Trọng Sinh Thành Họa Quốc Yêu Cơ - Chương 101
Cập nhật lúc: 2025-10-03 13:55:45
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô thị xúc động đến mức khó lòng kìm nén, trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong lòng, ôm Tưởng Nguyễn mà thốt: "Mi nhi bạc mệnh của qua đời quá sớm, nay Nguyễn nhi lớn ngần , chẳng chịu đựng bao nhiêu khổ cực. Tất cả đều do của lão ." Thấy Tô thị , Triệu Quang vội tiến lên vỗ vai an ủi: "Phu nhân, Nguyễn nhi trở về , hà cớ gì bận lòng đến những chuyện vui nữa?" Triệu Nghị cũng khuyên nhủ: "Tổ mẫu, hôm nay biểu về, đáng lẽ nên vui mừng mới ." Hai vị thiếu phu nhân Triệu gia cũng phụ họa khuyên giải. Tô thị lau nước mắt, : "Ôi dào, xem, bỗng dưng lãng phí khoảnh khắc đoàn viên . Nguyễn nhi đừng trách lão nhé." Tưởng Nguyễn chỉ mỉm , đáp lời.
Tô thị đến, phụ tử Triệu Quang cũng tiện truy vấn thêm về chuyện Tưởng gia, bèn cùng Tô thị hỏi han về những năm tháng Tưởng Nguyễn trải qua. Nàng kể từng chuyện một, khéo léo che giấu những chuyện bất hảo mà Tưởng gia đối xử với nàng. Dù , sự lạnh lùng toát trong lời vẫn khiến Tô thị nhận sự bất thường. Thấy Tưởng Nguyễn , bà cũng hỏi thêm, chỉ là ánh mắt nàng càng thêm yêu thương và đau lòng. Trước đó, phụ tử Triệu Quang chút hiểu về Tưởng Nguyễn, nay thấy nàng vì để Tô thị giảm bớt cảm giác áy náy mà cố tình dựng lên một lời dối, trong lòng càng thêm thương mến. Triệu Phi Long và Triệu Phi Chu đây từng gặp Tưởng Nguyễn, chỉ trong phủ Tướng quân bỗng xuất hiện một biểu từng qua, đều lộ vẻ hiếu kỳ dò xét nàng.
Tưởng Nguyễn trò chuyện cùng Tô thị. Tô thị đích xuống bếp nấu bữa cơm đãi Tưởng Nguyễn, bèn gọi các vị thiếu phu nhân của Triệu gia cùng. Đợi khi nữ quyến lui, Tưởng Nguyễn Triệu Quang : "Hài nhi còn vài lời thưa." Triệu Quang phất tay: "Đến thư phòng." Lại đầu Triệu Nguyên Giáp và những khác: "Các con cũng theo đến đó." Triệu Nghị với phận trưởng bối, tất nhiên theo sát phía . Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Chu cũng theo, nhưng Triệu Nguyên Phong quát mắng, đành ấm ức rời .
Đến thư phòng, Triệu Quang an tọa ghế, Tưởng Nguyễn hỏi: "Tưởng Quyền định đối phó Tín Chi thế nào?" Câu đầu tiên ông hỏi là chuyện phát cháo, cũng chẳng chuyện ở thôn Sùng Tân, mà là chuyện liên quan đến Tưởng Tín Chi. Tưởng Nguyễn ngẩn , : "Ngoại tổ phụ, quả thực giúp con ?" Triệu Quang tức giận đáp: "Nó là ngoại tôn của Triệu gia, lẽ nào thể khoanh tay ?" Tưởng Nguyễn cúi đầu. Lúc rõ thái độ của Triệu gia, nàng đành nhân tiện kéo Tưởng Quyền và Hạ Nghiên cuộc. Thực tế, hề chuyện nha kế hoạch của Tưởng Quyền. Chỉ là kiếp Tưởng Tín Chi hãm hại, nàng nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ thể là thủ đoạn mà thôi. Cho dù kế hoạch khiến Triệu gia "tính toán sai", nàng cũng lấy tính mạng Tưởng Tín Chi để mạo hiểm. Nàng : "Đại ca còn năm ngày nữa sẽ về tới kinh thành. Trên đường hồi kinh, chắc chắn sẽ xảy chuyện may." Dừng một chút, nàng Triệu Quang: "Mặc dù con rõ thủ đoạn của chúng, nhưng chúng nắm chắc khả năng mưu hại tính mạng đại ca."
