Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 111

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:55:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong kinh thành âm thầm lan truyền một lời đồn đại: con đập ban đầu do thủ hạ do chính Tể tướng Lý Đống đề bạt phụ trách thi công. Kẻ thủ hạ tham ô một khoản tiền khổng lồ từ ngân sách xây dựng đê đập, mà đa phần tiền tham ô đó đều chảy phủ Tể tướng. Nhị thiếu gia Lý An vì sợ chuyện bại lộ, tìm cách che giấu, thậm chí tiếc hy sinh tính mạng của hàng ngàn bách tính vùng hạ du. Gần đây Bát hoàng tử và Lý An qua thiết, nên cũng bao che cho .

Nước quá trong ắt cá. Bậc quân vương cai trị giang sơn tất nhiên hiểu đạo lý đó, quan lớn quan nhỏ trong triều tham ô chút đỉnh cũng thể bỏ qua. đập Ba Xương là con đập lớn nhất kinh thành Đại Cẩm, liên quan đến việc sinh hoạt của dân chúng và nguồn nước tưới tiêu cho hơn ngàn mẫu ruộng phì nhiêu. Tham ô vặt vãnh thì bỏ qua, nhưng nếu tham ô quá nhiều, đó chính là quốc tặc.

Nhất là thời khắc then chốt , hành động của Lý An chẳng khác nào diệt khẩu trắng trợn, mà tay chính là tính mạng của bách tính. Sự việc gây chấn động lớn trong triều. Hoàng đế giận dữ, liền lập tức hạ chiếu: phủ Tể tướng Lý Đống nhận hối lộ trái với pháp luật, tội trạng tổn hại đê đập thể tha thứ, lập tức tống giam bộ đại lao chờ thẩm vấn.

Cùng lúc đó, Lý An đang ở phủ Bát hoàng tử đàm luận cùng Tuyên Ly. Tuyên Ly hậm hực hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ? Lời tên hòa thượng thành sự thật?”

Lý An cũng là đầu tiên thể lý giải, trầm ngâm : “Tất nhiên là kẻ tay sắp đặt. Chuyện khẳng định thoát khỏi liên quan đến Triệu gia. Đêm qua bộ thị vệ của Điện hạ đều biến mất còn tung tích, lẽ đều Triệu gia và Quan Lương Hàn tiêu diệt. Chỉ là, rốt cuộc họ cũng là nhân vật quân đội, cớ để chút dấu vết nào?”

“Để dấu vết thì lợi ích gì?” Tuyên Ly . “Ta tất nhiên thể việc cho khác , cũng chỉ thể nuốt hận trong mà chịu thiệt. Huống hồ, đối phương dám hành sự tàn nhẫn g.i.ế.c , thì nhất định biện pháp đối phó.” Hắn siết chặt nắm đấm. “Triệu gia ư? Vậy mà cũng đầu quân phe Ngũ ca.”

“Điện hạ, vẫn cảm thấy chuyện vô cùng quái lạ, chắc do Ngũ điện hạ gây .” Lý An .

Tuyên Ly bằng ánh mắt bất mãn. “Lý An, bổn điện tin tưởng ngươi nhiều , nhưng thất bại t.h.ả.m hại.”

“Xin nhận trách phạt của Điện hạ.” Lý An vội vàng quỳ xuống tạ tội. Vào lúc cúi đầu, trong mắt khẽ lướt qua một tia trào phúng.

“Thôi.” Tuyên Ly khoát tay. “Lúc đây, Phụ hoàng tất nhiên đang thịnh nộ. Chi bằng thỉnh tội, nếu sẽ khó lòng xoay sở.”

Đang , một gã thị vệ từ bên ngoài đột ngột vội vã chạy . Vừa thấy Tuyên Ly, quỳ xuống tâu: “Điện hạ, xảy đại sự .”

Tuyên Ly chau mày. “Làm ?”

Thị vệ liếc Lý An, Tuyên Ly . “Nói .”

“Bệ hạ hạ chỉ bắt trong phủ Tể tướng nhốt đại lao chờ thẩm vấn.”

“Cái gì?” Lý An chợt lên.

Thị vệ vội vàng tường thuật việc từ đầu đến cuối. Tuyên Ly nhíu chặt lông mày. Sự việc bề ngoài là họa của phủ Tể tướng, nhưng cũng quan hệ mật thiết đến phủ Bát hoàng tử . Tuy mắt Hoàng đế gì, nhưng trong lòng e rằng thành kiến lớn với .

