Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:55:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Tín Chi mới cùng Quan Lương Hàn đ.á.n.h thắng trận kinh, nay lập thêm một công lao lớn như thế.
Mặc dù Quan Lương Hàn tự điều binh là trái với luật lệ, nhưng tính mạng của bách tính nặng như trời, chuyện phân nặng phân nhẹ. Triều đình chậm chạp hạ xuống ý chỉ trách phạt, ý của Hoàng đế rõ ràng, tội thể che lấp công lao.
Quan Lương Hàn kinh bách chiến, danh tiếng Chiến Thần của Đại Cẩm triều, những thứ đối với cũng quá quan trọng. đột nhiên xuất hiện như Tưởng Tín Chi thì khác, vốn còn trẻ tuổi phó tướng, nay càng như dệt hoa gấm. Người lòng thì ngay lập tức suy đoán, con đường quan ngày của Tưởng Tín Chi ắt sẽ lên như diều gặp gió. Không ai ngờ rằng, nhiều thế hệ của Tưởng gia là văn thần, nhưng xuất hiện một võ tướng như Tưởng Tín Chi.
Bởi , mấy ngày nay, cửa Tưởng phủ ngựa xe nườm nượp, nhưng để nịnh bợ Tưởng Quyền như .
Tưởng Quyền âm thầm lau mồ hôi, gia phủ Tể tướng giam đại lao, chuyện hung hiểm khó lường, cho dù cuối cùng may mắn thả , Lý gia tái lập sự vẻ vang tột độ như thuở ban đầu, chỉ e cũng là việc khó vô cùng. Mà thế lực Bát hoàng tử hao tổn, lúc từ xuống trong triều đình đều dám hành động thiếu suy nghĩ, kể cả Hạ gia cũng động tĩnh gì.
Tưởng phủ dựa Hạ gia, Hạ gia dựa Tuyên Ly. Nếu Tuyên Ly xảy vấn đề gì, tất nhiên Tưởng phủ cũng sẽ còn cái gọi là tiền đồ. Vốn Tưởng Quyền còn đang lo lắng việc , ai ngờ giữa đường xuất hiện một Tưởng Tín Chi, cứ thế khiến cho Tưởng phủ đang bờ vực sụp đổ xuất hiện tình thế phồn hoa như gấm .
Một mặt ứng phó với các đồng liêu đến nịnh hót, mặt khác nội tâm vô cùng phức tạp. Nếu mang đến vinh dự cho Tưởng gia là Tưởng Siêu thì đáng ngại, nhưng cố tình là Tưởng Tín Chi. Nhìn hôm nay, Tưởng Tín Chi quả thực đem đến cho Tưởng gia ít lợi ích, nhưng về đến phủ coi ai gì. Nếu như thật sự Hoàng đế coi trọng vài phần, chẳng là mưa gió trong Tưởng phủ ? Đích trưởng tử , năm xưa coi thường, nay càng lúc càng hiển lộ tài năng. Nếu như bộ gia nghiệp Tưởng phủ rơi tay , còn phần của Tưởng Siêu cùng Tưởng Tố Tố? Trong mắt Tưởng Quyền nhanh chóng lướt qua sự ấm ức khó .
Tâm tình Tưởng Quyền phức tạp, tất nhiên kẻ tâm tình còn bết bát hơn . Sau mấy ngày kể từ khi xảy chuyện ở đập Ba Xương, chén ngọc vỡ tan trong Nghiên Hoa uyển và Tố Tâm uyển ngày càng chồng chất. Hạ Nghiên đúng lúc trúng phong hàn liệt giường. Người trong phủ lặng lẽ đồn đãi, Hạ Nghiên bởi vì Tưởng Tín Chi lập công nữa nên uất ức sinh bệnh.
Tin đồn ngày càng lan xa, chẳng bằng cách nào truyền đến phố lớn ngõ nhỏ trong kinh thành. Mọi nghị luận ầm ĩ, rằng, xem, thì tài nữ Hạ Nghiên danh chấn kinh thành ngày đó, khi phủ vẫn tránh biến thành một độc phụ tâm tư hẹp hòi. Ngày thường đoan trang rộng lượng, thái độ khoan dung độ lượng gì đó đều là giả dối. Nếu vì đại thiếu gia lập công, nàng đột nhiên ngã bệnh chứ?