Triệu Quang siết chặt tay: "Thật quá ngông cuồng!" "Tưởng gia quyền lực lớn như , đến nay Tưởng gia vẫn thế lực rộng rãi, con đường quan của Tưởng Quyền liên tiếp gặp trở ngại, Tưởng gia chẳng qua là một cái thùng rỗng. Kẻ thực sự thể chuyện , chính là Hạ gia." "Hạ gia?" Triệu Nguyên Bình cau mày : "Nhà đẻ của Hạ Nghiên?" "Không sai." Tưởng Nguyễn thản nhiên : "Hạ gia với Tưởng gia là quan hệ thông gia. Cho dù bất cứ mâu thuẫn nào, chỉ cần đại ca, tương lai Tưởng Siêu sẽ là đầu Tưởng phủ. Tưởng Siêu là đầu, quan hệ với Hạ gia dẫu cắt đứt cũng thể. Còn nếu đại ca là đầu, quan hệ của Tưởng gia và Hạ gia thể lâu dài. Về tình về lý, chỉ cần Tưởng gia nhờ Hạ gia giúp đỡ, Hạ gia đều khó lòng cự tuyệt."
Triệu Nguyên Phong trầm giọng: "Đây chẳng là bức ép khác đến chỗ c.h.ế.t ? Tưởng gia quả thực là thứ gì! Phụ , để g.i.ế.c c.h.ế.t tên Tưởng Quyền khốn kiếp đó!" Vốn dĩ Triệu Nguyên Phong là thiết với Triệu Mi sâu đậm nhất, từ hề chấp nhận Tưởng Quyền. Hôm nay, Tưởng Nguyễn kể những uất ức mà Triệu Mi chịu đựng từ Tưởng Quyền, nghĩ đến quãng thời gian tỷ tỷ thiết nhất chịu tủi nhục, lòng sớm phẫn nộ đến cực điểm đối với Tưởng Quyền. Giờ phút Tưởng Quyền còn ý đồ mưu hại Tưởng Tín Chi, càng hận thể lập tức báo thù rửa hận cho Triệu Mi. "Ngươi xuống ngay cho !" Triệu Quang chợt quát lên một tiếng đanh thép. "Chẳng lẽ con còn gây thêm rắc rối !"
Tưởng Nguyễn mỉm : "Tiểu cữu cữu, chuyện tất yếu liên quan tới Hạ gia, nhưng còn một kẻ khác, e là cũng nhúng tay việc ." "Kẻ nào?" Triệu Nguyên Giáp vội hỏi. "Tể tướng Lý Đống." Lời thốt , đều biến sắc. Một lát , Triệu Nghị mới hỏi: "Lý Đống tại quan hệ với Hạ gia và Tưởng gia?"
“Lý Đống cận Bát hoàng tử, Hạ gia cũng phụ thuộc Bát hoàng tử. Lý gia cùng Hạ gia vốn đồng tâm, Tưởng gia biến, Lý gia tất nhiên ngoài cuộc.” Nàng nhạt. “Huống hồ, Tưởng Quyền còn gả cho Lý đại thiếu gia, dùng mối hôn sự như một bệ đá vững chắc để củng cố quan hệ với Lý gia.”