Lý An sững sờ ngay tức khắc, chẳng rõ vì lẽ gì mà trong lòng dâng lên một dự cảm bất thường.

Bấy lâu nay, Phủ Tể tướng mưa gió ở kinh thành , Hoàng thượng nào . Người chẳng qua là mắt nhắm mắt mở cho qua, chỉ vì thế cục triều đình cần sự cân bằng. Phủ Tể tướng nhất định tồn tại. Một khi phá vỡ thế cân bằng , cục diện hiện nay sẽ sụp đổ. Hoàng thượng hiểu rõ điều , Phủ Tể tướng cũng hiểu rõ, chỉ cần giữ đúng chừng mực thì sẽ cần lo sợ điều gì, càng gặp trở ngại.

Thế nhưng hôm nay, Hoàng đế giam bộ Phủ Tể tướng đại lao. Đối với một gia tộc vinh quang vô hạn, giam cầm ý nghĩa gì? Nó nghĩa là vĩnh viễn thể khôi phục vị thế cũ. Rõ ràng, Thánh thượng hạ quyết tâm xử lý Phủ Tể tướng. Tiếp theo đây nên gì?

Tuyên Ly khẽ nhíu mày. "Chuyện hoang đường đến , phụ tin ?"

"Bên ngoài đồn đãi vô cùng mãnh liệt." Thị vệ cẩn trọng tâu. "Họ vô cùng xác thực. Người Hoàng đế phái tra xét và niêm phong Phủ Tể tướng, quả thật tìm châu báu trong phủ ."

Lý An kinh ngạc đến nỗi sững sờ bất động tại chỗ.

Đập Ba Xương quả thực là do Lý Đống đề bạt xây dựng. Hỏi tham ô ? Dĩ nhiên là , nhưng cũng đến nỗi chỉ chạm nhẹ một cái sụp đổ. Ít nhất nền móng cũng đạt đến mức định nhất định. Chuyện ngân lượng của các công trình , triều đình vốn ngầm hiểu lẫn . Đê đập đột nhiên sụp đổ vốn là chuyện ngoài dự đoán, nhưng lúc xuất hiện vô lời đồn ác ý.

Huống hồ, còn tìm thấy nhiều vàng bạc châu báu như trong Phủ Tể tướng.

Dù cho những châu báu phần lớn liên quan đến ngân lượng công trình đập chứa nước, nhưng cục diện mắt, chúng nhất định sẽ gán ghép tội danh tham ô tiền đê điều.

Vài ngày , Tuyên Ly vẫn còn ở mặt Hoàng đế ám chỉ rằng quốc khố đang trống rỗng, thể nghĩ cách thu vét từ phủ các đại thần giàu . Vốn dĩ ý định là chĩa mũi nhọn Triệu gia, nhưng Triệu gia đột nhiên mở kho phát cháo cứu trợ, khiến Hoàng đế thể tay. Hôm nay, vô châu báu trong Phủ Tể tướng lộ , chẳng khác nào chủ động dâng miếng ăn nấu chín đến tận miệng Hoàng đế.

Một khoản tiền lớn đến như , Hoàng đế thể động lòng? Huống hồ nạn lụt đang tràn lan, quốc khố càng cần sung túc lấp đầy.

Từng tầng từng tầng tội danh đè nặng, Phủ Tể tướng, còn một chút cơ hội xoay chuyển nào nữa.

Mà chuyện Phủ Tể tướng lật đổ, thế lực của Bát hoàng tử hao tổn, thì Ngũ hoàng tử là thu lợi nhiều nhất, nhưng Triệu gia cũng thiệt thòi chút nào.

Phủ Tướng quân vốn luôn giữ thế trung lập, tranh quyền đoạt lợi, an phận thủ thường, cớ gì thái độ khác thường như ? Chuyện mấy trăm tinh binh đêm qua biến mất dấu vết, tất nhiên bàn tay bọn họ nhúng . Thủ đoạn của Phủ Tướng quân trở nên tàn nhẫn từ bao giờ?

Lại còn Quan Lương Hàn, vì vị tướng quân cũng nhúng tay chuyện ?

Trong đầu Lý An xâu chuỗi những chuyện thật nhanh: Phủ Tướng quân, Quan Lương Hàn… Đột nhiên, một cái tên hiện lên trong tâm trí : Tưởng Tín Chi.

Phủ Tướng quân là nhà đẻ của sinh mẫu Tưởng Tín Chi, mà Tưởng Tín Chi là phó tướng của Quan Lương Hàn.

Trước mắt bỗng hiện lên nụ nhạt của thiếu nữ , đôi mắt dễ thương nhưng lạnh giá, ánh dường như .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-111.html.]

