Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 130

Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:58:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ sớm, điện Ngọc Bình tề tựu đông đảo các vị phu nhân và tiểu thư. Họ đều là những nhà quan quyền quý, mang phẩm cấp cáo mệnh. Trong nội cung, nhiều vị quý nhân cũng đến, đang nhỏ giọng hàn huyên, tâm sự. Không khí quá mức khách sáo, nhưng cũng dám thái quá, giữ sự chừng mực đúng lễ nghi.

Hoàng Thượng ngự tọa chính giữa, cao, bốn vị phi tần mỉm theo thứ tự ở hai bên. Giờ phút , các vị cũng đang xuống các phu nhân, tiểu thư phía , thỉnh thoảng cất vài ba câu thăm hỏi, tỏ vẻ thiết hòa nhã.

lúc đó, tiểu thái giám cất giọng the thé truyền lệnh: “Phu nhân Thượng thư giá lâm--!”

Ánh mắt của tất cả lập tức đổ dồn về phía cửa.

Gần đây, danh tiếng của Binh bộ Thượng thư Tưởng Quyền vang vọng khắp kinh thành. Không vì bản ông gì đặc biệt, mà bởi Tưởng đại thiếu gia hồi kinh, thăng tiến như diều gặp gió, trở thành vị phó tướng trẻ tuổi nhất Đại Cẩm. Huống hồ, khi lập chiến công trở về, đồn còn lòng Bệ hạ. Tương lai tiền đồ ắt sẽ rộng mở, khó lòng đo đếm, quả là bậc long phượng trong đám . Ngày thường, chư vị phu nhân ít nhiều thủ thỉ với phu quân nhà vài lời, rằng các tiểu thư đến tuổi cập kê, trong lòng ai nấy đều mong gả con gái Tưởng gia danh vọng . Giờ đây, tin gia quyến Thượng thư đến, tất nhiên họ kỹ thêm một phen.

Phía Hạ Nghiên lầm tưởng ánh mắt đều đổ dồn , sống lưng khỏi tự giác ưỡn thẳng. Gương mặt các nàng vẫn giữ nụ lễ độ, đoan trang, bước thong dong thỏa.

Mọi yên lặng quan sát, thấy Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố đều toát lên vẻ xinh thanh lệ. Dung mạo Tưởng Lệ vẻ hưng phấn mà chút tầm thường, còn Tưởng Đan tuy yểu điệu nhưng vẻ rụt rè sợ hãi tương xứng với cảnh tượng long trọng mắt. Trái ngược , Tưởng Nguyễn bước lưng Hạ Nghiên, nhanh chậm, môi khẽ . Nụ của nàng xinh đến nao lòng, cử chỉ mang tác phong cao quý của những quý nhân tài tử trong nội cung.

Quan sát kỹ càng, chợt nhớ Hạ Nghiên ruột của Tưởng Tín Chi, mà Tưởng Nguyễn và Tín Chi mới là cùng một sinh . Nếu Tưởng Tín Chi công thành danh toại, Tưởng Nguyễn ắt sẽ thơm lây. Tưởng Nguyễn tiến thoái thích hợp, đầu nhập cung hề lộ vẻ sợ hãi, nào giống một tiểu thư nuôi dưỡng ở thôn trang hẻo lánh? Vài vị phu nhân bắt đầu thầm tính toán, liệu nên sớm cầu , đón Đại tiểu thư Tưởng gia về phủ .

Mấy Hạ Nghiên tiến lên hành lễ với Hoàng hậu và chư vị quý nhân. Hoàng hậu ngoài tuổi tứ tuần, tuy nhiên nhờ chăm sóc kỹ càng nên hề lộ dấu hiệu tuổi già. Bà quanh năm ngự vị trí cao nhưng khí thế cao cao tại thượng, lẽ là do Hoàng đế sủng ái, chỉ giữ sự tôn trọng và con trai là Thái tử. Nhìn thoáng qua, Hoàng hậu trông khác gì một vị phu nhân quan gia bình thường. Bà ôn hòa bảo mấy Hạ Nghiên dậy, vẻ mặt cực kỳ đôn hậu và thiết.

