Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 839
Cập nhật lúc: 2024-10-04 15:00:39
Lượt xem: 44
Quý tri phủ bên kia phụ trách chỉ huy mọi người thiêu hủy thi thể, tri huyện thì dẫn theo một nhóm thợ hồ đi tìm một nơi lập trại tị nạn tạm thời cho người dân.
Trung Nghĩa bá cũng chính là gia chủ của Thẩm Ký và Quý đại công tử cùng kêu gọi các phú thương bỏ tiền trợ giúp mua lương thực cho các nạn nhân bị thiên tai trong lúc triều đình còn chưa kịp gửi cứu trợ xuống.
Để những thương nhân này chịu xuất tiền ra, Thẩm Bích Thẩm đã suy nghĩ ra một cách hỗ trợ, đó chính là quyên tặng bằng tên thật.
Thương nhân đều vì tiền tài nhưng bọn họ cũng cực kỳ chú ý đến thanh danh nên Thẩm Bích Thấm đề nghị tất cả những thương nhân quyên góp cứu trợ đều phải được lập danh sách, đến lúc đó sẽ được báo lên triều đình.
Những phú thương này đều là hạng người không thấy thỏ thì không chịu thả chim ưng, ngay từ đầu còn giả câm giả điếc nhưng nghe xong điều kiện, tất cả đều nhiệt tình hành động, thái độ vô cùng tích cực mà không còn thờ ơ như trước đó.
Thấy phản ứng này của các thương nhân, mấy người Thẩm Thủ Nghĩa và Quý tri phủ cũng không còn gì để nói. Thế nhưng dù sao họ cũng đã chịu ra tay, xem như tất cả đều vui vẻ.
Chiết Giang, Sầm Cảng.
"Tình hình của Mộ Dung tướng quân bên kia thế nào?" Trong quân trướng, Quý Hiên Dật cau mày nhìn thân binh bên dưới.
Bây giờ thời hạn một tháng cũng chỉ còn lại nửa tháng, vừa rồi triều đình lại vừa ra thánh chỉ, cắt chức tất cả bọn hắn, yêu cầu bọn hắn phải lập công chuộc tội, nếu nửa tháng sau còn không thể khắc chế quân địch đúng hạn, tất cả đều phải vào nhà lao.
Lần này không chỉ các tướng lĩnh ngồi không yên mà đến Quý Hiên Dật cũng không chờ đợi được nữa, hắn ta vô cùng sốt ruột. Đã qua nửa tháng rồi, vì sao Mộ Dung Húc bên kia vẫn chưa có động tĩnh gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-839.html.]
"Việc này... Bây giờ Mộ Dung Húc tướng quân vừa ở tiền tuyến đốc chiến, hay là tự ngài đi nhìn thử?"
Thật ra tiểu binh này hoàn toàn nhìn không nổi chiến thuật của Mộ Dung Húc nhưng dù sao hắn ta cũng chỉ là một tên lính quèn, thật sự không dám nói quan viên không phải nên chỉ có thể mời Quý Hiên Dật tự mình đi nhìn.
"Đi!"
Tuy thái độ của tiểu binh này cũng khiến Quý Hiên Dật nghi ngờ nhưng hắn không suy nghĩ nhiều mà lập tức tự mình rời đi.
Đến tiền tuyến, Quý Hiên Dật còn chưa kịp nhìn thấy Mộ Dung Húc thì đã nhìn thấy đội thuộc hạ của mình đang làm chủ trận tấn công trên một sơn đạo.
Nơi này chính là thông đạo quan trọng và duy nhất để đánh xuống Sầm Cảng. Giặc Oa đã điều toàn bộ trọng binh đến các cửa đạo, Quý Hiên Dật đã tự mình dẫn binh c.h.é.m g.i.ế.c đến đây nhưng không đạt được kết quả gì. Cho nên lúc này hắn vô cùng tò mò Mộ Dung Húc làm thế nào để đối địch, vì vậy hắn liền đứng quan sát.
Thế nhưng càng xem hắn ta càng không nhìn nổi nữa. Một đám thuộc hạ của Mộ Dung Húc hô to c.h.é.m g.i.ế.c không hề yếu thế nhưng hành động thực tế lại hoàn toàn ngược lại, kẻ chạy lên tấn công lại cực kỳ ít, đừng nói Mộ Dung Húc không dùng hết binh lính cốt cán của mình mà đội ngũ chủ lực Quý Hiên Dật đưa đến hỗ trợ hắn cũng không dùng đến một người nào.
Nhìn đến đây, trong lòng Quý Hiên Dật như có một ngọn lửa cháy. Lẽ nào tên Mộ Dung Húc này đang trả thù hắn ta? Thế này là đánh chiến sao? Binh lính nghênh chiến mà không hề có nhuệ khí, vô cùng yếu ớt, nửa đánh nửa lùi. Thế này là đang đùa giỡn, đang lười biếng!
Nghĩ đến đây Quý Hiên Dật tức giận không thôi. Thấm Nhi thật sự đã nhìn lầm rồi, tên Mộ Dung Húc này quả thực là kẻ có lòng dạ hẹp hòi, trong lúc mấu chốt thế này mà hắn lại không chú ý đến đại cục, vẫn còn lòng dạ đùa nghịch với hắn ta?
"Mộ Dung Húc, ngươi tự đòi chức vụ tiên phong, bây giờ ngươi nói cho ta biết ngươi đang làm cái gì?" Chờ cho Mộ Dung Húc thu binh trở về, Quý Hiên Dật tức giận đùng đùng, lập tức bước đến chất vấn.