Hắn đột nhiên nhớ tới lời hôm qua Lý Đống với . "Đại ca ngươi cưới tiện nhân Tưởng Nguyễn , Tưởng gia chuẩn đưa canh qua đây ."

Lúc đó, đang bận kiểm tra đê đập xem chỗ nào bất , nên lười tranh chấp với phụ .

Hôm nay nghĩ , lời quả là sét đ.á.n.h giữa trời quang, hung hăng nện thẳng lòng .

Lý Dương cưới Tưởng Nguyễn, tất nhiên là vì tra tấn Tưởng Nguyễn, bởi lẽ Tưởng Nguyễn thiến .

Thiếp canh còn kịp đưa tới, Phủ Tể tướng khám xét.

Trong lòng dâng lên một suy đoán kinh hoàng: Vì tác phong của Phủ Tướng quân luôn bình tĩnh điềm nhiên nay trở nên tàn nhẫn đến ? Vì quân Quan gia xuất hiện ở đó? Phải chăng, tất cả đều liên quan đến Tưởng Nguyễn?

Khi còn đang chờ nuốt chửng con mồi bụng, thứ mà con mồi nhắm đến, chính là hậu phương của .

Giương đông kích tây! Quả là một chiêu Giương Đông Kích Tây hiểm độc!

Lý An sững tại chỗ, chỉ cảm thấy uất khí trong lồng n.g.ự.c thể kìm nén, đột ngột xộc thẳng lên cổ, "phụt" một tiếng, phun một ngụm m.á.u tươi.

"Lý thiếu gia!" Thị vệ kinh hãi kêu lên.

Tuyên Ly cũng khiếp sợ . Lý An vốn là kẻ lòng thâm sâu, thông minh tuyệt đỉnh, bao giờ lúc thất hồn lạc phách như thế ? Hắn nhíu mày : "Ngươi cứ..."

"Điện hạ, còn chuyện gấp cần xử lý." Lý An đột ngột chắp tay với y. "Lý An xin cáo từ một bước." Dứt lời, cơ thể thoăn thoắt nhảy lên, từ cửa sổ bay ngoài, biến mất còn tung tích.

"Điện hạ cần sai đuổi theo ?" Thị vệ hỏi.

Tuyên Ly khoát tay. "Không cần. Hắn là thông minh, lẽ sẽ chuyện gì đáng." Y xoa xoa trán. Những chuyện đột ngột xảy khiến y mệt mỏi vô cùng. Y thật sự thể nghĩ , việc vốn trong tầm tay, cớ biến thành bộ dạng ? Tình cảnh của Phủ Tể tướng hôm nay, quả thực khiến y tiến thoái lưỡng nan.

Thí Xe giữ Tướng. "quân xe" , là một trong những quân cờ quan trọng nhất của y, thể cam tâm dứt bỏ?

“Sao vẫn giải vị tăng nhân đến đây?” Tuyên Ly phiền não hỏi. Đê đập sụp đổ lẽ do nhân họa gây nên, nhưng việc mưa lớn đột ngột ập xuống là chuyện phi nhân lực thể , chẳng lẽ vị tăng nhân thật sự chút đạo hạnh? Nếu quả thật là như , thể tiến hành lợi dụng, đoạt từ tay Ngũ hoàng tử, coi như là bồi thường cho tất cả chuyện đó.

Đang lúc , một tên thị vệ đột nhiên vội vàng chạy , kinh hoảng . “Điện hạ, , vị tăng nhân khác đoạt !”

Trong Quan phủ.

Quan Lương Hàn trong phủ, ánh mắt đầy suy tư Tiêu Thiều, nhịn . “Chết tiệt, sắp thể nhẫn nại nữa , tại để cho hỏi Tưởng Tín Chi chuyện tối hôm qua. Dám trộm binh phù của lão tử! Còn nữa, tối hôm qua đột nhiên điều ? Không sợ tên tiểu tử Tuyên Ly nhận Cẩm Y vệ của ư?”

“Hắn sẽ .” Tiêu Thiều xuống bàn sách, giọng điệu bình thản. “Huynh cho rõ, đang đối phó với Lý gia.”

“Phủ Tể tướng ?” Quan Lương Hàn đột nhiên bật ha hả. “Phủ Tể tướng đều đóng chặt , quả thực là quá sảng khoái! Lão thất phu Lý Đống , lão tử sớm mắt , bằng cái vẻ Tể tướng giả dối mà cố vẻ đạo mạo bao năm nay, thì t.h.ả.m ! Đệ mới cái gì, đối phó với Lý gia? Ai ? Tưởng Tín Chi ư?”

