Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:55:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phủ tướng quân.

Ánh mắt Triệu Quang trầm tĩnh phong thư bàn, ba Triệu Nguyên Giáp cùng với Triệu Nghị ở hai bên, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm túc.

Sau nửa ngày, Triệu Quang khẽ thở dài một tiếng, cất lời. “Làm theo những gì trong thư .”

“Tổ phụ.” Triệu Nghị kinh ngạc. “Cho dù đó biểu đúng vài chuyện, nhưng nếu như sự thật, tội danh tự tiện điều động binh mã, Triệu gia chúng cũng khó bề gánh vác.”

“Ta tin lời đứa cháu gái .” Từ Tưởng Nguyễn tới phủ tướng quân, khi chuyện của Triệu Mi, dường như trong vòng một đêm Triệu Quang già mười tuổi. Vốn luôn khỏe mạnh, giờ thêm phần suy sút tinh thần, dấu vết phong sương rõ rệt gương mặt .

“Yên tâm.” Triệu Nguyên Bình . “Chuyện chỉ ảnh hưởng đến Triệu gia , mà còn liên quan đến cả đại chất tử (Tưởng Tín Chi). Nói cho cùng, nó cũng thể hại ca ca ruột thịt của . Triệu gia vốn là nhà tướng lĩnh, chuyện bất ngờ phát sinh nên điều động sử dụng một bộ phận binh sĩ cũng chẳng . Nếu chuyện gì xảy , thể thoái thác vì tin nhầm lời của yêu tăng. Còn nếu chuyện xảy , chính là cứu bách tính một vùng, dù thế nào cũng là chuyện lợi vô hại.”

Triệu Nguyên Bình là nam nhân khôn khéo nhất Triệu gia, bình thường đều suy nghĩ từ phương diện lợi và hại. Mặc dù giống như một thương nhân, nhưng từ đến nay từng ai nghi ngờ lời . Hắn và Triệu Quang như thế, những còn cũng bày tỏ ý kiến. Chuyện quyết định như .

“Tối nay con điều binh Đập Ba Xương, bình minh ngày mai, Bát hoàng tử nhất định sẽ phái đóng giữ. Không cần xung đột tranh chấp với bọn , trong thời gian ngắn nhất g.i.ế.c hết bộ.” Triệu Quang với Triệu Nguyên Giáp.

“Như chẳng sẽ tuyên chiến trực tiếp với Bát hoàng tử Tuyên Ly ?” Triệu Nguyên Giáp nhíu mày. “Kết oán trực tiếp e rằng sẽ bất lợi cho tiền đồ của Triệu gia.” Cho tới nay, phủ tướng quân đều duy trì cục diện trung lập ở trong triều, tiếp nhận cũng từ chối sự lấy lòng của các phe phái. qua tối nay, ắt kết thù với Tuyên Ly, ngày gặp , sợ rằng sẽ là quang cảnh tàn sát khốc liệt, sẽ bao nhiêu thương vong.

“Chẳng lẽ chúng nhường, sẽ bỏ qua cho phủ Tướng quân?” Triệu Quang hỏi ngược . “Đi , hãy theo như trong thư .”

Mấy Triệu Nguyên Giáp liếc , ngay đó đáp lời rời khỏi thư phòng. Đợi khi mấy rời , ánh mắt Triệu Quang nữa rơi bức thư. Trong thư, Tưởng Nguyễn yêu cầu bọn g.i.ế.c hết bộ của Bát hoàng tử một cách gọn gàng mà linh hoạt. Không để một sống sót nào, cũng cho chúng cơ hội cáo tri cho viện binh bên ngoài. Hắn đương nhiên hiểu Tưởng Nguyễn như thế. Một khi để cho thuộc hạ của Tuyên Ly tình hình, điều động những khác đến, Tuyên Ly ắt sẽ để cho Triệu gia di dời dân chúng ở hạ lưu đập chứa nước nơi khác.

Việc lặng yên một tiếng động g.i.ế.c c.h.ế.t của Bát hoàng tử, nếu như ngày hôm đê đập thật sự sụp xuống, đại khái thể những nước cuốn , chứng cứ, Tuyên Ly chỉ thể ngậm bồ hòn ngọt, dám hé răng nửa lời. Triệu Quang thở dài, khen ngợi tâm tư tinh diệu của Tưởng Nguyễn, kinh ngạc nàng quả quyết sát phạt như thế. nàng còn nhỏ tuổi như , lúc Triệu Ngọc Long cùng với Triệu Phi Chu bằng tuổi nàng, vẫn chỉ là những thiếu niên hồn nhiên vướng bận ưu sầu lo lắng.