Hiền phi tuổi đời còn trẻ, mang nét ngây thơ đáng yêu, vẻ thấu hiểu thế sự. Khó trách Hoàng tử Tuyên Lãng do nàng sinh tư chất hết sức bình thường. Đức phi lớn tuổi hơn, đoan trang hiền thục đó, quả xứng với một chữ “Đức”. Ngũ hoàng tử Tuyên Hoa của nàng cũng là chỗ vững vàng trong triều đình, nổi tiếng trung hiếu dũng cảm, là vẹn đức độ.

Thục phi xinh kiều mị. Nếu Trần quý phi mang vẻ yêu kiều thướt tha của Giang Nam, thì Thục phi là hương sắc rực rỡ của thảo nguyên. Tính tình nàng tùy hứng, hoạt bát, Hòa Di Quận chúa cũng kế thừa cả vẻ lẫn tính cách , đôi khi hành sự cần lý lẽ.

Người bên cạnh Hoàng hậu, phô bày vẻ mỹ miều nhất, chính là Trần quý phi. Nếu Hoàng hậu cùng các vị phi tần khác vẫn ít nhiều mang theo phong thái cao quý của quý nhân trong hoàng cung, thì vị Trần quý phi tựa như một tài nữ Giang Nam bình thường, thanh nhã thoát tục. Nàng hề khí chốn cung cấm mài giũa mà đổi. Cảm giác nàng phù hợp với cung điện, nhưng chính điều đó khiến như lạc cơn mưa mù sương, vùng đất Giang Nam trữ tình thơ mộng.

Tưởng Nguyễn khẽ cúi đầu, tâm trí như ngưng đọng tại một khoảnh khắc xa xăm. Những ngự cao , kiếp nàng đều quen mặt. Chỉ điều, kiếp phận nàng thấp kém, thường xuyên diện kiến các phi tần . Duy chỉ Trần quý phi là một ngoại lệ.

giống những cung phi khác, những thường nhạo chê bai nàng. Hoàn ngược , bà thường xuyên gọi nàng đến điện Tư Mộng để hàn huyên. Trần quý phi tính tình dịu dàng, ruột của Bát hoàng tử Tuyên Ly. Kiếp , Tưởng Nguyễn xem bà như , là duy nhất thể tin tưởng trong cung điện lạnh lẽo vô tình .

Vậy mà vị Trần quý phi những chuyện khuất tất lưng, khiến nàng cảm thấy tất cả chỉ là một trò hề. Bà chẳng khác nào một mỹ nhân lòng rắn rết, âm hiểm độc ác, giấu đầy cạm bẫy vẻ ngoài dịu dàng. Bà và Tuyên Ly quả là cùng một loại , bạc bẽo, chỗ nào thể lợi dụng thì bao giờ bỏ qua, đó sẽ đoạn tuyệt vứt bỏ.

Trần quý phi lướt qua mấy Hạ Nghiên, đột nhiên cất lời: "Ngươi chính là Tưởng Đại tiểu thư ư? Tiến lên đây để bổn cung kỹ một chút."

Hoàng hậu khẽ giật , ánh mắt lướt qua Tưởng Nguyễn như đang suy tư điều gì. Tưởng Lệ cam lòng Tưởng Nguyễn, ánh ghen ghét hiển hiện rõ rệt. Tưởng Đan cúi đầu, dám ngước . Sắc mặt Tưởng Tố Tố cứng đờ, dường như dám tin. Tưởng Nguyễn thì chậm rãi ngẩng đầu. Trong khoảnh khắc ngẩng lên, nụ khóe môi nàng biến mất, khuôn mặt nâng lên mang vẻ lạnh nhạt vô cảm.

Trần quý phi cẩn thận dò xét nàng, dường như để ý đến vẻ mặt vô cảm của nàng, bà vẫn mỉm : "Quả là một hài tử xinh ."

Chư vị phu nhân xung quanh chứng kiến cảnh , bắt đầu xì xào bàn luận khe khẽ. Đổng Doanh Nhi đó cũng phần bất an, nhớ lời mẫu từng dặn dò rằng Trần quý phi ý chọn phi cho Bát hoàng tử Tuyên Ly, nàng khỏi đổ mồ hôi hộ Tưởng Nguyễn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-130.html.]

