Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 128
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:58:51
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dường như ông trời bù đắp cho những ngày mưa gió ảm đạm đó, liên tiếp mấy ngày nay đều là trời xanh quang đãng, tiết trời ấm áp hài hòa. Mây trời thưa thớt, bầu trời xanh thẳm vời vợi, chồi non lác đác cành nhú lên sắc biếc xanh, xuân ý lặng lẽ phủ nhẹ lên khắp kinh thành Đại Cẩm.
Liên Kiều và Bạch Chỉ dậy sớm chuẩn ẩm thực cho Tưởng Nguyễn, e rằng khi tiến cung tham dự cung yến thời gian chờ đợi lâu, tiện dùng bữa quá no, nên sớm bày biện vài món điểm tâm thanh đạm. Một đĩa trứng chưng vân tủy, cháo bích ngạnh thanh lương (một loại cháo nấu từ gạo xanh như ngọc), cùng vài chiếc bánh phù dung. Món ăn đơn giản thanh đạm. Dùng bữa xong, Lộ Châu bưng một giỏ tre bước , : “Trong cung nhiều quy tắc, nô tỳ chuẩn cho tiểu thư một ít khối điểm tâm nhỏ, khi dùng bữa sẽ hỏng lớp son phấn.”
Liên Kiều phụ họa: “ là như .”
Bạch Chỉ chải tóc cho Tưởng Nguyễn dặn dò: “Còn thứ gì cần mang theo , chớ để lỡ quên.” Đôi tay nàng quả thực khéo léo, chỉ cần quấn búi tóc vài vòng tạo thành kiểu Đan Loa thanh tú (búi tóc hình xoắn ốc). Nàng lấy chiếc trâm hoa hồng màu hồng nhạt trong tráp, nhẹ nhàng cài lên giữa mái tóc Tưởng Nguyễn, : “Đã xong.”
Tưởng Nguyễn ngước mắt trong gương. Nàng vốn sở hữu dung nhan kiều diễm, ngũ quan tinh xảo sắc nét, vì những ký ức kiếp nên đời , thần thái nàng luôn toát lên vẻ thanh tao vượt xa tuổi tác. Búi tóc Đan Loa thanh thoát đáng yêu, khi kết hợp nàng, tôn lên vẻ ngây thơ thiếu nữ mà ngày thường nàng hiếm khi bộc lộ. Đôi mắt nàng sâu thẳm. Kiếp ở trong cung, theo quy củ đều chải những kiểu tóc trang nghiêm phức tạp, đầu đầy trâm thoa cài tóc, gì sự nhẹ nhàng, giản dị như mắt đây?
Liên Kiều cũng kinh ngạc thốt lên: “Tiểu thư để kiểu trông thật sự .”
Lộ Châu bật : “Tiểu thư lúc nào mà chứ? Cho dù chỉ khoác lên y phục giản đơn, cũng là ‘thiên sinh lệ chất nan tự khí’ (vẻ trời ban, khó bề che giấu).”
Liên Kiều che miệng , trêu chọc: “Ngươi cũng vận dụng ‘thiên sinh lệ chất nan tự khí’ cơ đấy. là đứa khéo miệng.”
Mấy đùa một lúc, Thải Tước, nha cận bên lão phu nhân, tới báo với Tưởng Nguyễn rằng giờ lành đến, thể xuất phát.
Xe ngựa dừng cửa Tưởng phủ. Dàn xe đều chế tác từ gỗ đàn hương, khắc hoa văn tinh xảo mạ vàng, thoảng mùi hương nhàn nhạt. Chỗ của các vị tiểu thư càng thêm tinh mỹ, mành che là loại tơ lụa màu xanh trong của bầu trời quang tạnh (thiên thanh sắc), phía treo túi thơm nhỏ.
Tưởng lão phu nhân đang ở cửa dặn dò Tưởng Tín Chi, thấy Tưởng Nguyễn bước đến, liền căn dặn: “Hôm nay tiến cung, đại nha đầu ngươi cẩn trọng bề, chớ lỡ lời.”