“Vô sỉ!” Triệu Quang đập mạnh xuống bàn, cơ mặt run lên vì thịnh nộ, đôi mắt gằn đỏ. Lý Dương là loại , kẻ nào trong kinh thành mà chẳng tỏ tường? Hắn là tên ăn chơi trác táng, trêu hoa ghẹo nguyệt, mỹ trong hậu viện đếm xuể, còn yêu thích cùng Lý Đống trò cha con cùng đùa bỡn một nữ nhân. Tưởng Nguyễn gả Lý gia, chẳng khác nào dê dâng miệng cọp. Dẫu nàng là cốt nhục của Tưởng Quyền, cớ gì nhẫn tâm chuyện táng tận lương tâm như !
Triệu Nghị khó tin thốt lên: “Biểu , lời ... đều là sự thật ư?”
Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu. Lý gia cùng Hạ gia mưu tính hãm hại Tưởng Tín Chi, cớ sự tất nhiên chỉ vì chuyện hôn nhân . Gần đây, Lý An thường xuyên lui tới Tưởng phủ, quan hệ cùng Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên trở nên vô cùng hòa hợp. Tài trí của Lý An phi phàm, y lẽ sớm nhận vụ Lý Dương hại do Tưởng Tố Tố gây . Một khi Lý An đó là thủ đoạn của , y tất sẽ tìm cách báo thù. Nếu Hạ Nghiên giăng bẫy Tưởng Tín Chi, Lý An đương nhiên sẽ sẵn lòng trợ giúp thêm một tay.
Triệu Nguyên Giáp thì thầm: “Hổ dữ còn chẳng nỡ ăn thịt con.”
“Thường thì kẻ trượng nghĩa là bần hàn, còn bội bạc thường là bậc văn nhân. Tưởng Quyền và Tưởng Tố Tố, nổi tiếng tài hoa từ thuở nhỏ, nay quả nhiên là lòng lang sói.” Tưởng Nguyễn một cách điềm nhiên.
Giọng nàng lạnh nhạt cất lên, tựa như đang thuật một chuyện vặt vãnh, nhưng bên trong ngữ điệu êm ái , ngầm chứa hận ý vô cùng sắc bén, khiến khỏi rùng . Nàng dừng giây lát tiếp lời: “Kẻ mai phục đường , tất nhiên huy động binh mã ít. Xin Ngoại tổ phụ phái binh đón, tiện thể cắt cử giám sát động tĩnh của Lý gia và Hạ gia. Một khi chúng di động, lập tức truy theo, ngõ hầu bảo tính mạng cho Đại ca.”
“Có cần động đến binh mã ?” Triệu Nguyên Giáp còn lưỡng lự. “Tín Chi là Phó tướng, cùng bộ đội quân trở về, quân đội đồ sộ như , giữa ban ngày ban mặt, bọn chúng dám tay sát hại?”
“Ta bọn chúng sẽ dùng thủ đoạn gì.” Tưởng Nguyễn đáp, giọng chắc nịch. “Ta chỉ , nếu phái đủ nhân lực , Đại ca tất yếu lành ít dữ nhiều. Bọn chúng chắc chắn chỉ tay khi Đại ca nhập kinh. Một khi tiến kinh thành, chân thiên tử, việc động thủ sẽ khó khăn gấp bội. Bởi , bọn chúng bằng giá tìm cách hủy hoại tính mạng Đại ca. Đại cữu cữu, xin đừng hoài nghi phán đoán của .”
“Ngoại tổ phụ, bằng lòng đáp ứng thỉnh cầu của ?” Tưởng Nguyễn hỏi.
Triệu Quang dẫu là võ tướng, song kẻ dễ kích động. Ngày thường dụng binh đều vô cùng cẩn trọng, để sót sơ hở nào. Ông trầm giọng: “Ta đồng ý với con. Hắn là ngoại tôn của Triệu gia , tất nhiên Triệu gia sẽ bảo vệ chu .”
