Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 700
Cập nhật lúc: 2024-09-26 09:28:32
Lượt xem: 67
Triệu Tiểu La nuối tiếc nói tiếp"Cho nên loại chúng ta có thể mua cũng chỉ có thể là áo giáo da, loại này tuy không thể chống lửa nhưng đao kiếm bình thường hẳn là không thành vấn đề, hơn nữa nói đến lửa, người bình thường cũng sẽ không dùng loại này để phục kích."
"Thì ra là thế, không nghĩ đến ngươi cũng hiểu biết rất nhiều." Thẩm Bích Thấm hơi kinh ngạc nhìn Triệu Tiểu La, xem ra đúng là nàng không thể xem thường bất cứ ai.
Lưu Trường Phúc ở đằng sau cũng vô cùng kinh ngạc, đối với Triệu Tiểu La cũng xem trọng thêm vài phần, chỉ là trong mắt cũng có vài phần do dự, nhìn Thẩm Bích Thẩm muốn nói rồi lại thôi.
"Ha ha, chuyện này cũng là vì tiểu nhân đi theo thương đôi, nghe thấy nhiều, nên cũng hiểu được một chút." Nghe Thẩm Bích Thẩm khích lệ, thì Triệu Tiểu La có chút ngại ngừng gãi đầu.
"Một khi đã như vậy, chúng ta mua áo giáp da đi, áo giáp da cũng tương đối nhẹ nhàng, vốn dĩ chúng ta vận chuyển hàng hóa đã rất nặng rồi, mặc loại này đúng là tương đối thích hợp."
Dưới chân Lưu Trường Phúc khẽ nhúc nhích, lúc đang định tiến lên thì Thẩm Bích Thấm đã mở miệng quyết định, nghe vậy Lưu Trường Phúc mím môi, ánh mắt rũ xuống, thu hồi chân, và im lặng không nói gì.
"Được."
Triệu Tiểu La vui mừng gật đầu, sau đó ánh mắt sáng ngời nhìn Thẩm Bích Thẩm nói"Áo giáp da không giống áo giáp sắt, làm tương đối đơn giản, hơn nữa lại hữu dụng, trong thành cũng có cửa hàng làm loại áo này, cô nương có muốn cùng đi xem không, có rất nhiều loại da để làm ra áo giáp này, dùng loại nào, cô nương quyết định là tốt nhất."
"Ừm, được, ngày mai ta sẽ đi cùng ngươi." Nghĩ một lát thì sau đó Thẩm Bích Thẩm gật đầu đồng ý. Sáng sớm hôm sau, Thẩm Bích Thẩm và mấy người Triệu Tiểu La cùng ngồi xe ngựa vào huyện thành.
Chuyện cũng có chuyện vội chuyện không vội, những người đó ra nhập của hàng không lâu thì sẽ phải khai trương ngay, do đó cần phải tổ chức thương đội ngay lập tức, còn chuyện bên cảnh kia không quá vội, nên trì hoãn một, hai ngày cũng không sao.
Nói là làm, vì vậy bọn họ lập tức đi mua áo giáp và vũ khí chuẩn bị cần phải sử dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-700.html.]
Ba hôm sau, biết được Kỷ gia đã quyết định bán bến cảng nên Thẩm Bích Thẩm chuẩn bị một phen rồi dẫn theo người được nàng thuê đi thám thính tình hình tên là Quang Tử nhanh chóng đến Kỷ gia.
Bến tàu và đất ở Nguyệt Cảng tuy cùng một chỗ, nhưng giá trị lại hoàn toàn khác nhau, nếu đi chậm, tất nhiên sẽ rất lãng phí thời gian.
Tới Kỷ gia, quả nhiên đúng như lời Quang Tử nói, lọt vào trong tầm mắt là một cảnh tượng im ắng và lạnh ngắt, không khí trong phủ vô cùng lạnh lẽo và u uất.
Biết được ý định đến của Thẩm Bích Thẩm, người trong Kỷ phủ không có ý định kinh doanh nên bán bến tàu cực kỳ dứt khoát, Thẩm Bích Thẩm chỉ dùng ba trăm lượng bạc thì đã thu được bến tàu vào trong túi.
Vốn dĩ Thẩm Bích Thẩm định mua cả hai bến tàu, nhưng khi hỏi mới biết được, một bến tàu khác đã bị thông gia của Kỷ phủ đặt trước, nếu không phải Thẩm Bích Thẩm tới sớm, chỉ sợ không thể mua được một cái.
Sau khi làm xong mọi thủ tục và lấy khế thư từ bến tàu, cả nhóm rời khỏi Kỷ gia.
"Quang Tử, ngươi rất được nha, lần này thật sự là nhờ có ngươi, năm lượng bạc này là phần thưởng cho ngươi." Việc này Quang Tử thực sự có công lớn, Thẩm Bích Thấm ra tay cũng không chút bủn xỉn. "Này... Này quá nhiều!" Nhìn năm lượng bạc, đôi mắt của Quang Tử trợn tròn.
Trước kia Thẩm Bích Thẩm đưa cho hắn một lượng bạc để bảo hắn đến Kỷ phủ hỏi tin tức, cho nên hắn vẫn có thể chấp nhận, nhưng bây giờ Thẩm Bích Thấm thưởng cho hắn năm lượng liền một lúc, hắn chưa từng thấy bất cứ vị khách nào hào phóng như vậy.
Nói chính xác, Quang Tử sợ hãi hơn là vui mừng.
"Cứ lấy đi, ngươi xứng đáng mà."
Phản ứng của Quang Tử khiến Thẩm Bích Thẩm có thêm vài phần thiện cảm với hắn, tuy người này xảo quyệt nhạy bén, có chút đầu óc cầu thị, nhưng lại không tham tiền, tính cách thật ra cũng không tồi. "Vậy... Vậy đa tạ cô nương."