Trên nàng quá nhiều điều bí ẩn, tất cả những thứ đó đều xa lạ với phủ tướng quân , nhưng ý định cưỡng ép tra hỏi nàng. Nếu một ngày, Tưởng Nguyễn thật sự chấp nhận bọn họ là , cần hỏi nhiều, nàng cũng sẽ tự thổ lộ. Chỉ là, ngày đó mà thôi.

Trong phủ tướng quân là như thế, trong Tưởng phủ tự nhiên cũng là một phen quang cảnh khác.

Trên đường Tưởng Tín Chi hồi phủ, trông thấy bán bánh Phù Dung hấp, bèn tiện tay mua vài chiếc đem về cho Tưởng Nguyễn. Ngày khi Triệu Mi vẫn còn, Tưởng Nguyễn thích nhất bánh Phù Dung hấp của hẻm Dương Liễu. Vài năm trôi qua, con hẻm đó sớm đổi mấy , nhưng đôi vợ chồng bán bánh hấp vẫn còn, thấy vẫn nhận , còn tại mấy năm nay dẫn tới.

Tưởng Tín Chi nghĩ tới đây, khẽ lắc đầu . Tưởng Nguyễn nhận bánh hấp, đặt sang một bên, Tưởng Tín Chi, mỉm . “Đại ca, tối nay xin cẩn thận bề.”

Tưởng Tín Chi vận trường bào xanh đậm thêu cây tùng, trông nho nhã lịch sự, nhưng bên lớp trường bào mềm mại , là giáp trụ quân trang vô cùng cứng rắn. Giờ Tý tối nay, sẽ một cuộc tập kích. Dẫu đao to búa lớn như sa trường, nhưng cũng vô cùng hung hiểm. Hắn , xoa đầu Tưởng Nguyễn. “Hiểu rõ. Chẳng lẽ trong lòng , là kẻ bất tài vô dụng đến thế ư?’’

Tưởng Nguyễn cũng nhẹ nhàng theo, ánh mắt Tưởng Tín Chi chút ấm áp, nàng một tay chống cằm, hiếm khi năng chút dí dỏm. “Đại ca ở trong lòng , vĩnh viễn là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất.”

Sau khi Tưởng Tín Chi kế hoạch của nàng, hai lời đồng ý ngay lập tức, thậm chí căn bản từng hoài nghi ngày mai thật sự sẽ một trận mưa lớn , cũng từng nghi ngờ vì cái gì mà đập chứa nước sụp xuống. Tưởng Nguyễn , lập tức chấp thuận. Kiếp , lẽ duy nhất tin tưởng lời nàng tuyệt đối, nguyện ý vì lời nàng liều mạng, chỉ Tưởng Tín Chi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-109.html.]

“Đại ca trộm lấy ấn tín của Quan tướng quân, cũng cần điều động quá nhiều binh sĩ, chỉ cần một phần nhỏ là .” Tưởng Nguyễn . “Chỉ là đó Quan tướng quân chắc chắn sẽ giận dữ lôi đình, Đại ca… lẽ chịu một chút oan ức.”

Ở kiếp trong cung, thời điểm nàng gặp hoàng đế ít, chỉ Tuyên Ly hoàng đế trời sinh tính đa nghi. Tuy Triệu gia là công thần khai quốc, nhưng rốt cuộc vì thế lực quá lớn, từ khi hồi kinh nhiều năm về như , mặc dù giảm sự thuộc với vua, ai bên trong mấy phần là thật lòng thật . Quan Lương Hàn giống như , thứ nhất trú đóng lâu dài ở biên cương, lui tới nhiều với thế lực trong kinh thành, thứ hai tính tình ngay thẳng cương trực, vì hoàng đế vô cùng tin tưởng .

Lần khi thành công, chỉ công lao của Triệu gia tất nhiên đủ, còn cần kéo thêm Quan Lương Hàn, chỉ cần sự chú ý của Quan Lương Hàn, lòng của hoàng đế ít nhiều cũng sẽ khoan dung hơn một ít. Huống chi, Tưởng Tín Chi mặt, đối với con đường hoạn lộ ngày của cũng chỉ lợi mà hại.

Mọi đều từng bước một trèo lên , thể nóng vội. Vốn Tưởng Tín Chi thăng lên phó tướng, lập quân công, nếu như trong lúc trị thủy cứu hơn một nghìn tính mạng của dân chúng hạ lưu, tất nhiên trọng thưởng thêm một bậc. Cứ như , một khi bước chân trung tâm quyền lực tối cao của Đại Cẩm triều , dĩ nhiên thể ở vị thế cao hơn so với khác.

Tưởng Tín Chi vì nàng như , nàng cũng đang lót đường cho Tưởng Tín Chi.

Mà con đường đầu tiên, chính là đạp lên xương cốt của Phủ Tể Tướng để đoạt lấy thềm mây thăng tiến.