Tưởng Nguyễn khẽ cúi đầu: “Đa tạ Ngoại tổ phụ thành .”
Triệu Quang chăm chú nàng. Thần sắc Tưởng Nguyễn ung dung, lời việc chẳng khác nào một trưởng thành, ngay cả những thiếu niên mười ba mười bốn tuổi của Triệu gia cũng thể sánh bằng. Triệu Phi Chu và Triệu Ngọc Long thỉnh thoảng còn giữ vẻ ngây thơ của trẻ nhỏ.
Tưởng Nguyễn, sự ngây thơ tuyệt nhiên biến mất. Bề ngoài nàng ôn hòa dịu dàng là thế, song ẩn sâu là một sự thờ ơ, lạnh lẽo. Cái khí chất sắc bén, cái lệ khí mà chỉ những kẻ lăn lộn nơi chiến trường, trải qua m.á.u tanh mới , thấm sâu tận xương tủy của Tưởng Nguyễn.
Trong lòng Triệu Quang khẽ thở dài. Tô thị thấu, nhưng với kinh nghiệm từng trải của ông, phút ban đầu kinh ngạc, ông nhận : Từ đầu đến cuối, Tưởng Nguyễn hề lộ chút kích động cảm xúc mãnh liệt nào khi nhận quyến. Tâm nàng kiên định như bàn thạch, e rằng mỗi lời nàng thốt với Triệu gia hôm nay, đều là những câu trả lời tính toán kỹ lưỡng, mỗi lời đều chứa đựng một tâm cơ thâm sâu.
Nàng đang dùng kế sách để ràng buộc Triệu gia, nhưng phương pháp nàng dùng là âm mưu sự ép buộc. Chính những lợi ích bày một cách kín đáo, nhẹ nhàng , khiến khác thể thuận theo yêu cầu của nàng, thậm chí dù tính kế cũng cam tâm tình nguyện chấp nhận.
Tưởng Nguyễn sự trí tuệ từ sớm như , e rằng những năm tháng nàng sống ở Tưởng gia còn hiểm nguy gấp vạn so với lời nàng kể. Dẫu cũng là cốt nhục của Triệu gia, nghĩ đến cái c.h.ế.t của Triệu Mi, ông thể ngơ? Suy nghĩ đến đây, chuyện phát cháo thôn Sùng Tân, tạm thời ông truy hỏi thêm. Ông : “E rằng Ngoại tổ mẫu dọn cơm xong , cùng thôi.” Nói đoạn, ông dậy, chậm rãi bước ngoài. Chẳng vì nỗi đau của Triệu Mi mà ông chịu đả kích quá lớn , mà bóng lưng vốn cao lớn, vững chãi như cây ngô đồng của vị đại tướng quân nay thấy thêm phần già yếu, tiêu điều.
Vài Triệu Nguyên Giáp cũng theo đó rời khỏi thư phòng. Lúc Tưởng Nguyễn toan bước , một bóng chợt xuất hiện, Triệu Nguyên Bình chặn nàng , mà như : “Rốt cuộc con gì?” Đôi mắt y thăm dò, nghiên cứu, chăm chú nàng.
“Nhị cữu cữu gì, Nguyễn nương thể hiểu thấu.”
“Lý gia tham dự chuyện , tất nhiên chỉ vì lý do con đưa . Chuyện Tưởng Tín Chi nhất định sẽ gặp mai phục, con chắc chắn như , hẳn là nguyên nhân sâu xa khác. Cha hỏi, nhưng nghĩa là sẽ ngơ.” Sắc mặt Triệu Nguyên Bình dần nghiêm nghị: “Tưởng Nguyễn, cho dù con là cốt nhục của Mi nhi, vẫn truy vấn, rốt cuộc tâm tư con gì?”
