Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 909
Cập nhật lúc: 2024-10-07 07:27:13
Lượt xem: 48
"Vâng, ta cũng không ngờ lại có nhiều người hưởng ứng như vậy, cho nên ta mới tưởng mọi người đều quan tâm bá tánh thôi, chỉ là ngay từ đầu không có nghĩ đến mà thôi." Thẩm Bích Thấm hoàn toàn không cảm thấy ý tưởng của bản thân có gì đặc biệt, ngữ khí rất đương nhiên.
Nhìn bộ dạng Thẩm Lâm thị, mọi người đều liếc nhau không hề nói gì, chỉ là trong lòng âm thầm suy nghĩ, bá phu nhân đúng là trời sinh thiện tâm, thiện ý của bà ấy vô cùng thuần túy, cũng không biết những người khác bố thiện hành thật ra phần lớn cũng chỉ vì mua danh chuộc tiếng.
Nhưng mà, tất nhiên bọn họ sẽ không nói những việc này, bây giờ thế đạo quá mức đen tối, người thiện lương chân chính quá ít, bây giờ khó lắm mới xuất hiện một người, vẫn nên bảo vệ thật tốt.
Đông chí qua đi, mọi người liền chính thức bước vào quá trình trùng tu thành trì đầy bận rộn, bánh trôi hôm qua ăn dường như vẫn còn tàn dư ấm áp trong cơ thể, các bá tánh đều nhiệt tình hơn lúc trước rất nhiều, thần thái trong mắt cũng sáng ngời lên, không còn dáng vẻ đi tới đi lui uể oải như mọi người.
Đồng thời tại đấy, Trương sư phó và một chúng thợ thủ công cũng đã bắt đầu làm việc, lần trùng tu thành trì này thay đổi lớn nhất là trong thành tăng thêm rất nhiều nhà vệ sinh công cộng, ngoài ra còn có hệ thống thoát nước và cống ngầm, chỉ cần làm tốt công tác thoát nước, thì cho dù có gặp lũ lụt lần nữa cũng có thể giảm thiểu nguy hiểm đến mức thấp nhất.
Bởi vì những việc này đều có tính chuyên nghiệp tương đối cao, vì hiệu suất công tác nhanh hơn cũng phòng ngừa việc ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu công trình, nên Thẩm Bích Thẩm đã đem những việc này toàn quyền giao phó cho đoàn đội Trương sư phó phụ trách.
Được Thẩm Bích Thẩm trọng dụng như thế, tất nhiên Trương sư phó cảm động không thôi, trong lòng thầm nói với chính mình, nhất định phải làm chuyện này thật thỏa đáng viễn mãn, như thế mới không phụ sự tín nhiệm của Thẩm Bích Thẩm.
Kiến Nhạc ngày ba mươi tháng hai năm ba mươi sáu, phủ Đài Châu, trận tuyết lớn vẫn chưa ngừng. Trong màn tuyết bay tán loạn, chỉ thấy Mộ Dung Húc một thân quân trang, đang đứng trên đài cao, thần sắc lạnh lùng quan sát những quân sĩ đang trong tuyết trên giáo trường.
"Bãi trận!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-909.html.]
Đột nhiên, vang lên mệnh lệnh vô dùng vang dội của Mộ Dung Húc trên giáo trường đang yên tĩnh, thanh âm mang theo nội lực, mang theo lực xuyên thấu mãnh mẹ, tuyền đến rõ ràng vào trong tai mỗi quân sĩ.
Ngay sau đó, người tiên phong đứng một bên lập tức giơ cao cờ trên tay vẫy lên.
"Bá bá bá..."
Nhìn thấy cờ lệnh động trong nháy mắt, tất cả quân sĩ đều chia thành nhóm cứ mười người một, nhanh chóng di chuyển.
Rất nhanh, chỉ thấy mười một người trung đội trưởng đứng ở đằng trước, hai bên sườn những người cầm lao và đoản đao dài tay còn lại cầm khiên, dùng khiên bảo vệ toàn bộ tiểu đội ở sau khiên, mà phía sau còn có hai người cầm cung tiễn, tiếp đó là bốn người cầm súng, mặt sau cùng còn có hai người cầm khiên, dùng để bảo vệ sườn sau và hai cánh của toàn bộ tiểu đội.
"Bắt đầu diễn tập!" Thấy chúng quân sĩ đã dọn trận xong, Mộ Dung Húc lại hạ mệnh lệnh một lần nữa.
Khi cờ hiệu phất lên, những quân sĩ đó vẫn duy trì trận hình mười người một đội, nhanh chóng chạy tới phía của người bù nhìn đang đứng, chờ đến lúc sắp sửa tới gần người bù nhìn, những người ở hàng trước cầm khiên nhanh chóng ném lao thật mạnh ra xa bên ngoài, những cái lao đó được ngắm chuẩn xác cắm vào trên người những người bù nhìn đó.
Rất nhanh, chờ đến lúc họ đến gần sát người bù nhìn, những người ở hàng trước lại lần nữa rút đoản đao ở bên hông ra, hung hăng đ.â.m tới chỗ người bù nhìn, sau đó hai người cầm cung phía sau cũng ra tay, mũi tên rất dài, đầu mũi tên đã được mài sắc, trực tiếp đ.â.m xuyên thủng quần áo trên người người bù nhìn.
Nhưng vào lúc này, bốn người cầm thương dài cũng nhanh chóng ra tay, thương dài vừa nhanh vừa chuẩn đ.â.m vào vị trí chí mạng của người bù nhìn là yết hầu và ngực, mà hai người cầm đoản đao phía sau tay vẫn duy trì vị trí như cũ vô cùng nghiêm chỉnh, chủ ý đến động thái phía sau mọi lúc, khiến cho đồng đội phía trước không có nỗi lo gì về đằng sau lưng.
"Triệt trận!"