Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 897
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:58:59
Lượt xem: 40
Ngay khi mọi người đang vui mừng vì thành công diệt trừ được ôn dịch thì lúc này dịch trạm bên kia cũng truyền đến tin vui, cuối cùng cứu trợ của triều đình cũng đã đến.
"Thật sự đến rồi! Thật sự tốt quá!"
Nghe vậy chúng quan viên cũng mừng rỡ không thôi, khoản vật tư cứu trợ này đã đến thì Quận Thành và huyện Nam Tĩnh bên kia mới có thể chính thức bước vào khâu xây dựng lại.
"Còn nữa đại nhân, sau khi thánh thượng nghe nói phủ Chương Châu có ôn dịch hoành hành đã điều viện phán Thái Y Viện đến, Lý Tư Văn Lý viện phản đại nhân đến, bây giờ cũng đã đến cổng thành rồi." Quan viên truyền tin nói tiếp.
"Lý viện phán cũng đích thân đến?"
Nghe vậy mọi người đều giật mình: "Vậy chúng ta mau chóng đi nghênh đón thôi!
Bây giờ chỗ có thể đặt chân trong phủ Chương Châu đã bị mất, chỉ có thể mời Lý đại nhân đặt chân đến chỗ chúng ta bên này.”
Phân phó hạ nhân chuẩn bị phòng và tiệc rượu, một đám quan viên đã tự mình bước ra nghênh đón Lý viện phán.
Lý viện phản là một lão nhân đã qua sáu mươi tuổi, mặc trên người một bộ nho sam, bởi vì chăm sóc sức khỏe tốt nên ngoại trừ tóc hoa râm thì không hề nhìn thấy vẻ già nua lọm khọm biểu hiện trên mặt ông ấy.
"Lý đại nhân!"
Nhìn thấy Lý Tư Văn, tất cả mọi người đều vội vàng bước đến, ân cần hỏi thăm:
"Không biết ngài đích thân đến, một đường tàu xe vất vả, thời tiết thì lạnh giá, mời ngài mau mau vào trong phủ nghỉ ngơi."
Tuy viện phán của Thái Y Viện chỉ là chức quan chính lục phẩm nhưng ông ấy là quan ở kinh thành, cộng thêm y thuật của Lý Tư Văn cao siêu, danh tiếng xuất sắc nên mọi người vô cùng kính trọng ông ấy.
"Không cần. Xuất hiện ôn dịch là chuyện vô cùng lớn, bảo ta làm sao an tâm nghỉ ngơi? Chuẩn bị xe ngựa cho ta, ta phải lập tức đến huyện Nam Tĩnh xem tình hình thế nào." Lý Tư Văn phất tay từ chối, nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-897.html.]
"Chuyện này..."
Nghe vậy chúng quan viên đều ngây ra, họ cảm thấy khâm phục, đồng thời cũng phải nói thật: "Viện phán đại nhân có thể chưa biết, thật ra ôn dịch đã được giải quyết rồi."
"Cái gì? Giải quyết rồi?" Lý Tư Văn cũng giật mình, ông ấy không dám tin.
Tuy ông ấy đi đường tốn không ít thời gian nhưng từ trước đến nay mỗi khi có ôn dịch, lần nào mà không mất nửa năm đến một năm mới kết thúc? Bây giờ mới qua được bao lâu đã có thể giải quyết?
"Đúng vậy, bảy ngày trước đã nghiên cứu được phương thuốc, tất cả bệnh nhân đã được chứng thực, đúng là đã khỏi hẳn rồi." Quý tri phủ mỉm cười, gật đầu.
"Lại có chuyện như vậy! Đây thật sự là hoàng ân cuồn cuộn, hồng phúc từ trên trời giáng xuống."
Lý Tư Văn vui mừng, ông ấy trịnh trọng cúi đầu về phía kinh thanh, sau đó lại kích động hỏi: "Nhưng không biết vị đại năng nào đã nghiên cứu ra phương thuốc chữa ôn dịch lần này? Y thuật lại cao siêu như vậy! Lão phu phải đích thân đến bái phỏng một phen mới được."
"Bây giờ Lý đại phu đang tạm ở trong Trung Nghĩa bá phủ, chỉ là hôm nay hắn đã tự mình đến huyện Nam Tĩnh để kiểm tra tình hình thực thế của bệnh nhân, hẳn là chiều hoặc ngày mai là có thể quay về."
Quý tri phủ đề nghị: "Lý đại nhân đi đường xá xa xôi như vậy, không bằng vào trong phủ nghỉ ngơi trước, đợi đến khi tinh thần được hồi phục lại, ngày mai lại đến bái phỏng cũng không muộn."
"Không sai! Đúng là phải cẩn thận tái khám, xác nhận như vậy mới đúng."
Nghe vậy Lý Tư Văn lại tán thưởng gật đầu. Sau đó lại nói: "Không ngờ vị đại năng này cũng họ Lý, lại cùng họ với lão phu. Nếu đã như vậy, ta nghe theo Quý đại nhân, ngày mai lão phu sẽ đến bái phỏng."
"Như vậy rất tốt!" Thấy Lý Tư Văn đã đồng ý, mọi người vui vẻ, vội vã nghênh đón ông ấy vào phủ.
Sau khi Lý Ngôn Sanh xác định tất cả bách tính đều được trị khỏi, đến khi màn đêm buông xuống mới trở về Trung Nghĩa bá phủ. Sáng sớm hôm sau Lý Tư Văn và các vị quan viên đã cùng nhau đến Trung Nghĩa bá phủ bái phỏng.
"Tham kiến Trung Nghĩa bá!"