưng thấy bóng dáng Tiêu Thiều, trong lòng cảm thấy nghi hoặc. Theo lẽ thường, với phận của Tiêu Thiều, y hẳn tham gia buổi nghênh đón . Giờ thấy bóng dáng Tiêu Thiều , nàng nhớ câu của y khi nàng rời : “Ta Miêu Cương một chuyến.” Miêu Cương từ xưa vốn là chốn đầy hiểm nguy, chẳng lẽ y gặp chuyện ngoài ý nào?
Nghĩ đến đây, lông mày nàng bất chợt nhíu chặt . đó nàng tự trấn an, dẹp bỏ ý nghĩ lo lắng . Kiếp , Tiêu Thiều cũng chỉ sống đến thời điểm , hẳn là sẽ xảy chuyện gì . Nàng đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ, chợt ngẩng đầu lên thì bắt gặp một đôi mắt ánh lên ý . Chính là Tuyên Ly.
Tuyên Ly nàng, ánh mắt chất chứa sự dịu dàng vô cùng. Hắn vận y phục trắng nhẹ nhàng, quả thực phong thái một công tử như ngọc. Ba năm gặp, trông càng thêm thành thục, trưởng thành hơn hẳn ba năm , giống như một khối ngọc cổ mài giũa tinh xảo, càng thu hút ánh hơn.
nàng sớm lĩnh giáo bộ mặt thật của kẻ . Tưởng Nguyễn nhạt một tiếng, phắt sang chỗ khác, ánh mắt hề che giấu sự chán ghét.
Tuyên Ly sững sờ. Hắn từng cho rằng ba năm Tưởng Nguyễn giận dỗi vì Tưởng Tố Tố, nhưng ba năm, mới nhận rõ ràng: Tưởng Nguyễn hề chán ghét chỉ vì Tưởng Tố Tố, mà sự chán ghét xuất phát từ tận đáy lòng nàng, như thể bẩm sinh ghét cay ghét đắng . Hắn tự thấy bản hề chuyện gì khiến Tưởng Nguyễn căm ghét, nhưng mỗi nàng thấy đều biểu lộ sự xa cách và chán ghét rõ ràng.
Tuyên Ly khẽ nhíu mày trầm tư, bỗng nhiên nở một nụ rạng rỡ. Hắn tự nhủ: "Không , cho dù là thế, vẫn lòng tin khiến Tưởng Nguyễn động lòng. Nữ nhân mà để mắt tới, thể dễ dàng thoát khỏi tay ?"