Trong mắt Tưởng lão phu nhân, Tưởng Tín Chi lập chiến công hiển hách, giúp Tưởng gia vẻ vang, chính là niềm vinh quang của Tưởng gia. Còn mâu thuẫn giữa Tưởng Tín Chi và Hạ Nghiên, chẳng qua chỉ là sự tranh chấp nhất thời của giới trẻ. Tất cả đều là trong Tưởng phủ, dẫu đứt gãy xương cốt vẫn là m.á.u mủ ruột rà. Xét cho cùng, chuyện đều lấy đại cục của Tưởng phủ trọng.
Tưởng Tố Tố bên cạnh, y phục vẫn như cũ: chiếc áo lụa trắng ngà, viền cổ thêu điểm xuyết những bông hoa ấu bốn cánh tượng trưng cho điềm lành, ống tay áo bó sát. Bên là váy dài chấm đất thêu hoa văn bạch nguyệt uốn lượn, bên ngoài khoác thêm chiếc áo choàng mỏng manh mềm mại màu trắng, hai vạt áo đối xứng tung bay. Nàng vấn kiểu tóc Phi Tiên Kế tinh tế, giữa búi tóc gắn kim quan ngọc hình phượng hoàng tựa một chiếc vương miện nhỏ. Vòng tay ngọc bích cổ tay là loại thượng phẩm đắt giá. Cùng với dáng vẻ thanh thoát và thần thái thoát tục của nàng, chỉ thoáng qua thấy nàng tựa như tiên nữ trời, thuần khiết thoát tục. nếu kỹ, thể nhận lớp son phấn mặt nàng khá dày, hẳn là để che vết sẹo lưu ngã bụi gai đây.
Dù mang thương tích, nàng vẫn nằng nặc tiến cung, điều ngược khiến ngoài cảm thấy hứng thú thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-128.html.]
Tưởng Tố Tố thanh lệ thoát tục, trong khi đó, Tưởng Lệ vẫn theo thói quen chọn chiếc áo khoác xanh lục cổ , bên phối váy thêu hoa Vũ Lai Hương màu tím tử đinh hương. Dù toát lên vẻ cao quý, nhưng tiếc làn da nàng trắng ngần như Tưởng Tố Tố Tưởng Nguyễn, thành thể tôn lên hết sự quý phái của bộ y phục, cảm giác kệch cỡm, tương hợp.
Tưởng Đan mặc áo lụa Hàng Châu cổ tròn màu vàng kim, thêu hình tiên hạc, vấn kiểu tóc Song Dao Kế độc đáo, bên cạnh Tưởng Tố Tố và Tưởng Lệ tựa như một cô bé hoạt bát đáng yêu, khiến yêu mến. Dù quá nổi bật về dung mạo, nhưng nàng sở hữu nét hoạt bát, tinh nghịch riêng, dễ gây thiện cảm.
Nhìn các cô nương mỗi một vẻ, ánh mắt Tưởng lão phu nhân chuyển sang Tưởng Nguyễn, khỏi nhíu chặt đôi mày. “Sao ngươi ăn mặc sơ sài như ?” Trong mắt bà, thứ nữ ăn mặc đáng để bận tâm, chỉ cần quá lạc lõng là . đích nữ thì khác, một khi bước chân ngoài chính là đại diện cho thể diện của Tưởng phủ. Ngay cả Tưởng Tố Tố dù thanh lệ thoát tục, nhưng tất cả trang sức cài đầu, y phục khoác đều là chất liệu thượng hạng. Tiến cung dự yến khác hẳn với đến tư phủ khách, cần vô cùng trang trọng, lộng lẫy. Tuy dung nhan Tưởng Nguyễn khuynh thành, nhưng cách ăn vận e rằng quá đỗi bình thường, chẳng những toát lên vẻ đoan trang, mà thậm chí còn kém xa sự phú quý của Tưởng Lệ.
Lão phu nhân săm soi Tưởng Nguyễn từ đầu đến chân, càng càng thấy ý. Khi bà đang định bảo Tưởng Nguyễn về đổi y phục thì Tưởng Tín Chi lên tiếng: “Giờ lành đến, các vị vẫn nên nhanh chóng khởi hành thôi.”
