Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 131
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:58:54
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện giờ Ý Đức Thái hậu hơn sáu mươi, mái tóc điểm bạc, tay đeo vòng ngọc bích khảm vân cát tường, toát lên vẻ quý phái. Nhìn dung mạo của bà, vẫn thể đoán phong thái tao nhã thuở xưa. Thuở , Ý Đức Thái hậu từng xưng là nhất mỹ nhân Cẩm Triều. Ngũ quan của bà thanh lệ, ẩn chứa nét uy nghiêm. Khi còn trẻ, bà từng hạ sinh cho Tiên hoàng hai nam một nữ. Thuở Bát vương mưu phản loạn đoạt vị, bà giải cứu Tiên hoàng và phò tá ngài lên ngôi vị cửu ngũ chí tôn. Sau đó, bà hy sinh con trai trưởng, thậm chí còn để nữ nhi của là Nguyên Dung Công chúa hòa với nước khác, mượn binh lính để giúp đỡ Hoàng đế hiện tại đăng cơ.
Có thể , nếu Ý Đức Thái hậu thì sẽ Cẩm Triều bây giờ, càng Đương kim Hoàng đế hiện tại. Ý Đức Thái hậu quả là quyết đoán, lạnh lùng, thậm chí là phần tàn khốc.
Bà liếc xuống những phía , ngón tay xoay hai viên hồng ngọc trơn bóng, sáng rực. Khi thấy đoàn nữ quyến, Ý Đức Thái hậu đột nhiên bàng hoàng, thẳng lên, ánh mắt chằm chằm một .
Đó là một thiếu nữ còn mang nét non nớt, vì an tọa ở hàng nên khó thấy rõ dung mạo, chỉ thấy búi tóc đen nhánh đơn giản, điểm xuyết một chiếc trâm hoa hồng tinh xảo. Xiêm y màu hồng nhạt, tuy giản dị nhưng giữa bao nhiêu tiểu thư ăn mặc tỉ mỉ khác, nàng vẫn toát lên vẻ thanh nhã, thoát tục.
Từ xa, thiếu nữ giống như đột nhiên cảm nhận ánh mắt của Ý Đức Thái hậu, bỗng ngẩng đầu. Đợi khi mắt rõ Ý Đức Thái hậu thì nàng cũng hề hoảng hốt. Ngược , nàng hé môi với Ý Đức Thái hậu. Nụ thuần khiết, trong suốt ẩn chứa một sự trầm , hiểu chuyện hợp với tuổi tác của nàng.
nụ đó như đang trùng khớp với một bóng hình sâu thẳm trong hồi ức của Ý Đức Thái hậu.
Bà cố nén cảm xúc, khó khăn kiềm chế ý lập tức bước xuống giữ chặt thiếu nữ đó. Sau khi xong, thiếu nữ sang chuyện với vị tiểu thư bên cạnh, giống như để ý tới bên . Ý Đức Thái hậu ở thượng tọa chút lơ đễnh.
Tưởng Nguyễn chuyện cùng Đổng Doanh Nhi, khóe môi tự chủ mỉm . Nàng ánh mắt của Ý Đức Thái hậu vẫn đang dõi theo từ thượng tọa.
Tưởng Nguyễn nhấc tách mặt lên, từng động tác nhỏ nhất của nàng đều luyện tập bao nhiêu , từ ánh mắt đến cử chỉ đơn giản nhất.
Sau khi tất việc phong thưởng cho nam quyến. Thấy Tưởng Tín Chi, Hoàng đế mỉm , ban thưởng thật sự phong phú. Sắc mặt Tưởng Quyền . Nam nữ tách biệt, Cô Dịch lâu gặp Tưởng Nguyễn từ . Giờ thấy nàng an tọa giữa hàng nữ quyến, dung nhan càng lúc càng động lòng , ánh mắt dõi theo nàng vô cùng chăm chú, nồng nhiệt.
Tuyên Ly vẫn giữ nụ hòa nhã thường thấy, hề khác biệt so với ngày . bàn tay trái của ngừng nắm chặt, một động tác thường thấy khi cảm thấy phiền não. Hiển nhiên, chuyện của phủ Tể tướng diễn một cách êm thấm, nhưng sự khó chịu trong lòng vẫn khó bề kiềm chế.
Tiêu Thiều bước về phía chỗ Quan Lương Hàn an tọa. Hôm nay, vận cẩm bào đen thêu hoa, vạt áo là hình kỳ lân vàng, càng tôn lên khí chất lạnh lùng, trong trẻo. Dung mạo tuấn tú của khiến ít nữ quyến lén lút đưa mắt theo.
