Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 567

Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:36:08
Lượt xem: 70

Sau một hồi ngẩng đầu nhắm mắt thật lâu thì Quý Hiên Dật mới một lần nữa đậy chiếc hộp kia lại, rồi nhìn thoáng qua cửa lớn nhà họ Thẩm liền ôm hộp đi lên xe ngựa.

Nha đầu, ta cho muội thời gian suy nghĩ, nhưng ta tuyệt đối sẽ không buông tay!

"Đi rồi?" Nghe được âm thanh đẩy cửa thì Thẩm Bích Thẩm liền quay đầu lại hỏi.

"Đúng vậy.”

Phong Ngâm gật đầu, do dự trong chốc lát mới nói,"Cô nương, vừa rồi ta nhìn qua khe cửa, thấy phản ứng của Tam gia, dường như hắn đã... rơi lệ

"Tư..."

Phong Ngâm vừa nói xong câu này thì bút lông trong tay Thẩm Bích Thẩm nghiêng một đường lớn trên tờ giấy trắng ngọc.

"Ta biết rồi, ngươi ra ngoài trước đi."

Nàng liền đem tờ giấy kia vo tròn rồi ném vào sọt rác bên cạnh, Thẩm Bích Thấm lại lấy một tờ giấy khác, cúi đầu nghiêm túc viết.

"Được" Phong Ngâm lo lắng nhìn Thẩm Bích Thẩm một cái, cuối cùng vẫn là phải gật đầu rồi đi ra khỏi thư phòng.

"Xoạch... Xoạch.."

Cửa phòng mới vừa bị đóng lại, thì trên tờ giấy mới liền xuất hiện vết nước rơi xuống.

"Ô ô..."

Rốt cuộc Thẩm Bích Thẩm cũng không nhịn được mà ghé xuống bàn khóc rống lên, trải qua hai đời, dù chịu bất cứ loại ủy khuất gì thì nàng cũng chưa từng khóc thương tâm như vậy, nhưng loại đau đớn không thể miêu tả như này lại khiến cho nàng cảm thấy như từng khúc gan, khúc ruột của mình đứt ra thành từng khúc vậy.

Gió cuốn vào phòng, một thân hình thon gầy nhảy từ bên ngoài cửa sổ vào, dưới ánh nến mờ ảo, khuôn mặt có dung nhan tuyệt thế kia lại càng ảo mộng, như là yêu tinh rơi nhầm xuống trần thế vậy, khiến người ta mê mẩn đến mức thất sắc.

Bàn tay này nhẹ nhàng duỗi ra lau đi nước mắt chưa khô ở khóe mắt Thẩm Bích Thẩm, sau đó cúi người bế ngang Thẩm Bích Thấm đang ngủ say lên, rồi đưa nàng vào trong phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-567.html.]

"Cô nương, ta hầm cho người...

Phong Ngâm bưng một bát đồ ăn khuya ra đây, không nghĩ đến khi qua thư phòng thì đèn đã bị tắt, khi muốn đẩy cửa phòng Thẩm Bích Thấm ra thì phòng lại bị khóa, trong lòng không khỏi khi hoặc một hồi,"Cô nương đã nghỉ ngơi rồi sao?"

Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng cũng chỉ là lắc đầu, rồi lại một lần nữa đem bát đồ ăn khuya trở về bếp, cô nương cũng đã mấy hôm liền không được nghỉ ngơi, khó có hôm ngủ sớm như vậy, vẫn không nên đánh thức nàng.

"Um..."

Vừa đặt Thẩm Bích Thấm lên trên giường thì Thẩm Bích Thẩm đột nhiên khẽ hừ một tiếng, rồi mơ màng mở måt.

Trong nháy mắt, bốn mắt chạm nhau, một đôi mắt thì bình đạm như nước, một đôi thì mờ mịt kinh ngạc. Dưới ánh trăng sáng, Thẩm Bích Thấm nhìn thiếu niên đang đè trên người nàng đẹp giống như yêu tinh vậy, ánh mắt hắn còn chăm chú nhìn vào nàng, ánh mắt như sao trời, vô cùng rực rỡ.

"Ngươi... Là người, hay là yêu?"

Lúc này Thẩm Bích Thẩm hoàn toàn sững sờ, chỉ theo bản năng mở miệng dò hỏi.

Tính ra thì nàng đã nhìn thấy thiếu niên này lần này là lần thứ ba rồi, nhưng lần nào gặp cũng vô cùng quỷ dị, đến bây giờ nàng cũng không thể xác định được đây thật sự là người, hay là do nàng xuất hiện ảo giác.

Nghe xong lời này, Mộ Dung Húc hơi dừng lại một chút, sau đó dưới ánh mắt dại khờ của nàng nở ra một nụ cười nhàn nhạt, như là phù dung sớm nở tối tàn vậy, vô cùng đẹp!

"Ngủ thôi, ta ở bên muội." Giọng nói trong trẻo mà xa xăm, như ảo mộng vậy.

Thẩm Bích Thẩm ngơ ngác nhìn theo thiếu niên đang cúi đầu hôn xuống trán mình, tiếp theo đó theo lực vỗ nhẹ lên lưng nàng, cả người dần chìm vào bên trong giấc ngủ.

"Phong Ngâm, người vào đi!"

Hôm sau, khi Thẩm Bích Thẩm tỉnh lại, chuyện đầu tiên nàng làm chính là xoay người kiểm tra giường đệm, khi không phát hiện ra có bất cứ thứ gì bất thường thì mới kêu lớn ra ngoài cửa.

"Ta tới ngay, cô nương, xảy ra chuyện gì vậy?" Phong Ngâm bưng nước rửa mặt vội vàng chạy vào phòng. "Phong Ngâm, hôm qua ta về phòng bằng cách nào?"

Thẩm Bích Thấm lộ rõ vẻ mặt khẩn trương nhìn Phong Ngâm hỏi, nàng nhớ rõ ràng ngày hôm qua nàng ở thư phòng, vì sao vừa tỉnh thì lại đang ở phòng, mà điều quan trọng nhất chính là, đêm qua dường như nàng lại thấy thiếu niên xinh đẹp giống yêu tinh kia, cuối cùng thì đây có phải là do nàng lại xuất hiện ảo giác không?

Loading...