Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 820

Cập nhật lúc: 2024-10-03 11:29:28
Lượt xem: 44

Hừ, lời ngoài miệng nói thực sự rất dễ nghe, nhưng nếu thật sự không thèm để ý thì cần gì phải vội vàng lén lút chạy về kinh thành như vậy chứ, là quá rảnh không có việc gì làm sao!

Trong lòng ba người đều hiểu, Yến Vương là không muốn làm hỏng thanh danh, hơn nữa điều quan trọng nhất là muốn thử lòng bọn họ, để bọn họ đưa ra lựa chọn, dù sao hiện tại Đại hoàng tử thật sự đã xuất hiện, bọn họ có quyết định phản lại ông ta không, vẫn là lựa chọn ủng hộ ông ta.

Nhưng mà chỉ có bản thân bọn họ biết, chuyện đã đến nước này, bọn họ và Yến Vương đã là người đứng trên cùng một con thuyền, muốn bảo toàn tính mạng thoát ra là chuyện không thể nào!

"Điện hạ quả thực là người có tấm lòng thâm minh đại nghĩa, có một trái tim nhân hậu, hạ quan vô cùng bội phục."

Sau khi im lặng một lúc, Diêm Tùng mới đứng lên, khen ngợi một chút, sau đó lại tỏ ra chính trực nói: "Nếu như Thẩm Thủ Nghĩa này thật sự là Đại hoàng tử đã mất tích, thì đây chính là vận may lớn của Nam Minh chúng ta, nhưng hạ quan chỉ sợ người này có ý đồ khác, hắn xuất hiện vì muốn gây loạn cho triều đình chúng ta, hiện giờ sức khỏe của Thánh Thượng không được tốt, thần lo lắng Hoàng Thượng sẽ bị tiểu nhân lừa gạt."

"Đúng vậy, huyết mạch của hoàng tộc Nam Minh không thể để kẻ xấu làm hoen ố được, những người có tâm cơ thâm hiểm này, hy vọng điện hạ có thể vì huyết mạch chính thống của Nam Minh chúng ta mà đứng ra giải quyết, diệt trừ kẻ tiểu nhân này, khôi phục lại một tương lai sáng lạn cho Nam Minh chúng ta."

Lúc này, Diêm quý phi cũng đứng lên nói.

"Đúng là như vậy, hi vọng điện hạ có thể hiểu rõ chuyện này, đừng để cho những kẻ có rắp tâm không tốt hỗn loạn huyết thống của hoàng thất Nam Minh chúng ta." Đàm Cẩn cũng bày ra bộ mặt trung thành nói.

"Ừm, tốt lắm, tâm ý của các ngươi, bổn vương đều hiểu rõ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-820.html.]

Nhìn thấy mọi người bày tỏ ý kiến, lúc này Yến Vương mới hài lòng gật đầu, sau đó mắt ưng hơi nheo lại, chậm rãi nói: "Nếu là như vậy, các ngươi nói bổn vương nên làm như thế nào mới đúng đây?"

"Vương gia, hiện tại chỉ còn một cách duy nhất." Hai mắt của Diêm Tùng khẽ híp lại, lạnh lùng nói: "Hiệp thiên tử hiệu lệnh chư hầu (*lợi dụng thiên tử để sai khiến chư hầu).”

"Ồ? Ý của ngươi là?" Yến Vương khẽ nhướng mày, hứng thú hỏi.

"Hiện giờ xung quanh Nam Minh của chúng ta đang đầy rẫy những nguy hiểm, phía bắc có giặc Thát Lỗ, phía nam có giặc Oa, trong dân gian xảy ra những cuộc phản loạn của dân chúng, nếu như lúc này triều đình của chúng ta lại nổ ra nội chiến, rất có thể sẽ khiến cho loạn đảng lợi dụng cơ hội tiến vào phá hoại, đến lúc đó, tình hình đối với chúng ta chỉ e mất nhiều hơn được."

Diêm Tùng giải thích chi tiết mọi chuyện cho Yến Vương: "Vì vậy sau khi suy nghĩ kỹ càng, thần quyết định để một nữ tử trong tộc Diêm thị sinh thêm một hoàng tử, đến lúc đó, ngài chính là Nhiếp Chính Vương, nâng đỡ hoàng đế còn trẻ lên ngai vàng."

Không phải bọn họ không muốn tiếp tục làm, mà đã làm thì phải làm đến cùng, trừ khử giải quyết Kiến Nhạc đế, nhưng mà tình hình hiện tại không thích hợp để làm như vậy.

Người trong thiên hạ chính là như vậy, chỉ chú trọng huyết thống, nếu như là con ruột của Kiến Nhạc để thì chuyện kế bị sẽ chính đáng hơn, không kẻ nào có thể bắt bẻ được, nhưng nếu như là thân vương khác thì tình hình sẽ hoàn toàn khác, chắc chắn sẽ gây náo loạn triều đình.

Hơn nữa, mặc dù trong triều đình nằm trong sự kiểm soát của bọn họ, nhưng vẫn còn rất nhiều võ tướng ngoan cố theo phe hoàng thượng, một khi bọn họ dám làm ra chuyện g.i.ế.c vua cướp ngôi, khó có thể đảm bảo rằng những tướng lĩnh đó sẽ không ủng hộ, tự dẫn binh, đến lúc đó thì cho dù Yến Vương có thuận lợi đăng cơ, chỉ sợ sẽ không ngồi được vị trí này, hiện giờ Nam Minh đang đại loạn, lòng người khó lường.

"Cha, ngài đang nói gì vậy? Con đã ở tuổi này rồi, sao còn có thể... sao còn có thể!"

Loading...