Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 94
Cập nhật lúc: 2024-07-25 19:14:38
Lượt xem: 91
"Phụ thân, người nói có thể sao?" Thẩm Bích Thấm trợn trắng mắt trong lòng, nếu Thẩm lão thái có thể đưa cơm cho mấy người Thẩm Thủ Nghĩa, trừ phi trời mưa màu đỏ.
Nghe Thẩm Bích Thấm nói, Thẩm Thủ Nghĩa cũng biết mình suy nghĩ nhiều, không khỏi xấu hổ.
"Rầm!"
"Thấm... Thấm Nhi, cái này con lấy ở đâu?"
Khi Thẩm Bích Thấm nhấc tấm vải trắng che thức ăn lên, bốn người Thẩm Thủ
Nghĩa đều sợ ngây người, tiếp theo là không tự chủ được đồng thời nuốt nước miếng.
"Phụ thân ăn cơm trước đi, chờ buổi tối về nhà nữ nhi sẽ nói với phụ thân." Thẩm Bích Thẩm nói xong đưa bữa ăn đã dọn trước đó cho mọi người.
Nếu Thẩm Thủ Nghĩa biết nàng đi đến sau núi, nhất định sẽ rất tức giận, hiện tại tốt nhất là nên giữ bí mật.
"Đây là... Cơm tinh, Tứ muội muội, có phải muội lấy gạo tinh của muội nấu cơm cho mọi người ăn không?" Tiếp nhận cơm, Thẩm Trí Viễn ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Bích Thấm hỏi.
"Đúng vậy, gạo ăn hết rồi mua lại là được, phụ thân và mọi người mau ăn đi, nếm thử tay nghề của con xem có được không ạ."
Thẩm Bích Thẩm nhẹ nhàng nói, nàng biết chỉ khi mình nói như vậy, mấy người Thẩm Thủ Nghĩa mới có thể yên tâm thoải mái ăn cơm.
"Không sai, gạo ăn hết rồi mua lại là có, tới tới tới, chúng ta ăn cơm đi, để phụ thân nếm thử tay nghề của Thấm Nhi nhà chúng ta."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-94.html.]
Quả nhiên, vừa nghe Thẩm Bích Thấm nói như vậy, cảm giác áy náy vừa mới dâng lên của Thẩm Thủ Nghĩa liền tiêu giảm, mỉm cười tiếp đón mọi người cùng nhau ăn cơm.
"Này... Tay nghề của Thấm Nhi nha đầu thật sự rất đỉnh, còn ngon hơn đồ ăn ở
tiệm!" Ăn một miếng rau xanh, Thẩm Điền lập tức lớn tiếng tán thưởng, tiếp theo ăn từng ngụm từng ngụm ăn xong.
"Thật vậy chăng? vậy Điền bá bá cần phải ăn nhiều một chút, phụ thân và Đại Võ thúc cũng vậy, trong nhà vẫn còn, mọi người phải ăn sạch toàn bộ đồ ăn này đó." Thẩm Bích Thẩm mỉm cười nói, nhưng trong lòng nàng biết, đồ ăn cũng không ngon đến mức như bọn họ nói.
Tuy tay nghề nấu ăn của Thẩm Bích Thấm rất tốt, nhưng trong nhà không có hương liệu, căn bản không làm ra đồ ăn ngon nào, sở dĩ mấy người Thẩm Đại Võ cảm thấy ăn ngon, xem ra bởi vì đối với bọn họ, chỉ cần là thịt, bất luận ăn ngon hay không thì đều là mỹ vị nhân gian.
"Thấm Nhi à, Đại Võ thúc cảm ơn cháu đã lấy canh thịt và bánh bao ngày hôm qua, nương của thúc ăn canh xong, bà vẫn luôn nói cái chân bị rút gân đã tốt lên, canh của cháu còn thần kỳ hơn linh đan diệu dược đó." Thẩm Đại Võ nuốt cơm vào miệng, sau đó vẻ mặt cảm tạ nói
với Thẩm Bích Thấm. ...
"Đại Võ thúc, chỉ là canh xương hầm bình thường, không phải thần đan diệu dược.
Nhưng Triệu nãi nãi bị rút gân chính là phải ăn canh xương hầm mới có thể tốt lên, thúc có thời gian thì hầm cho Triệu nãi nãi uống, bệnh rút gân của Triệu nãi nãi sẽ tự nhiên khỏi không cần thuốc."
Thẩm Bích Thấm cười giải thích với Thẩm Đại Võ.
Nếu người già thiếu Canxi sẽ dễ dàng bị rút gân hoặc là khớp xương đau nhức, chỉ
cần chỉ cần uống viên canxi là sẽ thuyên giảm ngay, hiệu quả tức thì.
Vào thời cổ đại chưa có viên canxi, canh xương hầm chính là thực phẩm bổ sung canxi tự nhiên tốt nhất, chỉ là bổ sung canxi gì đó người xưa hẳn là không hiểu, vì vậy Thẩm Bích Thẩm đã thay đổi cách nói.