Tưởng Nguyễn lẳng lặng . Ba đời Triệu gia đều xuất võ tướng, Triệu Nguyên Bình sinh thông tuệ bất phàm, nhưng đáng tiếc trong phủ Triệu gia coi khinh đường quan văn. Bởi lẽ đó, Triệu Nguyên Bình thể thi Trạng nguyên, mang về vinh quang rạng rỡ cho Triệu gia. Hắn tinh thông binh pháp, một vị quân sư thần cơ diệu toán, mưu kế xuất thần, còn một thứ vô cùng xuất sắc, đó chính là khả năng nắm giữ nhân tâm. Trên chiến trường, việc suy đoán tâm tình của quân địch thể giúp quân thắng thêm một trận. Triệu Nguyên Bình mắt, đối với nàng nảy sinh lòng cảnh giác. Chẳng qua, từ đến giờ nàng từng nghĩ sẽ lừa gạt Triệu Nguyên Bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-thanh-hoa-quoc-yeu-co/chuong-101.html.]
Nàng cất lời: “Nhị cữu cữu hà tất căng thẳng như thế? Con dù cũng sẽ hại Triệu gia. Nếu , con chẳng tốn công phát cháo miễn phí, cứu mạng Đại biểu ca. Nhị cữu cữu hoài nghi con như , xin hỏi những việc con từng , bao giờ gây bất lợi cho Triệu gia ?”
Thấy sắc mặt Triệu Nguyên Bình chút đổi, nàng nhạt : “Huống hồ, nếu thể cứu Đại ca con, ắt bắt một nhóm thích khách, tìm hiểu nguồn gốc. Kẻ bắt khai Lý gia, đối với phủ Tướng quân chẳng là lợi trăm đường ư? Từ đến nay triều đình, Lý gia và Triệu gia luôn bất hòa, Nhị cữu cữu rõ. Một khi Lý gia gặp chuyện may, thế lực của Bát hoàng tử hao tổn, chẳng đây là tình cảnh mà phủ Tướng quân thấy nhất ?”
Triệu Nguyên Bình kìm nén sự kinh ngạc tận đáy lòng, khẽ nhíu mày. Tưởng Nguyễn ngang nhiên những chuyện cơ mật giữa thanh thiên bạch nhật, hơn nữa, mỗi lời nàng thốt đều đ.á.n.h trúng tâm tư . Trong lúc nhất thời, Triệu Nguyên Bình cũng gì.
Tưởng Nguyễn chắp tay: “Nhị cữu cữu cứ yên tâm, con tuyệt đối hại Triệu gia. Con thù đội trời chung với Tưởng gia. Để khiến Tưởng gia chịu thêm ngột ngạt, con sẽ dốc hết sức phò trợ Triệu gia.” Nói xong, nàng khẽ hành lễ với Triệu Nguyên Bình lưng rời .
Triệu Nguyên Bình lưng nàng suy nghĩ trong chốc lát, cũng nhẹ giọng , khôi phục vẻ mặt ung dung lúc , về hướng đại sảnh.
Khắp Triệu phủ đều tràn ngập khí ấm áp vui vẻ hòa thuận, nhưng tại một nơi khác trong kinh thành, bầu khí u ám như cơn bão sắp ập đến.
Nghiên Hoa Uyển trong Tưởng phủ. Hạ Nghiên túm lấy Lâm Lang, hỏi dồn: “Ngươi rõ chứ? Tôn đại nhân thực sự như ?”
Lâm Lang cúi đầu: “Vâng, phu nhân. Đại thiếu gia quả thực phong Phó tướng, năm ngày nữa sẽ về kinh. Bây giờ đây?”
Hai tay Hạ Nghiên siết chặt ly ném mạnh xuống đất, chiếc ly sứ hoa điệp vàng kim tinh xảo trong phút chốc vỡ tan thành mảnh vụn. Lâm Lang một bên cũng dám thở mạnh, chút co rúm Hạ Nghiên.