Tưởng lão phu nhân đành thôi, dặn dò thêm mấy lời sang lạnh nhạt với Hạ Nghiên: “Hôm nay giao mấy nha đầu cho ngươi, ngươi cẩn thận cho , chớ để xảy bất cứ sơ suất nào.”
Lòng Hạ Nghiên vô cùng bất phục. Việc Tưởng lão phu nhân giáo huấn nàng ngay mặt đông khiến nàng cảm thấy mất hết thể diện. Nàng lập tức siết chặt nắm đấm, hít một thật sâu để nén giận, mới nở nụ ôn hòa dịu dàng, đáp lời: “Con dâu xin ghi nhớ lời dạy bảo của mẫu .”
Tưởng lão phu nhân càng thái độ của Hạ Nghiên càng thêm chướng mắt. Trước đây bà chẳng ưa đứa con dâu : Triệu Mi thì tuy nhiệt tình nhưng quá đỗi đơn thuần, là kẻ vô tâm vô phế. Còn con dâu mặt đây mang quá nhiều tâm tư. Thời gian gần đây, Tưởng Tố Tố và Tưởng Siêu liên tục gặp vận rủi, khiến bà càng thêm bất mãn với Hạ Nghiên. Hai đứa trẻ vốn dĩ như Hạ Nghiên nuôi dạy thành bộ dạng hôm nay, nghĩ đến đây, Tưởng lão phu nhân càng bừng bừng nộ khí.
Tưởng Tố Tố : “Tổ mẫu, mẫu trưởng thành , tất nhiên sẽ hiểu rõ trái, tổ mẫu yêu thương mẫu như thế, chuyện nhỏ nhặt cũng dặn dò kỹ lưỡng, cháu gái thấy cũng chút ghen tị đấy.”
Nàng cố gắng giải vây cho Hạ Nghiên, ngày thường Tưởng lão phu nhân cũng sẽ bỏ qua, nhưng giờ phút sắc mặt bà vẫn hề giãn , lạnh lùng : “Nàng tự rõ là !” Dứt lời, bà đầu , phất tay áo bỏ .
Hạ Nghiên tức giận đến mức biến sắc, Tưởng Tín Chi khẽ , xoay nhảy lên lưng ngựa. Thần sắc Tưởng Tố Tố cũng lập tức đanh , nhưng nàng vẫn điềm nhiên như việc gì xảy , : “Mẫu , chúng thôi.”
Các nữ quyến đều cùng chung một cỗ xe. Tưởng Lệ vốn dĩ chủ động bắt chuyện với ai, còn Tưởng Đan thì vẻ mặt sợ sệt. Bình thường, Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố sẽ cố gắng giữ vẻ ôn hòa, vài lời để dịu khí, nhưng hôm nay do Tưởng lão phu nhân phật ý mà Hạ Nghiên cũng lười quan tâm. Tưởng Tố Tố trầm mặc , Tưởng Nguyễn thì càng để tâm đến những chuyện vụn vặt . Nàng chỉ chống tay cằm, tay còn lơ đãng ngắm hoa văn thêu xiêm y.
Hạ Nghiên liếc thấy nửa miếng hổ phách hình trăng lưỡi liềm của Tưởng Nguyễn lộ ngoài, sắc mặt lập tức cứng . Nghĩ đến hôm nay Tưởng Tín Chi thể quang minh lạc tiến triều đình nhận phong thưởng của Hoàng đế, còn Tưởng Siêu chỉ giường tỉnh hồn, lòng nàng càng thêm uất hận.
Đoạn đường còn chìm sự tĩnh lặng và ngưng trọng từng . Không bao lâu, cỗ xe ngựa cuối cùng cũng dừng . Trước cửa cung, Tưởng Tín Chi một vị thái giám dẫn đường cung phục mệnh . Các nữ quyến xe theo chân một nửa cung nữ còn tới đại điện, nơi các phu nhân đang chờ đợi. Đương nhiên, cửa cung chỉ xe ngựa của Tưởng phủ, mà xe ngựa của quý nhân quan lớn đều đậu kín con đường. Lúc , nhiều phu nhân, tiểu thư nhà quan đang bước xuống xe, thấy cỗ xe Tưởng phủ liền sang chỉ trỏ.