Không bao lâu, một thiếu nữ xinh tiến từ ngoài sân. Thiếu nữ áng chừng mười bốn mười lăm tuổi, mặc một bộ y phục bằng gấm màu xanh lam, khắp áo thêu hoa kết hình quả trám, vạt váy thẳng tắp vì lồng thanh cứng. Chiếc váy đỏ uốn lượn lướt sàn nhà hoa văn vạn sự như ý, áo khoác mỏng bên ngoài thêu cẩm chướng năm màu. Toàn nàng cực kỳ xa hoa, tráng lệ, mà khi kết hợp thì hề hỗn tạp, trái còn toát lên vẻ diễm lệ vô song. Đường nét khuôn mặt nàng tinh tế, mang theo một nét phong tình kiều diễm. Nàng bước lên phía , cất tiếng khẽ: “Phụ hoàng.”
“Hòa Di, giờ mới đến?” Hoàng đế lời trách cứ nhưng giọng điệu thì cực kỳ thiết. Hòa Di Quận chúa chính là tâm can bảo bối của Hoàng đế.
“Nhi thần chọn xiêm áo hoa cả mắt, thể để Phụ hoàng mất mặt nha.” Hòa Di Quận chúa Hoàng đế. Ông lớn. Nàng lướt khu nam quyến, thấy Tiêu Thiều, trong lòng xao xuyến. than ôi, hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, Tiêu Thiều đoái hoài, ánh mắt Hòa Di Quận chúa thoáng qua vẻ thất vọng.
Đổng Doanh Nhi đụng đụng cánh tay của Tưởng Nguyễn. “Nguyễn , ngươi Hòa Di Quận chúa thích Tiêu vương gia là thật giả?” Từ đến nay, Đổng Doanh Nhi vốn là thích những lời đồn thổi thị phi. Giờ chuyện ngay mắt, tất nhiên nàng thể bỏ qua.
Tưởng Nguyễn mỉm . Kiếp , chuyện Hòa Di Quận chúa lưu luyến si mê Tiêu Thiều vốn còn là bí mật động trời, gần như trong Cẩm Triều đều tường tận. Nàng từng thề rằng nếu Tiêu Thiều thì cả đời lấy chồng, thậm chí còn nhờ Thục phi thỉnh cầu Thánh thượng ban hôn. Hoàng đế hết mực sủng ái Hòa Di Quận chúa, cũng từng ngỏ ý với Tiêu Thiều. Tiêu Thiều vốn tính lãnh đạm, dĩ nhiên cự tuyệt. Nghe khi từ chối, Hòa Di Quận chúa ngày nào cũng đòi sống đòi chết, thậm chí tự đến Cẩm Anh Vương phủ truy hỏi nguyên do, nhưng chẳng buồn hồi đáp. Kiếp , Hòa Di Quận chúa và Tiêu Thiều vẫn hề duyên phận gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-131.html.]
Ánh mắt Tưởng Nguyễn hạ xuống. Chuyện của Hòa Di Quận chúa tuy khiến cảm thương, nhưng chẳng thể khiến nàng bận lòng. Chẳng qua là bởi kiếp , Hòa Di Quận chúa ở trong cung giở trò hãm hại nàng ít . Nàng vốn lòng hẹp hòi, ưa ghen ghét đố kỵ. Lúc Tưởng Nguyễn nhập cung, nàng là một trong những tú nữ dung mạo xuất chúng nhất; nàng kiều mị vô song, trong khi Hòa Di Quận chúa diễm lệ vô cùng, dĩ nhiên ai lấn át danh tiếng. Nàng thường xuyên tìm cách gây khó dễ cho nàng, thậm chí còn bêu riếu rằng tỳ nữ trong viện nàng trộm đồ, lệnh đ.á.n.h đập đến c.h.ế.t bộ các tỳ nữ nhị đẳng trong viện. Cảnh tượng tàn khốc ám ảnh Tưởng Nguyễn, tái hiện trong giấc mộng vô , mỗi khi tỉnh dậy đều khiến nàng hoảng hốt tột cùng.
Trong nội cung, nàng bất kỳ bằng hữu nào thể giúp đỡ.
lúc , Thái hậu đột nhiên cất tiếng. "Tưởng phó tướng. Ngươi ngày mai là sinh thần của ngươi?" Ý Đức Thái hậu vốn ít khi tùy tiện gọi tên các nam quyến mặt đông , nay cất lời, khiến khỏi suy nghĩ sâu xa. Vị trí của bà và Hoàng đế vốn vững vàng, cần e dè phòng gì cả.
Tưởng Nguyễn bất ngờ, nàng quên bẵng mất sinh thần của chính . Kiếp , khi nhập cung, ngoại trừ Tuyên Lý đến thăm nàng ngày sinh thần, những khác để ý tới. Chỉ là chút ấm áp giả dối mà thôi! một đời luân hồi, Tưởng Tín Chi nhắc đến sinh thần của nàng mặt Hoàng đế, khiến trong lòng nàng dâng lên một cảm xúc phức tạp khó diễn tả thành lời.
