Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 55
Cập nhật lúc: 2024-07-25 18:53:25
Lượt xem: 182
"Vậy quyết định vậy đi, nhà yêm chỉ có lão nương, nhà ca vừa có nương tử vừa có hài tử, hơn nữa, nếu là yêm xảy ra chuyện, chẳng lẽ ca sẽ không giúp yêm chăm sóc nương của yêm sao?" Thẩm Đại Võ nhẹ nhàng nói.
"Nhưng..."
"Trọng Thành, bọn yêm chính là huynh đệ, huống hồ nhà yêm còn có đại ca yêm, cho dù xảy ra chuyện, hắn cũng sẽ không bạc đãi nương tử và hài tử của yêm, Trọng Thành, ca đừng từ chối nữa, Tam Lang và Tứ nha đầu không chờ được." Thẩm Điền vẫy vẫy tay ngắt lời nói chưa kịp ra miệng của Thẩm Thủ Nghĩa.
"Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, ân tình thủ nghĩa tất sẽ khắc cốt ghi tâm!"
Thẩm Thủ Nghĩa cũng không phải người ra vẻ, không cự tuyệt ý tốt của hai vị
huynh đệ, trong lòng vô cùng cảm kích, có huynh đệ như thế này, cuộc đời này của Thẩm Thủ Nghĩa không uổng phí.
"Thẩm bá bá, chúng ta quyết định lên núi, bá bá có thể cho chúng cháu mượn xe ngựa được không?" Thẩm Thủ Nghĩa quay đầu hỏi Thẩm Hoành.
"Haizz, đi đi, đi đi!" Nhìn thấy không thể khuyên can bọn họ, Thẩm Hoành bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng vẫn cho Thẩm Thủ Nghĩa mượn xe ngựa.
"Phụ thân, sao người lại cho mượn, chẳng may ngựa bị quái thú ăn thì làm sao bây giờ!" Con dâu thứ của thôn trưởng tỏ vẻ không tình nguyện nói.
"Ngươi câm miệng cho lão tử!"
Nghe thê tử của mình nói, con thứ hai của thôn trưởng Thẩm Quý lập tức tức giận hét lớn với nàng, người cùng thôn xảy ra chuyện bọn họ không đi hỗ trợ cũng đã cảm thấy rất áy náy, thời điểm này còn dám nói
vậy!
Bị Thẩm Quý hét lên, thê tử của Thẩm Quý lập tức ủy khuất đỏ mắt, không dám mở
miệng nữa.
"Thấm Nhi, Tam Lang!"
Tới sau núi, nhìn thấy hai người đều bình an vô sự, cái cuốc trong tay Thẩm Thủ
Nghĩa rơi xuống đất 'phanh... ' một tiếng, một nam nhân cao bảy thước lập tức bật khóc nức nở.
"Phụ thân, phụ thân... Sao mọi người lại vào trong núi." Nhìn thấy Thẩm Thủ Nghĩa đến, Thẩm Bích Thẩm và Thẩm Kỳ Viễn lập tức đứng lên, trên mặt đều lộ vẻ khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-55.html.]
"Tứ nha đầu, các con không có sao chứ?" Thẩm Thủ Nghĩa tiến lên, đánh giá cẩn thận hai người, tay kích động phát run.
Có trời mới biết trên đường đi ông đã đặt ra bao nhiêu giả thiết, lỡ như hai đứa nhỏ
này xảy ra chuyện gì thì gia đình tan nát mất.
"Phụ thân, mọi người làm sao vậy, chúng con không có chuyện gì cả." Nhìn mấy người Thẩm Thủ Nghĩa đều trang bị đầy đủ võ trang, trong lòng Thẩm Bích Thấm kỳ
thực cũng có một tia phỏng đoán mơ hồ.
"Đại Lang nhà các cháu thật đúng là làm loạn, nói cái gì mà cháu bị quái thú ăn, làm hại tẩu tử té xỉu." Thẩm Điền sắc mặt bất thiện nói.
"Cái gì! Nương té xỉu!"
Nghe Thẩm Lâm thị té xỉu, trong lòng Thẩm Bích Thấm kinh hãi, sau đó tràn đầy áy náy nói"Con xin lỗi, đáng lẽ con nên xuống núi sớm."
"Không phải đâu phụ thân, là đại đường ca đẩy Tứ muội muội xuống thâm cốc, Tứ
muội muội bị thương, chúng con mới không có cách nào xuống núi." Thẩm Kỳ Viễn mở
miệng giải thích. ...
Tuy rằng Thẩm Ninh Viễn chỉ đẩy Thẩm Bích Thấm xuống sườn núi, thâm cốc là Thẩm Bích Thẩm tự lăn xuống, nhưng xem ra trong mắt Thẩm Kỳ Viễn, chính là Thẩm Ninh Viễn cố ý đẩy Thẩm Bích Thấm xuống
thâm cốc.
"Cái gì! Đẩy xuống thâm cốc! Tam Lang, con nói rõ ràng, rốt cuộc chuyện là như
thế nào?" Nghe Thẩm Kỳ Viễn nói, tất cả mọi người chấn kinh, vẻ mặt Thẩm Thủ Nghĩa không thể tin nổi.
Thẩm Thủ Nghĩa lúc này mới phát hiện, trên mặt trên người Thẩm Bích Thấm đều có biết bao vết thương, cẳng chân bị thương nghiêm trọng nhất.
Đường ca ruột lại đẩy muội muội mình xuống thâm cốc, rốt cuộc là thâm thù đại hận nào mới làm được? "Trọng Thành, ta thấy Tứ nha đầu bị thương nghiêm trọng, mang Tứ nha đầu trở về trị thương trước quan trọng hơn, có việc gì trở về rồi hỏi."
Nghe Thẩm Kỳ Viễn nói xong, Thẩm Đại Võ lập tức tiến lên vỗ bả vai Thẩm Thủ
Nghĩa nhắc nhở. Chuyện này vừa nghe chính là gia sự, tuy rằng bọn họ là huynh đệ tốt, nhưng rốt cuộc vẫn là người ngoài, có một số việc không nghe thì tốt hơn.