Lời truyền truyền , cuối cùng truyền về Tưởng phủ. Gần như ngày hôm , bệnh của Hạ Nghiên khỏi .
Hạ Nghiên khỏi bệnh, Tưởng Siêu lâm bệnh, tự nhốt trong viện đóng cửa ngoài.
Ngay cả chính thất và đích tử đều biến thành bộ dáng , vì những di nương và thứ nữ khác trong Tưởng phủ khi gặp Tưởng Nguyễn, đều hiện sự kiêng kỵ rõ rệt.
Bất kể những khác trong Tưởng phủ thái độ gì, Tưởng Tín Chi vẫn dương dương tự đắc. Nếu trong phủ còn nào vui mừng, đó chính là Tưởng lão phu nhân.
Tưởng lão phu nhân một mực triền miên giường bệnh. Bà tuổi, bệnh tình đến như sóng dữ, như kéo tơ. Nghe tin Tưởng Tín Chi thăng Phó tướng trở về đại vi phấn chấn. Tưởng Tín Chi khi trở về kinh thành thì công việc trong quân bận rộn, thể Tưởng lão phu nhân cũng tiện lợi, khó khăn lắm một ngày thể xuống giường một chút, bà thể đợi mà gọi Tưởng Nguyễn đến gặp.
Bên trong Quế Lan Viện, Tưởng lão phu nhân hài lòng vị thanh niên diện mạo hiên ngang mặt. Bà lớn tuổi, lúc sủng ái nhất chính là Tưởng Siêu nuôi dưỡng bên từ nhỏ, nhưng gần đây Tưởng Siêu nhiều bà thất vọng, ngược là Tưởng Tín Chi, đột nhiên đ.á.n.h thắng trận trở về kinh, khiến cho bà đổi triệt để cách .
So với tình cảm nhiệt thành của Tưởng lão phu nhân, Tưởng Tín Chi vẻ trang nhã nhưng lạnh lùng. Lễ nghĩa chu , thiết chẳng mấy. Cứ như mãi, Tưởng lão phu nhân cũng thái độ của Tưởng Tín Chi, sắc mặt dần dần còn hòa ái như lúc nãy nữa.
Mà Tưởng Tín Chi vốn là mài giũa trong quân đội, đối với sự trầm mặc cố ý của Tưởng lão phu nhân như thấy. Tưởng Nguyễn thì càng gì, chỉ mỉm . Tưởng lão phu nhân ngoài sáng trong tối nhắc nhở Tưởng Tín Chi tương trợ Tưởng gia nhiều hơn, nếu thể, cũng giúp đỡ Tưởng Siêu, dù Tưởng phủ cũng là do thừa kế, gì Tưởng Siêu cũng là của .
Tưởng Tín Chi ung dung thản nhiên đẩy lui, thi triển chiêu Thái Cực, cuối cùng cái gì cũng từng nhận lời.
Cả đời Tưởng lão phu nhân vô cùng khôn khéo, gặp Tưởng Nguyễn dầu muối đều ăn như thế, trong lòng tất nhiên chút vui. Hàn huyên thêm vài câu, thái độ dần dần lạnh xuống, nhấc tay chỉ là buồn ngủ.
Đợi khi Tưởng Nguyễn rời , bà mới với Thải Tước bên : “Vốn tưởng rằng là một báu vật hiếm , thì chỉ là thứ thức thời.”
“Đại thiếu gia oán hận Phu nhân, đợi khi nguôi giận, dĩ nhiên là . Dù cũng vẫn là một nhà.” Thải Tước khuyên nhủ.
“Oán giận nào cho cam, rõ ràng là thù hận." Tưởng lão phu nhân thở dài một tiếng sâu thẳm. "Cứ mặc bọn chúng giày vò , Hạ Nghiên cũng nên nếm trải chút đau khổ." Mặc dù bà yêu thương Tưởng Siêu, nhưng cũng là phi Tưởng Siêu bất khả. Chung quy, Tưởng Quyền chẳng con ruột của bà. Điều bà bảo vệ chỉ là sự vinh hiển của Tưởng phủ. Đương gia tương lai là Tưởng Siêu Tưởng Tín Chi, đối với bà mà , kỳ thực chẳng gì khác biệt.
