Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 124
Cập nhật lúc: 2025-10-03 22:58:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong căn phòng nhỏ ánh sáng lờ mờ, chỉ mấy chiếc đèn lồng. Mớ đèn lồng đỏ từ vải kém chất lượng, tản mùi hương nồng nặc khiến khác cảm thấy buồn nôn. Khói lượn lờ bay lượn, hít mùi hương đó, càng khiến cảm thấy khô nóng gấp gáp, tựa như lồng n.g.ự.c đang cào xé.
Cánh cửa ‘ầm’ một tiếng đá văng. Ba gã trung niên khôi ngô, vạm vỡ từ bên ngoài . Da dẻ ba ngăm đen, xiêm y dơ bẩn, qua liền là những kẻ quen việc tay chân. Vừa tiến , ánh mắt ba rơi thẳng xuống cơ thể ba đang giường.
Hai tên thanh niên đang nghiêng ngả, làn da trắng nõn, ánh đèn mờ ảo thể thấy rõ mặt mũi tuấn tú. Vóc dáng tinh tế, da thịt mịn màng. Ánh mắt hán tử đầu sáng rực lên, khen ngợi. “Lưu tam nương hôm nay vài món hàng thượng hạng tới, xem nàng hề lừa chúng .” Nói bước nhanh tới, đầu tiên là sờ soạng mặt Lý Dương một cái, đó cúi đầu về phía kế bên, cau mày . “Tên là đây? Lưu tam nương đùa giỡn chúng đấy ?”
Sắc mặt Lý Đống trắng bệch, trong lòng phẫn nộ sợ hãi. Lão từng chơi đùa vô tiểu quan, dĩ nhiên rõ đây là nơi nào. lão bao giờ ngờ ngày bản ở chính nơi , mặc cho kẻ khác nhục, thật sự thể nào tin nổi!
Tuy trong lòng phẫn nộ đến tột cùng, nhưng thể lão chẳng thể nhúc nhích , giọng cũng chút sức lực nào. Một nam nhân trung niên khác mỉm , nét mặt càng thêm dâm tà. “Kệ , đóng cửa tắt đèn thì thứ đều giống cả thôi. Tuy già chút, nhưng may mà da thịt vẫn còn non mịn. Tối nay ba chúng cứ thỏa sức tận hưởng một đêm. Lưu tam nương đòi một lượng bạc, hôm nay giá cao, chúng chơi đùa cho thỏa mãn mới .”
Lý Dương sợ hãi ba . Tên hán tử cầm đầu liếc , một tay mò trong xiêm y của . Căn phòng vốn đang đốt hương xuân dược, gã nam tử củi khô lửa bốc. Lúc gần, dung nhan tuấn tú của Lý Dương mang theo nét sợ hãi, bèn nổi lên d.ụ.c tâm. Hắn rằng lột hết xiêm y của Lý Dương .
Lý Đống đau khổ nhắm mắt . Cho dù bình thường Lý Dương trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng thế nào thì cũng là cốt nhục của lão. Giờ đây thấy những kẻ thấp hèn vũ nhục ngay mặt, lão thế nào cũng đành lòng.
Hai còn sớm gấp gáp thử, tiến tới bên cạnh Lý An. Cả Lý An thể nhúc nhích, chỉ hung tợn hai kẻ đang tới gần. Ánh mắt của thâm độc, hai kẻ ngẩn . Sau khi hồi thần, chúng thẹn quá hóa giận. Một vung tay tát một cái chát lên mặt Lý An. Ăn một cái tát trời giáng khiến Lý An lảo đảo. Tên còn chờ đợi thêm , x.é to.ạc quần của , chợt ngẩn , đột nhiên phá lên. “ là một tên thể chất yếu kém!” Nói xong liền sờ . “Đã là một kẻ thể chất yếu kém, đằng nào cũng nam nhân khác. Chi bằng để các ca ca tới dạy ngươi, cho ngươi rốt cuộc đời chuyện gì đang diễn .”
Trên gò má trắng nõn của Lý An in hằn năm dấu tay đỏ chót, cay nghiệt chằm chằm kẻ đó. Ngược , ánh mắt đó càng khiến nam nhân trung niên thêm hưng phấn, tàn sát bừa bãi. Mặt Lý An bắt đầu phiếm hồng. Lưu tam nương cho ba họ uống loại t.h.u.ố.c kích thích mạnh nhất ở đây, ngừng giao hoan cùng khác, nếu thể sẽ vô cùng khó chịu. Ví như bây giờ, đang trợn mắt khác, nhưng thể bắt đầu chịu sai khiến nữa. Hai liếc , thêm lời nào, chen nhào tới. Trong phòng lập tức vang lên tiếng kêu rên đầy đè nén cùng tiếng gầm gừ thô tục của nam nhân.
Không qua bao lâu, Lý An và Lý Dương giày vò đến biến dạng. Ba khí thế hung hăng, cơ thể khỏe mạnh, hành hạ bọn họ gần như còn hình . Hai rạp mặt đất, cơ thể lấm tấm vết bẩn. Ba liếc , Lý Đống đang run lẩy bẩy giường, vung tay lên. Đèn tắt. Ba tiếp tục phiên chinh chiến.
Ngoài phòng, Tưởng Nguyễn im lặng cửa, tiếng kêu đau khổ và nhục nhã từ bên trong vọng . Sắc mặt nàng đạm mạc như sương tuyết.