Hạ Nghiên c.ắ.n răng : “Không ngờ tên tiểu súc sinh đó gặp cơ hội như thế. Sao c.h.ế.t chôn xương chiến trường cho !” Trước mắt, cả ngày nàng đều đang đau đầu tìm cách để Tưởng Tố Tố đến miếu nhỏ tĩnh tâm. Dường như Tưởng Quyền quyết tâm, nhưng từ ngày Tuệ Giác rời , Tưởng Tố Tố vẫn ngủ an , luôn gõ cửa trong đêm, nhưng khi mở cửa phát hiện bất cứ thứ gì. Viết thư mời Tuệ Giác đến, vị ni cô đó cũng chỉ là yêu khí nặng nề, tà ma quấy phá quá nặng, nhất là nhanh đưa Tưởng Tố Tố miếu để đuổi tà khí. Điều đó khiến Hạ Nghiên tức đến mức hận thể x.é to.ạc miệng Tuệ Giác.
Thời điểm sứt đầu mẻ trán như , tin Tưởng Tín Chi Phó tướng, đường quan lộ rộng mở, sắp trở về kinh thành. Hỏi nàng thể phẫn nộ cho ? Tuy nhiên, kèm theo ghen ghét sâu đậm, còn cả nỗi lo âu.
Tưởng Siêu thi rớt khoa cử vốn khiến Tưởng Quyền phần nào thất vọng. Lúc Tưởng Tín Chi trở về, còn lập chiến công, khó tránh Tưởng Quyền sinh tâm tư khác. Cho dù Tưởng Quyền thích Tưởng Tín Chi, sẽ lung lay vị trí của Tưởng Siêu, nhưng Tưởng Siêu thể tiến triều đình, cũng chính là cách nào tiếp xúc với quan trường. lúc Tưởng Tín Chi tiến triều đình, giao tình với trong triều, đối với tương lai của Tưởng Siêu cũng là một điều bất lợi lớn.
Khi nhắc tới con trai của Tưởng gia ở Đại Cẩm triều, chỉ cần một Tưởng Siêu là đủ, Tưởng Tín Chi là kẻ thừa thãi. Siêu nhi của tuyệt đối thể vướng bất kỳ vết nhơ nào, địa vị cũng cho phép bất cứ kẻ nào d.a.o động. Hạ Nghiên siết chặt hai tay, vẻ mặt vốn xinh bỗng trở nên vô cùng dữ tợn, nom như ác quỷ khát máu. “Tuyệt đối thể giữ Tưởng Tín Chi!”
“Ý phu nhân là ?” Lâm Lang theo Hạ Nghiên nhiều năm, hoặc ít hoặc nhiều đều thể đoán một ít suy nghĩ từ hành động của Hạ Nghiên.
“Tên tiểu súc sinh đó về đến, Siêu nhi của ở ? Người đời đều thích so sánh, sẽ chỉ dùng thành công của Tưởng Tín Chi để so sánh với thất bại của Siêu nhi, thể để chuyện như xảy ?” Hạ Nghiên nghiến răng. Từ khi Tưởng Siêu thi rớt Bách Hoa Lầu chặt đứt ngón tay út, tính tình trở nên cổ quái, còn cởi mở như , cả mang theo sự u ám nặng nề, khiến thấy sợ hãi.
“Phu nhân định đợi khi Đại thiếu gia hồi phủ mới hành động ư?” Lâm Lang hỏi.
“Sau khi y hồi phủ?” Hạ Nghiên lạnh. “Tiện nhân gian xảo xảo quyệt, e rằng ca ca của nàng cũng chẳng kẻ tầm thường. Ta há thể để cơ hội nhập phủ? Ta , ngay cả cửa thành kinh đô cũng đừng hòng bước !”
Lâm Lang kinh ngạc: “Chẳng lẽ phu nhân tay đường? lưng Đại thiếu gia là cả một đội quân tinh nhuệ, phu nhân như quá mạo hiểm, cũng chắc thể thành công.”
