Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 529
Cập nhật lúc: 2024-09-18 11:25:18
Lượt xem: 51
Mộ Dung Húc nắm tay nàng thì nàng cảm thấy an tâm cùng bình thản, nhưng khi Quý Hiên Dật nắm tay, thì nàng lại cảm thấy tim nhảy thình thình không ngừng, lòng bàn tay còn hơi chảy mồ hôi.
"Nha đầu, hóa ra muội cũng sẽ bị khẩn trương sao?" Nhìn bộ dạng đột nhiên trở nên ngoan ngoãn của Thẩm Bích Thẩm thì Quý Hiên Dật không khỏi cảm thấy thú ý, liền mỉm cười nhìn Thẩm Bích thấm trêu chọc nói.
"Ai khẩn trương, ai khẩn trương chứ!" Bị nói như vậy, Thẩm Bích Thấm trong nháy mắt giống như một con mèo hoang nhỏ, vẻ mặt mang theo sự giận dữ nhìn về phía Quý Hiên Dật liếc mắt một cái.
"Ha ha ha, được, muội không khẩn trương, là ta khẩn trương, được chưa?" Nhìn bộ dạng đáng yêu này của Thẩm Bích Thấm quả nhiên là khiến Quý Hiên Dật vô cùng vừa lòng, hắn ta còn không nhịn được mà bật cười lớn lên.
Ở phía trước, khi nhìn thấy hai người nắm tay nhau thì vẻ mặt Mộ Dung Húc tuy không hề có một tia sao động nào nhưng tay nắm cung đã nổi lên từng đợt gân xanh, đôi mắt dường như kết thêm một tầng băng ngàn năm nữa, lạnh đến mức thấu xương.
Hắn đi lên một bước, ánh mắt cũng u ám nhìn về phía Quý Hiên Dật, trên người toát ra một cỗ khí vô cùng bá đạo khiến cho người khác hít thở không thông, dưới chân cát đá cũng không hề bị phát hiện mà nhẹ rung động lên.
"Lần thứ hai gặp mặt." Nhìn thấy người trước mắt, Quý Hiên Dật vẫn như cũ mặt không đổi sắc, mỉm cười hướng về phía Mộ Dung Húc hơi gật đầu.
Không người nào biết, hai người tuy là bình tĩnh nhìn nhau nhưng dưới đó lại là sóng gió mãnh liệt giao đối, nội tâm hai bên đã không tiếng động mà va chạm với nhau.
"Mộ Dung ca ca, đây là bánh chưng do nương ta làm, ta mang lên cho huynh và Phùng gia gia."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-529.html.]
Mộ Dung Húc từ lúc nhìn thấy nàng vẫn luôn luôn đen mặt chỉ là Thẩm Bích Thẩm còn chưa phát hiện ra chuyện có chỗ nào không đúng, nên thừa dịp lúc hai người đang nói chuyện thì né tránh khỏi cánh tay của Quý Hiên Dật và đưa luôn hộp đồ ăn cho Mộ Dung Húc.
Tuy rằng Thẩm Bích Thấm là người hiện đại, nhưng chuyện tình cảm vẫn luôn muốn giữ kín, hiện giờ trước mặt nhiều người như vậy, mà nàng lại làm ra chuyện thân mật thế này thì nàng vẫn có chút không được tự nhiên.
"Ùm."
Thấy tay hai người đã tách ra, thì sắc mặt Mộ Dung Húc mới dịu lại một chút, lập tức duỗi tay nhận lấy hộp đồ ăn mà Thẩm Bích Thấm đưa qua.
Cuộc quyết đấu giữa hắn và Quý Hiên Dật cuối cùng đã kết thúc ở đây.
Nhìn Mộ Dung Húc vẫn như cũ không hề biến hóa sắc mặt, thì trong lòng Quý Hiên Dật không khỏi có chút trầm mặc, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, mặt người này là sử
dụng thuật dịch dung, lấy biểu hiện của hắn hôm nay chắc chắn là vô cùng để ý đến nha đầu, người này tất nhiên có tuổi không lớn như bộ mặt hiện giờ.
Nhìn thấy ánh mắt của Thẩm Bích Thấm vẫn tỏa sáng như vậy nhìn về phía Mộ Dung Húc thì nội tâm Quý Hiên Dật là một trận vô cùng bất đắc dĩ, trong mắt không nhịn được nổi lên một tia u oán, nha đầu này sao lại chọc nhiều đào hoa như vậy, hơn nữa mỗi lần lại là một đóa hoa không hề đơn giản!"
"Ách, Nhã An, huynh... huynh làm sao vậy?" Bị Quý Hiên Dật nhìn bằng ánh mắt nóng rực như vậy, khiến cho Thẩm Bích Thẩm có chút khó hiểu quay đổi lại hỏi.
"Không có gì, nếu đến để đưa đồ, đưa xong rồi thì chúng ta nên rời khỏi đây trước, không nên quấy rầy bọn họ học b.ắ.n cung" Quý Hiên Dật đè nén chút không vui trong lòng xuống, sau đó mỉm cười nói với Thẩm Bích Thẩm.