“Tưởng Tín Chi cái gì cũng , hỏi cũng vô dụng.” Tiêu Thiều thản nhiên .

“Này cũng , cũng , thật là tức c.h.ế.t lão tử!” Quan Lương Hàn . “Triệu gia như thế nào cũng chen chân ? Còn nữa, vị tăng nhân cách vách thật sự khả năng đến , chỉ một câu thế nước dâng cao, đập chứa nước của sụp đổ, các ngươi vội vàng đến chuyển hết dân lên núi? Chuyện c.h.ế.t tiệt cũng quá thần kỳ !”

“Coi chừng Tuệ Giác, tìm mấy bảo vệ .” Tiêu Thiều nhắc nhở. “Tuyên Ly nhất định sẽ ngóng khắp nơi tung tích của , thậm chí là g.i.ế.c diệt khẩu.”

“Biết !” Quan Lương Hàn xoa xoa hai tay. “Kẻ thù của Tuyên Ly chính là bạn của . Vị tăng nhân thú vị như , trong chớp mắt khiến công lao trị thủy đó của Tuyên Ly cuốn trôi hết. Cho dù chỉ vì để tăng thêm chướng ngại cho Tuyên Ly, cũng sẽ bảo vệ thật .”

Tiêu Thiều gật gật đầu. “Đa tạ.”

“Khách sáo gì chứ.” Quan Lương Hàn Tiêu Thiều thở dài. “Không rốt cuộc đang thần thần bí bí cái gì, Lão Tam, vẫn là khuyên một câu, đừng dính nhóm thường hỏng chuyện trong triều đình , tránh cho bản nhuốm chàm, khó lòng thoát .” Huynh đồng môn nhiều năm như , tất nhiên hiểu tính tình của Tiêu Thiều, chuyện mà đến thì dù gác đao ngang cổ cũng sẽ . Tối hôm qua, đột nhiên gấp gáp đến phủ Cẩm Anh vương, điều hơn mấy trăm Cẩm Y vệ, nhưng cứ đóng giả quân Quan gia, tàn sát bộ thủ vệ ở đập chứa nước của Tuyên Ly, chừa một mạng. Cẩm Y vệ cho tới bây giờ đều là bồi dưỡng để nhiệm vụ bí mật, g.i.ế.c diệt khẩu thì tuyệt đối là để chút dấu vết nào. Mặc dù Tiêu Thiều như ý gì, nhưng Quan Lương Hàn cũng hỏi nhiều.

“Ta chỉ xác nhận một việc.” Tiêu Thiều buông mắt .

Một trận mưa lớn, thứ sụp đổ chỉ là đập chứa nước, mà còn là cục diện triều đình an mấy chục năm nay của Đại Cẩm triều. Trong kinh là một mảnh hỗn loạn, nhất là dính dáng đến phủ Tể tướng, tất cả đều cảm thấy bất an, phàm là lui tới với phủ Tể tướng, nếu là đóng cửa khỏi nhà, thì cũng là thu gọn gia sản, chuẩn chạy trốn trong đêm.

Phủ Tể tướng lột bỏ lớp áo vinh hoa lúc , còn chính là một đống bùn lầy, nào dính lên thì đó xui xẻo.

Mà trong Tưởng phủ, Tưởng Quyền bực dọc vội vã, với Hạ Nghiên. “Mau lấy canh của Nguyễn nương đây!”

Cho dù Hạ Nghiên cực kì , cũng đành nở một nụ ôn hòa mặt, thuận theo ý trả canh chuẩn đưa phủ Tể tướng của Tưởng Nguyễn tay Tưởng Quyền, . “Đứa nhỏ Nguyễn nương thật là may mắn, may mà kịp thời, nếu chậm một ngày, gả Lý gia, trở thành gia quyến của tội thần .” trong lòng vô cùng căm tức, vì nàng may mắn như , chỉ kém một ngày, chỉ kém một ngày nữa thôi! Tưởng Nguyễn sẽ giống những trong phủ Tể tướng đưa đại lao! Nàng may mắn tránh một kiếp như thế chứ!

Tưởng Quyền nhận lấy canh tay Hạ Nghiên, trầm giọng khiển trách một câu. “Lời phu nhân quả thực ngu xuẩn, đáng để nhắc tới!” Lại về phía canh trong tay, thở phào một nhẹ nhõm. ‘‘May mà vẫn còn kịp.”

 

Loading...