“Một đội quân thì ? Cần dùng trí óc.” Hạ Nghiên nhịn . “Chẳng Tưởng Tín Chi sủng ái tiểu nhất ? Lấy mồi nhử, tin chịu khuất phục.” Trước đây, sở dĩ Tưởng Tín Chi rời Tưởng phủ đầu quân quân doanh, cùng lắm cũng chỉ vì Tưởng Nguyễn, chỉ là ngờ để gặp kỳ ngộ như .
“Ý phu nhân là để Lão gia...?” Lâm Lang dò hỏi.
“Không, với ông .” Ngón tay Hạ Nghiên dần dần siết chặt, trong ánh mắt thoáng qua chút hận ý. “Ngàn vạn thể để cho ông .” Nếu là đây thì cũng thôi , lúc đó Tưởng Siêu thông minh sáng suốt, là niềm kiêu hãnh của Tưởng Quyền, Tưởng Siêu ở đó, trong mắt Tưởng Quyền còn thể bóng dáng của Tưởng Tín Chi? Cho dù Tưởng Tín Chi là Phó tướng, vì Tưởng Siêu, Tưởng Quyền cũng sẽ nhắm một mắt mở một mắt, thậm chí còn ngầm tương trợ. nay Tưởng Siêu thành trò cho thiên hạ. Đồng liêu thường xuyên nhạo Tưởng Quyền vì việc , e rằng trong lòng ông sớm nảy sinh sự chán ghét vứt bỏ. Lúc , Tưởng Tín Chi vinh hiển hồi kinh, khó tránh khỏi Tưởng Quyền nảy sinh ý đồ chuyển hướng bồi dưỡng.
Nếu là như , thì xong . Hạ Nghiên nắm chặt vạt áo.
“Vậy… Phu nhân, là cầu xin Hầu gia giúp đỡ? Hầu gia sẽ giúp ?” Lâm Lang hỏi. Mấy ngày Tưởng Tố Tố chọc Hạ Thành tức giận một trận lớn, vì chuyện của Hạ Tuấn mà hận thể liều mạng với nàng, ở Hạ gia chẳng còn ai gặp mặt con Hạ Nghiên nữa, sẽ tay giúp đỡ đây?
“Nhị tẩu đương nhiên sẽ tay, nhưng Phụ nhất định sẽ tương trợ.” Hạ Nghiên . “Dù là vì đại cục của Hạ gia, Phụ cũng sẽ dốc lực giúp .” Dù Tưởng gia cũng xem là một trợ lực. Cho dù Hạ Thành hài lòng về Tưởng Tố Tố đến , cũng sẽ vì chuyện mâu thuẫn cá nhân mà để cho một ngoài chiếm thế lực của Tưởng gia. Nếu Tưởng Tín Chi thật sự quật khởi tại kinh thành, đối với Tưởng Siêu mà đều là một sự uy h.i.ế.p to lớn. Một Tưởng phủ khống chế thì chiếm cũng vô dụng. Để bảo đảm Tưởng phủ lúc nào cũng chung một chiến tuyến với Hạ phủ, Hạ Thành sẽ khoanh tay ngoài quan sát. Đối với chuyện trừ bỏ Tưởng Tín Chi, thậm chí ông còn để tâm hơn cả chúng .
“Ngươi lấy giấy bút tới đây, thư cho Phụ .” Hạ Nghiên .
Khóe môi nàng khẽ nhếch lên. Hạ gia sẽ giúp nàng, huống hồ, còn một Lý gia. Mặc dù vì gần đây nhị thiếu gia Lý An của Lý gia nhiều lấy lòng nàng và Tưởng Tố Tố, chẳng qua, thể lợi dụng một phen.
Hạ gia và Lý gia. Cho dù Tưởng Tín Chi chín cái mạng, chắp cánh cũng khó thoát khỏi vòng vây .