Tưởng Nguyễn cùng Tưởng Tín Chi rời khỏi Quế Lan Viện, nàng khẽ cất lời: "Tổ mẫu thực sự giận ."
"Ta cũng chẳng hề hiếm lạ gì vị trí đương gia của Tưởng phủ." Giọng Tưởng Tín Chi trầm hẳn xuống. "Càng đừng đến sự trợ giúp từ khác."
"Thôi thì nhất là cần." Tưởng Nguyễn đáp.
Bởi lẽ, Tưởng phủ , chung quy cũng sẽ sụp đổ. Kẻ sắp vong, cần gì phí tâm chút vinh hoa phú quý thoáng qua lúc còn sống chứ.
Đang trò chuyện, chợt thấy trong bụi hoa thấp thoáng một vạt áo. Tưởng Nguyễn khẽ mỉm , đột nhiên cất cao giọng: "Nếu như Tổ mẫu thừa nhận Đại ca là đương gia, đây tất nhiên là tâm ý của . Đại ca tất suy xét cho thật kỹ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-112.html.]
Tưởng Tín Chi khẽ kinh ngạc, biểu tình của Tưởng Nguyễn thì dường như hiểu điều gì, bèn thuận theo đáp: " ."
Vạt áo trong lùm hoa lóe lên nhanh chóng biến mất. Tưởng Nguyễn cùng Tưởng Tín Chi trao một cái liếc mắt, khóe môi đều nở nụ thâm ý.
Trong khi hai Tưởng gia nhàn nhã tự tại tại Tưởng phủ, ắt hẳn cũng kẻ thong dong như . Ví dụ như Tể tướng phủ niêm phong tra xét, bộ Lý gia đều giam cầm trong ngục thất.
Mọi thành viên trong Tể tướng phủ đều bắt đại lao, duy chỉ để lọt mất một là Lý An. Nhị thiếu gia Lý gia bỏ trốn, bộ kinh thành đều truy lùng gắt gao, thế nhưng vẫn tìm tung tích. Đây là việc lớn chấn động kinh đô, ngày ngày bộ khoái đều lục soát khắp các ngõ ngách để truy bắt.
Nhị thiếu gia Lý phủ từ nhỏ thông minh tuyệt đỉnh, ai đoán ẩn náu ở nơi nào. Chỉ e với bản tính cẩn trọng của , quan phủ sẽ dễ dàng bắt như .
Giữa một con hẻm nhỏ nghèo nàn, một gian khách điếm xập xệ, bẩn thỉu vô cùng. Mưa lớn mấy ngày liên tiếp khiến nóc nhà tốc mất nửa phần. Giữa màn mưa gió tung hoành, dường như chỉ một giây khách điếm sẽ sụp đổ.
Một gã áo xám bước tới. Chưởng quầy đang phục bàn chợp mắt, ngờ tới giờ còn khách, vội vàng niềm nở đón chào: "Khách quan nghỉ trọ dùng cơm?"
"Một gian phòng hạng trung." Gã áo xám móc một khối bạc vụn. "Mang thức ăn trong phòng." Dứt lời liền cất bước lên lầu. Khách điếm lâu năm tu sửa, trong hẻm tối thuộc khu ổ chuột, kẻ giàu khinh thường, nghèo đủ tiền. Bởi , khách trong quán cực kỳ thưa thớt.
Vị chưởng quầy đáp, cùng lên lầu tìm phòng cho gã áo xám.
Sau khi tìm phòng, chưởng quầy xuống lầu. Gã áo xám đóng cửa , chậm rãi cởi bỏ áo ngoài dính đầy bùn đất. Dưới lớp áo bẩn thỉu , là một khuôn mặt tuấn tú, chỉ là nét mặt phần âm u dữ tợn.
Người chính là Lý An.