Phủ Bát hoàng tử tại kinh thành.

Tuyên Ly bàn sách, chậm rãi nâng chung lên uống một ngụm. Lý An ở đây chuyện với nguyên cả một buổi chiều, mắt thấy ngày mai chính là ba ngày mà vị hòa thượng đến, mưa đang từ từ giảm nhỏ, dường như ngừng hẳn.

Hắn khẽ dãn đôi mày, chiêu thức cuối cùng của Ngũ hoàng tử rốt cuộc tác dụng gì. Ngày mai trôi qua, đại thần ghi chép trị thủy sẽ đem việc báo cáo lên triều đình, danh vọng của ở trong bách tính sẽ cao hơn, ủng hộ trong triều cũng sẽ càng nhiều. Đến lúc đó sẽ quẳng tên hòa thượng đang giam lỏng đại lao tra khảo một phen, nếu như thể khai Ngũ hoàng tử, thì thật sự quá .

Chẳng qua, lời đây của Lý An vang lên bên tai . “Điện hạ thể xem thường đích trưởng nữ Tưởng gia, tâm tính nữ nhân xảo trá, việc tàn nhẫn, nếu như lơ là, ngày tất sẽ thành họa lớn, nếu như thể thu phục, lẽ sẽ là một sự giúp đỡ lớn.”

Đây là đang ám thị cái gì, thể , mắt chỉ hiện lên một khuôn mặt mỉm nhàn nhạt. Chẳng qua cũng chỉ là một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, chuyện gì cũng nên trò trống gì, xứng đáng với hai chữ “trợ lực” chứ?

Tuyên Ly khẽ mỉm , dù trong lòng mơ hồ dâng lên một nỗi bất an khó tả. Thuộc hạ tiến bẩm báo: “Điện hạ, khu vực đê đập tra xét kỹ càng, hề dị thường. Binh sĩ trông coi vẫn giữ nguyên vị trí, chuyện đều yên .”

Tuyên Ly phất tay áo. “Lui xuống.” Hắn lệnh tăng cường quân sĩ canh gác đập nước, đề phòng bất trắc kẻ rắp tâm bày mưu, tuyệt đối cho phép sơ sót mảy may. Sau một hồi lâu, cố nén cảm giác bất an trong tâm khảm, chậm rãi lớn. Dù , đó cũng chỉ là một lũ hề nháo, cần gì phí hoài tâm trí nghĩ ngợi quá nhiều.

Trong khi đó, tại một biệt viện u tĩnh sâu trong kinh thành, cảnh sắc vô cùng thanh tịnh, vài thị vệ nghiêm mật canh giữ cửa. Hương thoang thoảng lượn lờ trong phòng. Đối diện cửa sổ, một tăng nhân khoác hoàng bào đang tĩnh tọa tụng Kinh Phật. Người dung mạo ôn hòa, gặp biến cố vẫn hề kinh sợ, tự một phong thái cao tăng đáng kính. Đang lặng lẽ, Tuệ Giác đột nhiên dừng , đôi mắt chợt mở bừng.

Trong đêm tối, các thị vệ canh gác cửa vẫn giữ sự cảnh giác như , dám lơ là. Màn đêm bao phủ, gian bên ngoài mờ ảo, chỉ thấy ánh đèn lồng lập lòe nơi mái hiên, những hạt mưa nhỏ bé nghiêng nghiêng bay theo gió, dường như sắp tan biến. Cơn mưa vẻ ngừng. Tuệ Giác lặng lẽ quan sát, chậm rãi buông hai tay đang nắm chặt xâu Phật châu . Lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Một khi qua đêm nay, nếu cơn đại vũ đến đúng như kỳ vọng, điều gì sẽ chờ đợi , Tuệ Giác tự hiểu rõ hơn ai hết. Mấy ngày qua, thỉnh thoảng tìm đến đàm thoại cùng , giọng điệu tuy hòa nhã, nhưng trong lời vô hình ẩn chứa sự uy h.i.ế.p và áp chế. Hắn chỉ thể giả vờ mà bỏ qua. Những kẻ đó cũng khó dễ quá mức.

Tuyên Ly là kẻ cực kỳ coi trọng thanh danh. Trước hừng đông ngày mai, vẫn sẽ dùng lễ tiết để tiếp đãi Tuệ Giác. một khi trời sáng, Tuệ Giác sẽ phán là yêu tăng nhiễu loạn nhân tâm, dù xử phạt thế nào nữa cũng ai dám dị nghị.

Tuệ Giác khẽ nheo mắt. Nếu lúc đổi ý định, khó tránh khỏi những kẻ Tưởng Nguyễn sẽ trút căm phẫn lên con trai . Hắn nữa nhắm mắt , chậm rãi, chậm rãi mà yên lặng niệm kinh.

 

Loading...