Ký ức hiện lên. Đó là thời khắc cuối cùng của kiếp , thiếu niên non nớt với đôi mắt đầy sự hoảng sợ tột cùng, cùng gương mặt cợt xí của Lý Đống. Tận mắt thấy Phái nhi mà xem như con trai chơi đùa đến chết, mà nàng thể nào mở miệng chuyện, thể cũng tài nào di chuyển . Ngoại trừ trừng to đôi mắt phẫn hận , nàng chẳng thể gì hơn. Nàng lập lời thề máu. Kiếp , nàng cũng bắt Lý Đống nếm thử cảm giác đó, tận mắt chứng kiến thứ, còn khủng khiếp hơn!
Nàng cứ ngỡ trải qua bao năm tháng, giờ phút chỉ nên cảm thấy sung sướng. Nàng nghĩ chôn sâu ân oán, chẳng còn gì thể dễ dàng bộc lộ. cho đến lúc , tiếng rên rỉ t.h.ả.m thiết của ba cha con Lý Đống, nàng mới thấu tỏ, mối thù hận vẫn còn ghim sâu nơi đáy lòng, và vĩnh viễn khi nào là đủ! Chưa đủ! Phủ Tể tướng sụp đổ, kẻ tiếp theo nên là ai đây?
Cách đó xa, Tiêu Thiều chăm chú bóng lưng nàng. Khi nàng định đưa ba Lý Đống tới tiểu quan quán, trong lòng thầm kinh ngạc. Giờ đây, sắc mặt nàng lạnh như băng giá, đôi mắt đen láy thăm thẳm, rõ đang suy tính điều gì, cảm xúc dường như đang nổi phong ba. Dù cố che giấu, nhưng nắm tay siết chặt bán sự phẫn nộ kìm nén .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-124.html.]
Chỉ hận thù mới khiến một trở nên như thế. Chốc lát , Tưởng Nguyễn chậm rãi xoay . Thấy vẫn đó, nàng ngẩn , nhưng nhanh lấy bình tĩnh, tiến lên khẽ : “Đa tạ Tiêu Vương gia.”
Tiêu Thiều nàng đầy hàm ý: “Không cần khách khí. Ta nợ ngươi một mạng, tất nhiên giúp ngươi.”
Tưởng Nguyễn khẽ . “Vậy xin Tiêu Vương gia phái giám sát nghiêm ngặt tòa quan quán , nhất định ‘chăm sóc’ thật cho cả nhà cựu Tể tướng đại nhân.”
Lòng Tiêu Thiều dâng lên sự kinh ngạc. Một khuê các nữ tử như nàng am tường những chuyện thế tục đến . Ngay cả quan quán tại khu Khải Linh nàng cũng tường tận, rốt cuộc ai dạy cho một đại tiểu thư nhà quyền quý những điều ? Huống hồ, nàng còn dám ngoài cửa lắng , vẻ mặt chút ngượng ngùng, thản nhiên đến mức khiến trầm trồ khen lạ.
Hắn gật đầu: “Được.” Suy tư một lát, lấy một vật từ trong áo n.g.ự.c , đặt tay Tưởng Nguyễn.
Đó là một chiếc vòng tay tuyệt , tản ánh sáng màu xanh u lam mờ ảo, phía khắc hoa văn phức tạp nhưng hề rối rắm, tự toát vẻ hàm súc. Chiếc vòng quen, Tưởng Nguyễn thấy ngẩn , thốt lên: “Vòng tay Huyết Nguyệt?”
Nàng từng cùng Triệu Cẩn ghé qua một tiệm trang sức mới mở trong kinh thành. Ở tầng lầu thứ hai, nơi trưng bày vũ khí, nàng trúng chiếc vòng , nhưng tiếc là đủ ngân lượng để mua. Chiếc vòng tay tuy , nhưng thực chất là một ám khí tinh xảo, chỉ cần nhấn nút cơ quan, kim châm tẩm độc bên trong sẽ phóng . Kim châm thể dùng nhiều , quả thực là một bảo vật hiếm .
Nàng ngẩng đầu Tiêu Thiều, đôi mắt đen nhánh lạnh lùng của đáp : “Nếu gặp nguy hiểm, lẽ thể cầm cự một khắc.”
Tưởng Nguyễn do dự. Vòng tay Huyết Nguyệt quả là bảo vật khó cầu, cũng là thứ nàng đang cần kíp. giờ phút , Tiêu Thiều biểu lộ ý về phía nàng, điều liệu đáng tin? Dẫu , sự yêu thích đối với chiếc vòng tạm thời chiến thắng nỗi hoài nghi trong lòng. Nàng đón lấy, mỉm với Tiêu Thiều: “Đa tạ Vương gia.”
Tiêu Thiều mấp máy môi, xoay , bước gần nàng, nhắc nhở: “Tưởng Siêu phóng thích .”
Tưởng Nguyễn trầm ngâm giây lát, đáp: “Ta rõ.” Nàng vốn từng ảo tưởng rằng chỉ một chiêu thể triệt hạ Tưởng Siêu. Không chứng cứ xác thực, cùng lắm thì Tưởng Siêu chỉ khiến khác thêm nghi ngờ. Hạ Nghiên chắc chắn dùng thủ đoạn để chuộc Tưởng Siêu khỏi ngục thất. Có điều, Tưởng Siêu chắc trả giá đắt. Chuyện khác tạm thời , chỉ riêng danh tiếng, e rằng cả đời Tưởng Siêu đừng mơ triều đình trọng dụng. Ai dám tin tưởng và giao trọng trách cho một kẻ từng chịu nhục trong lao ngục?
Mà Hạ Nghiên, cứu con cũng chẳng thể mất mát. Nói tóm , hai con họ tổn hao tâm sức lẫn tiền của, chỉ nghĩ thôi cũng đủ khiến lòng hả hê.
Cứ như , từng bước một, nợ tiền trả, thiếu mạng đền mạng. Đó vốn là đạo lý trời đất, thiên kinh địa nghĩa.