“Khải bẩm Thái hậu nương nương, quả đúng là như .” Tưởng Tín Chi bước khỏi hàng.
"Đại tiểu thư Tưởng gia ?" Ý Đức Thái hậu từng trải qua loạn Vương chiến, nên vẫn cảm nhận sự uy nghiêm rõ rệt trong thanh âm của bà.
Tưởng Nguyễn dậy, khẽ cất lời, giọng ôn hòa. "Thần nữ Tưởng Nguyễn bái kiến Thái hậu nương nương." Dứt lời, nàng cúi lạy.
Động tác của nàng chuẩn mực, khiêm cung, thậm chí bên trong còn một sự thành kính khó tả. Rõ ràng lễ chỉ là lễ bái thông thường của thần tử gia quyến khi diện kiến Thái hậu, nhưng hiểu ẩn chứa một cảm xúc sâu sắc bên trong, trịnh trọng vô cùng, trông thấy khác biệt so với cách thức hành lễ của thường. Ý Đức Thái hậu lẳng lặng nàng, chiếc cổ trắng ngần, trâm cài hoa hồng sáng ngời, cùng bộ xiêm áo màu hồng phấn đẽ, hoạt bát. Thiếu nữ xinh , động lòng như , toát một sự trầm đáng kinh ngạc, giống . Ánh mắt bà chút bàng hoàng.
Hoàng đế thấy Thái hậu sững sờ thì khẽ hắng giọng một tiếng. Ý Đức Thái hậu sực tỉnh , bà Tưởng Nguyễn, . "Hãy bình ."
"Tạ Thái hậu nương nương." Tưởng Nguyễn dậy. Nàng cố gắng lờ áp lực từ ánh mắt Hoàng đế đang bên cạnh, chỉ thấy Ý Đức Thái hậu yếu ớt. Dung mạo nàng vốn sẵn tươi , nàng cố gắng duy trì nụ ôn nhu môi, khiến nàng trông kiều mị hơn cả Công chúa thường thấy.
Những xung quanh ghen tị đến đỏ mắt. Ý Đức Thái hậu vốn tính tình cương trực mạnh mẽ, ngày thường ít khi tỏ vẻ cận với ngoài. Tại Tưởng Nguyễn bà coi trọng như ? Trong lòng đều dấy lên trăm mối nghi hoặc. Tưởng Tín Chi căng thẳng dõi theo Tưởng Nguyễn; mặc dù nhắc tới , nhưng cũng ngờ Ý Đức Thái hậu đột nhiên lên tiếng. Tâm tư bậc đế vương khó lường, khiến khỏi lo lắng.
Ngồi phía đài, sắc mặt Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên đều trở nên khó coi. Từ Trần Quý Phi đến Ý Đức Thái hậu, hôm nay Tưởng Nguyễn thật sự gây nên tiếng vang quá lớn. Đồng thời trong lòng bọn họ nảy sinh một nghi ngờ: Trần Quý Phi thì cũng thôi , nhưng Ý Đức Thái hậu coi trọng Tưởng Nguyễn đến mức , chẳng lẽ thật sự trúng nàng thành Hoàng tử phi ? Là vị Hoàng tử nào? Bát hoàng tử, Ngũ hoàng tử, là Tứ hoàng tử?
“Đại tiểu thư Tưởng gia, Ai gia niệm tình Tưởng phó tướng, đồng ý ban cho ngươi một tâm nguyện nhân ngày sinh thần sắp tới. Ngày mai ngươi nguyện vọng gì, hôm nay cứ , Ai gia sẽ giúp ngươi thực hiện.” Ý Đức Thái hậu .
Hóa là chuyện sinh thần. Tưởng Tín Chi vốn tính dùng chiến công của để đổi lấy một tâm nguyện cho mặt Hoàng đế. Tưởng Nguyễn hiểu rằng, đây là cơ hội để nàng thỉnh cầu một sự che chở nào đó.
Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố thầm thở phào nhẹ nhõm. Không là chuyện ban hôn Hoàng tử phi thì chuyện đều , bởi lẽ nếu Tưởng Nguyễn thật sự trở thành Hoàng tử phi, e rằng Tưởng phủ sẽ khó mà ngày lành. Khóe môi Trần Quý Phi thoáng nở nụ , nhưng mang chút vẻ khó đoán. Nếu Tưởng Nguyễn thuận thế thỉnh cầu gả cho công tử nhà nào đó...
Tưởng Nguyễn mỉm , giọng chút hiu quạnh. “Thái hậu nương nương khai ân, thần nữ dám vọng cầu điều gì. Chỉ cùng mẫu ngắm hoa đào nở rộ nơi Ninh Thủy Cốc mà thôi.”
" nguyện vọng thể thực hiện ." Nàng lộ một nụ thê lương, khiến Ý Đức Thái hậu đột nhiên ngẩng đầu.