Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 57
Cập nhật lúc: 2024-07-25 18:54:01
Lượt xem: 104
Nghe tiếng thét chói tai của Lý thị, Thẩm lão thái vẻ mặt tức giận đi ra, lúc nhìn thấy Thẩm Bích Thẩm cũng khiếp sợ.
Đối với phản ứng của hai người, cảm giác đầu tiên Thẩm Bích Thấm thấy chính là châm chọc, cho dù nàng thật sự là quỷ thì cũng là người thân, đối mặt với người thân của mình lại bị dọa thành như vậy, thật sự là quá buồn cười.
"Nhờ phúc của tam đường ca, không c.h.ế.t được, chỉ bị thương mà thôi, muốn mời đại phu xem cho vết thương." Nhìn thấy đại phu rời đi, Thẩm Bích Thấm tiến lên lễ phép giữ đại phu lại, sau đó nói với Thẩm lão thái.
"Là người thì tốt, là người thì tốt!" Thẩm Lý thị trực tiếp làm lơ câu trước Thẩm Bích Thấm nói, nghe được Thẩm Bích Thấm không phải quỷ, trong lòng mới bình tĩnh trở lại.
"Nha đầu c.h.ế.t tiệt nhà ngươi xem cái gì mà xem, cùng lắm là bị thương một chút, trong nhà không có tiền thừa cho người mời đại phu."
Nghe được Thẩm Bích Thẩm không phải quỷ, Thẩm lão thái cũng bình tĩnh lại, vừa nghe Thẩm Bích Thẩm muốn đại phu khám, lập tức bất mãn cự tuyệt.
"Phụ thân?" Thẩm Bích Thẩm không nói chuyện nữa, mà nhìn về phía Thẩm Thủ
Nghĩa. Có một số việc cần chính mình thấy rõ mới có tác dụng, bằng không nàng nói bao nhiêu cũng là phí công.
"Nương, Thấm Nhi bị thương rất nghiêm trọng, nương của bọn trẻ cũng đang hôn mê bất tỉnh, nương để cho đại phu khám cho bọn họ đi, không tốn bao nhiêu tiền." Đối mặt với Thẩm lão thái, Thẩm Thủ Nghĩa vẫn luôn giữ thái độ tôn kính.
"Cái gì không tốn bao nhiêu tiền, ngươi cho rằng tiền là gió to thổi tới sao, cho mình là thiên kim tiểu thư sao, quý giá như vậy!" Ý của Thẩm lão thái rất rõ ràng, không cho mời đại phu.
"Vậy vì sao nương mời Trần đại phu tới nhà." Thẩm Thủ Nghĩa khẽ mím môi, sau đó mở miệng hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-57.html.]
"Hừ, Đại Lang bị quái thú ở sau núi dọa sợ, nên mới mời đại phu tới xem cho nó một cái, vẫn may không có trở ngại, nghỉ ngơi một chút là không sao." Nghe Thẩm Thủ
Nghĩa hỏi như vậy, Thẩm lão thái cũng không nghĩ nhiều, nói rất hiển nhiên.
Nghe xong những lời này của Thẩm lão thái, trái tim của Thẩm Thủ Nghĩa tức khắc lạnh đi nửa phần,"Nương, Đại Lang cùng lắm chỉ chịu một ít kinh hãi nương đã mời đại phu, Thấm Nhi hiện giờ cả người bị thương, nương bọn trẻ hôn mê không biết sống chết, vì sao nương lại không cho đại phu khám!"
"Sao có thể giống nhau, Đại Lang là thân phận gì, há có thể so sánh với một cái bồi tiền hóa(*) và một nữ nhân hạ tiện." Thẩm lão thái không hề nghĩ ngợi nói ra những lời này.
(*)Bồi tiền hóa (JĖ2): Món hàng phải bù thêm tiền. Chỉ người con gái lấy chồng, cha mẹ phải cho thêm tiền làm của hồi môn.
Nếu là trước kia, Thẩm Thủ Nghĩa chắc chắn sẽ coi như Thẩm lão thái bộc trực không so đo nhiều, hôm nay ông lại cảm thấy rất hụt hẫng, lần đầu tiên hiểu ra, hóa ra sự
tồn tại của nhà bọn họ trong mắt nương lại không hề quan trọng chút nào.
"Trần đại phu, nương tử nhà ta hôn mê đến giờ không tỉnh, trên người vãn sinh tạm thời không có tiền bạc, nhưng... Xin cho chịu nợ hai ngày, vãn sinh nhất định sẽ trả lại đúng hạn." Thẩm Thủ Nghĩa hít một hơi thật sâu, kìm nén lửa giận trong lòng, kính cẩn nói với đại phu.
Thẩm Thủ Nghĩa cũng từng là người đọc sách, loại chuyện chịu nợ tiền bạc thật sự
làm ông có chút khó mở miệng, nhưng vì thân thể của Thẩm Lâm thị, ông cần phải làm như vậy, nói vừa xong, khuôn mặt lập tức đỏ lên. ...
Trần đại phu cũng là người đọc sách, hơn nữa có công danh tú tài, cho nên Thẩm Thủ Nghĩa mới có thể tự xưng vãn sinh.