Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 852
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:11:06
Lượt xem: 51
Chỉ là ông ta không ngờ tới, thế mà hôm nay đã bị Mưu Bân làm hỏng!
"Diêm ái khanh, ngươi có gì muốn nói?"
Nắm thật c.h.ặ.t t.a.y trong tay áo, sắc mặt Kiến Nhạc để lãnh đạm nhìn về phía Diêm Tùng, ngữ khí đã không còn ôn hòa như xưa.
Tuy rằng tức giận, nhưng trong lòng Kiến Nhạc để lại càng nghi hoặc nhiều hơn.
Y không hiểu, tại sao Diêm Tùng phải chặn thư tín từ bên phía phủ Chương Châu, là trùng hợp hay do cố tình, nếu đã cố tình, thì tại sao Diêm Tùng phải làm như vậy, chẳng lẽ... Diêm Tùng đã biết được chuyện gì đó sao?
"Bệ hạ, thần oan uổng!"
Dù sao Diêm Tùng cũng là người lòng dạ thâm trầm, cho nên ngay lập tức bĩnh tĩnh, dùng vẻ mặt ủy khuất nói với Kiến Nhạc để: "Việc này thần hoàn toàn không biết chuyện, tất cả là do có người cố tình vu oan hãm hại, mong bệ hạ hiểu rõ, làm chủ cho vị thần!”
"Đúng vậy Hoàng Thượng, Thủ Phụ đại nhân trung thành tận tâm, có trời đất chứng giám, Hoàng Thượng vạn nhật không thể trúng gian kế của kẻ khác!"
Các thành viên khác của Diêm đảng thấy vậy, cũng vội vàng sôi nổi mở miệng cầu tình vì Diêm Tùng.
Thấy vậy, sắc mặt của Kiến Nhạc đế cực kỳ khó coi, tuy rằng không nói gì, nhưng lại yên lặng ghi tạc vào trong lòng những quan viên mở miệng cầu tình cho Diêm Tùng, nếu ngày sau tổ chức đại thanh tẩy, thì những người là phải đi đầu tiên!
"Hoàng Thượng, việc này có phải Thủ Phụ đại nhân làm hay không còn phải chờ điều tra, việc cấp bách bây giờ là phải nghĩ xem giải quyết ôn dịch ở phủ Chương Châu như thế nào."
Mánh khóe của Diêm Tùng đã sớm đến trùng độ thông thiên, hơn nữa việc này chỉ là việc nhỏ lại không có chứng cứ, căn bản không có cách nào định tội, thấy việc này nếu tiếp tục phát triển chỉ sợ là phải giằng co, Lâm Chấn liền tiến lên mở miệng nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-852.html.]
"Lâm đại nhân nói đúng, phủ Chương Châu xảy ra lũ lụt ôn dịch, cũng không biết tình huống cụ thể như nào, cần phải nhanh chóng đưa ra quyết định, cứu tế nạn dân mới đúng."
Lúc này Tống Đoan Khanh cũng đứng ra nói: "Nếu dẫn tâm không yên, thì một khi xảy ra bạo loạn, hậu quả sẽ không thể tượng tượng được!"
Bây giờ thanh thế của khởi nghĩa nông dân đang từ từ lớn mạnh, nếu xuất hiện cái gì ngoài ý muốn, thì khó giữ được bá tánh Chương Châu không khởi nghĩa tạo phản, cho nên đối với loại tình huống này, cần phải xử lý cẩn thận mới được.
Nghĩ đến đây, Tống Đoan Khanh đã khinh thường đến cực hạn đối với hành động của Diêm Tùng, mọi người đều biết, Quý thị Chương Châu vẫn luôn là cái đinh trong mắt Diêm thị nhưng hắn ta không ngờ thế nhưng Diêm Tùng lại vì lợi ích của bản thân mà không màng đến sinh mạnh của bao nhiêu bá tánh. Chẳng lẽ ông ta không nghĩ đến làm như vậy sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng gì sao?
Người này lạnh nhạt ích kỷ, oan uổng mạng người, bại hoại triều cương, quả thật uổng công đọc sách thánh hiền, căn bản không đủ tư cách làm thủ phụ một các!
"Đúng vậy, Tống ái khanh, việc này liền giao cho ngươi toàn quyền phụ trách, ngoài ra, để Lý viện phán ở Thái Y Viện cùng đi, cần phải nhanh chóng tìm ra phương pháp cứu trị ôn dịch."
Nghe vậy, Kiến Nhạc để lập tức hạ mệnh lệnh.
"Thần lãnh chỉ." Nghe xong, Tống Đoan Hoành vội vàng quỳ xuống lĩnh mệnh.
"Bệ hạ, việc Quý tổng binh cũng rất cấp bách!" Đối với đám người Quý Hiên Dật, Diêm Tùng đã lên kế hoạch lâu như vậy, tất nhiên sẽ không dễ dàng hết hy vọng.
Thấy Diêm Tùng vẫn dây dưa, trong lòng Kiến Nhạc để đã không vui, nhưng cố tình Diêm Tùng lại không nói sai, nếu bên Quý Hiên Dật kia lại đánh không thắng, chỉ sợ sẽ khiến cho tâm của bá tánh Chiết Giang hoảng sợ không chịu nổi một ngày, chờ đến khi bá tánh hoàn toàn mất đi sự tin tưởng vào triều đình, đào vong phản loạn cũng chỉ là vấn đề thời gian.
"Thiên Tinh đến báo tin, Chiết Giang tám trăm dặm quân tình cấp báo." Nhưng vào lúc này, một Cẩm Y Vệ thở hổn hển chạy tới bẩm báo.
"Mau trình lên đây." Nghe vậy, tinh thần Kiến Nhạc để chấn động, vội vàng sai người trình tấu chương lên.
Nhìn tấu chương kia, trong lòng mọi người đều mang tâm tư, biết lần này là tình báo đến từ Sầm cảng, nhưng mà không biết tình huống là như thế nào.