Lý An từ đến nay thông minh hơn , kiêu ngạo tự phụ, thế nhưng hôm nay, chỉ thể trốn đông trốn tây như một con ch.ó nhà tang, lẩn tránh sự truy bắt của quan phủ. Từ nhỏ đến lớn, ai mà chẳng tâng bốc , là niềm hy vọng của Tể tướng phủ. Hắn khinh thường Lý Dương chỉ quần là áo lụa, trêu hoa ghẹo nguyệt; cũng ghê tởm Lý Đống suốt ngày hoang dâm vô độ.
Hắn khao khát vạn , hưởng thụ ánh mắt sùng bái của thiên hạ. Quả thực, . Bởi , từng nghĩ rằng, một ngày thất bại t.h.ả.m hại như thế, nhất là, bại tay một nha đầu mới mười một tuổi!
Mấy ngày nay, cẩn thận suy ngẫm đầu đuôi chuyện, cuối cùng xác định: tất cả những việc đều do Tưởng Nguyễn một tay gây , sai chạy . Trong lòng khó nén sự khiếp sợ. Từ vụ Tưởng Nguyễn phế Lý Dương, nàng từng bước từng bước nhắm Lý gia. Bất kể mục đích cuối cùng của nàng là gì, sự khiêu khích trắng trợn như , cùng với việc khiến Tể tướng phủ hứng chịu ván thua lớn từng , Lý An tuyệt đối thể cam tâm!
Đặc biệt, gần đây phố phường truyền một tin tức: Hoàng đế thấy vô châu báu trong Tể tướng phủ, thậm chí còn nhiều hơn cả quốc khố, long nhan giận dữ, nổi sát tâm, ít ngày nữa sẽ c.h.é.m đầu cả nhà Tể tướng.
Mặc dù những lời chỉ là lời đồn đại phố chợ, nhưng nguồn gốc cho là xuất phát từ trong cung. Thật giả lẫn lộn, khiến khó lòng phân biệt. Lý An tự nhủ, cho dù chỉ là để lấp đầy quốc khố trống rỗng, Hoàng đế cũng thể sẽ tước tính mạng của Lý gia.
Cứ như , Tể tướng phủ sẽ còn cơ hội nào để trở nữa!
Không , nhất định chút gì đó. Tuyệt đối thể yên chờ chết, thể Tể tướng phủ chỉ vì một vụ đê điều sụp đổ mà cứ thế sụp đổ theo.
Hắn nắm tin tức, kinh đô mưa rơi liên miên, các gia đình giàu thường tìm đến ngôi chùa nổi danh nhất kinh thành — Bảo Quang Tự để dâng hương cầu phúc. Tưởng Nguyễn, cùng với các vị tiểu thư Tưởng gia khác, ngày cũng sẽ tới đó để quyên góp chút tiền nhang đèn.
Bảo Quang Tự một vách núi đá hiểm trở, cách kinh thành xa, núi cao hang sâu, đường sá xa xôi cách trở. Chính bởi địa thế khó khăn như , hương khói nơi đây mới dồi dào, bởi tin rằng đó là cách thể hiện sự thành tâm chí kính.
Việc tất cả các tiểu thư của Tưởng phủ đều tiến về Bảo Quang Tự, nghi ngờ gì nữa, đây chính là một cơ hội tuyệt vời.
Hắn cần lật ngược thế cờ khi Hoàng đế đưa quyết định cuối cùng đối với Phủ Tể tướng. Chuyện nhất định tay từ Tưởng Nguyễn, nhưng hôm nay thể đường đường chính chính xuất hiện, càng cách nào tiếp cận nàng.
Việc cần là bắt giữ Tưởng Nguyễn , đó… Bắt nàng tự thừa nhận tất cả đều là một âm mưu.
Từ thuở nhỏ, Lý An quen dùng mưu kế để hãm hại , từng đưa quyết định trực tiếp, táo bạo như thế . , đây là biện pháp duy nhất còn sót .
Đây cũng là đầu tiên tự tay hành sự. Hắn tin tưởng rằng Tưởng Nguyễn dù mọc cánh cũng khó lòng thoát .
Chậm rãi, rút một khối lệnh bài ám kim từ trong ngực. Vật lớn bằng bàn tay, chế tác vô cùng tinh xảo. Lý An siết chặt lệnh bài trong lòng bàn tay, đó khóe môi chậm rãi nở nụ .