Tưởng Nguyễn thản nhiên đáp lời: "Đa tạ nương nương quá khen. Nguyễn nương dám nhận."

Trong giọng của nàng hề vẻ vui mừng bi ai, ngay cả chút cung kính cơ bản cũng , là lời cự tuyệt nhàn nhạt. Thái độ từ chối lọt tai Trần Quý phi, khiến bà khựng giây lát. Một lát , bà mới nở nụ thiện, dậy cất lời. “Tưởng phu nhân, cho phép bổn cung hỏi một câu. Đại tiểu thư nhà ngươi đính ước ?”

Thân thể Hạ Nghiên cứng , trong tâm bốc lên một ngọn lửa vô danh. Tưởng Nguyễn! Lại là Tưởng Nguyễn! Trần Quý phi là bậc mẫu nghi Bệ hạ sủng ái nhất hậu cung, thế mà câu hỏi đầu tiên dành cho Tưởng Nguyễn chứ Tưởng Tố Tố. Những kẻ chẳng lẽ đều che mắt ? Dung mạo Tưởng Nguyễn mang nét mê hoặc yêu mị, qua liền là khắc tinh của sự yên .

cho dù nàng gào thét trong lòng thế nào, vẻ mặt cũng dám lộ . Nàng vẫn khiêm nhường đáp lời. “Khải bẩm nương nương, năm nay Nguyễn nương mới mười một tuổi, từng đính ước.”

“À… Vậy là .” Nụ khuôn mặt xinh của Trần Quý phi càng thêm sâu, nhưng khuôn mặt trắng noãn bóng loáng dường như một lớp sương mờ mờ ảo ảo, khiến khác khó lòng đoán định cảm xúc. Bà thốt một câu khiến trường kinh ngạc. “Đứa trẻ khả ái như , đương nhiên thể tùy tiện gả cho khác. Bổn cung quý Đại tiểu thư, thật sự chỉ hôn cho nàng.”

Lời của bà quá rõ ràng, các phu nhân xung quanh đều bày vẻ mặt kinh ngạc. Hiền phi vui vẻ Tưởng Nguyễn, Đức phi vẫn yên lặng gì, Hoàng hậu mỉm , nhưng Thục phi chịu nhịn mà mở miệng . “Trần tỷ tỷ đang cái gì ? Đây là hôn phối cả đời đó nha. Phải xem xem tiểu thư nhà chịu gả chứ. Chẳng lẽ Trần tỷ tỷ tuổi cao, sinh lòng thích mai tác hợp?”

Từ đến nay, Thục phi và Trần Quý phi luôn đối đầu . Thục phi quen bộ dáng như màng hồng trần của Trần Quý phi. Đương nhiên chủ yếu là nàng ghen ghét Trần Quý phi nhi tử tài hoa như Tuyên Ly, mà trong bụng nàng là con gái. Điều đồng nghĩa với việc dù nàng sủng ái bao nhiêu thì cũng nhi tử để tranh giành ngôi vị. Mặc dù Ngũ hoàng tử cũng tiếng tăm cao, nhưng Đức phi sủng ái, thậm chí còn ít xuất hiện. So sánh thì Thục phi vẫn ghét Trần Quý phi nhất. Cứ khi nào Trần Quý phi cất lời, Thục phi liền lập tức ngáng ngang mấy câu nhằm chọc tức bà .

Trần Quý phi Thục phi xong, hề tức giận mà chỉ Tưởng Nguyễn . Bà ngũ quan vốn nhu hòa, giờ dịu dàng như , ai còn tưởng bà thật sự yêu thích Tưởng Nguyễn, là yêu thích đến mức buông tay mới đúng!

Ánh mắt Tưởng Nguyễn rủ xuống, đối mặt với Trần Quý phi. Người khác sẽ thấy nàng giống như đang thẹn thùng, nhưng ai rằng giờ đây nàng đang mang trong lòng sự hận thù mãnh liệt đến nhường nào. Ngắn ngủi mấy khắc đồng hồ đó, chẳng khác nào hai vị cao thủ đang tỉ thí. Các phu nhân tiểu thư ở đây thể thấu, chỉ riêng Tưởng Nguyễn rõ tâm tư thâm độc của vị nương nương . Ánh mắt của Trần Quý phi nào chút dịu dàng nào, rõ ràng đó là ánh của rắn độc nhắm trúng con mồi.

Rắn độc ư? Nàng kế sách đối phó.

Trần Quý phi tưởng chừng đang ưu ái Tưởng Nguyễn, trong lòng Hạ Nghiên cực kỳ bực bội, nàng tiếp lời một cách qua loa, tỏ vẻ tình nguyện. Thường ngày cũng thôi , nhưng giờ đây, lời tiên đoán về Thiên Sát Cô Tinh của Đại sư Tuệ Giác rành rành, khiến bắt đầu nghi ngờ vẻ hiền thục rộng lượng mà nàng cố gắng tạo . Giờ phút thấy thái độ đó, chư vị càng thêm khẳng định, phu nhân Thượng thư quả nhiên chỉ giả vờ hiền lành rộng lượng để che mắt thiên hạ mà thôi. Nếu thì tại khi Trần Quý phi trúng Tưởng Nguyễn, bà vẻ vui như .

Trần Quý phi hỏi thêm mấy câu, đó Hoàng hậu cho Tưởng Nguyễn lui . Tưởng Nguyễn theo Hạ Nghiên an tọa, Đổng Doanh Nhi lập tức dậy chuyển sang cạnh nàng, hạ giọng. “Vừa khiến lo lắng gần chết, chứ.” Dứt lời chút bội phục . “Nguyễn quả là lá gan lớn, đầu gặp Quý phi nương nương mà hề tỏ chút căng thẳng. Nếu là , e rằng run rẩy đến mức thốt nên lời.”

Tưởng Nguyễn mỉm . “Có gì e sợ? Ta chuyện gì sai trái, cũng chẳng trách phạt.”

Đổng Doanh Nhi lưỡng lự. “ mà… dường như Quý phi nương nương yêu thích . Chẳng lẽ bà chỉ hôn cho Bát điện hạ?” Ý thức lời chút mạo phạm, Đổng Doanh Nhi bất an Tưởng Nguyễn, thấy nàng tỏ vẻ bất thường mới nhẹ nhõm. “Ngày thường, Quý phi nương nương ít khi để tâm đến ngoài như . Hôm nay hết đến khác giữ chuyện trò. Nguyễn đừng trách đa nghi, e rằng trong lòng các vị phu nhân đang đây cũng đang cùng suy nghĩ. Nếu sự việc đúng như , sẽ liệu tính ?”

“Thật ?” Tưởng Nguyễn hỏi ngược . “Sẽ .” Giọng điệu của nàng còn hòa nhã như ngày thường mà mang theo sự lạnh nhạt mơ hồ. Đổng Doanh Nhi thì tim đập mạnh hơn một cái, nàng chỉ cho là Tưởng Nguyễn tức giận, gả cho Bát hoàng tử mới như . Đổng Doanh Nhi vội hỏi. “Muội nên quá lo lắng, là do lung tung thôi. Cũng thể Quý phi nương nương chỉ đơn thuần là thích mà thôi. Tuổi của giờ vẫn còn nhỏ như , cũng cần gấp gáp.”

Lời an ủi quá đỗi qua loa, Đổng Doanh Nhi thầm thấy áy náy khôn nguôi. Tưởng Nguyễn vẫn thể hiện cảm xúc rõ rệt, giống như nàng chỉ thờ ơ với chuyện của khác .

Lại một lát , thấy thời gian đến, Hoàng hậu dậy, lệnh cho các vị phu nhân cùng đến chính điện để bắt đầu cung yến.

Trên chính điện, Đương kim Hoàng đế cùng các vị nam quyến đều an tọa. Bởi lẽ nạn lũ lụt qua, quốc khố đang lúc eo hẹp vì cứu trợ thiên tai, nên yến tiệc cũng tổ chức giản lược, nhằm tiết kiệm chi tiêu, phô trương lãng phí hoa lệ như ngày thường, các món ăn trong yến hội cũng khá đạm bạc.

Các nữ quyến an tọa về một bên. Hoàng đế và Hoàng hậu thượng tọa, bên cạnh là Ý Đức Thái hậu.

 

Loading...