Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 367
Cập nhật lúc: 2024-08-25 22:54:46
Lượt xem: 65
Trừ chuyện này ra, trên mặt đất còn có mấy cơ thể nam tử cũng như vậy, trần như nhộng nằm trên mặt đất, chỉ là bọn họ vẫn chưa chết, chỉ là hôn mê mà thôi, tuy rằng nhặt được mạng trở về, nhưng vẫn bị mọi người nhìn hết, bọn họ cũng không tính còn là nam nhân nữa.
Bất kể lúc mấy hán tử Lý gia kia tỉnh lại sẽ có phản ứng như thế nào, thì cùng buổi sáng hôm đó, người dân của Thẩm Gia thôn đã áp trói mấy tên sơn tặc bị thương đi đến huyện nha.
"Thẩm Gia thôn đánh bại sơn đạo tặc!"
"Ôi trời ơi, thôn Thẩm Gia này thật đúng là lợi hại!"
"Thẩm Gia thôn có thể coi là một sự coi thường đối với người dân của thôn chúng ta!"
"Nghe nói những tên sơn tặc kia đều đã bị đưa đến huyện nha rồi, mau đi xem một chút!"
"Thật sự sao, mau cùng nhau đi xem!"
“...”
Chuyện Thẩm Gia thôn thật sự đã đuổi đánh được sơn đạo tặc rất nhanh đã phát tán ra bên ngoài, mọi người nghe được tin tức này sau đó liền cùng nhau đi đến huyện nha vây xem.
"Đánh c.h.ế.t ngươi, cái tên lòng sơn tặc lòng dạ hiểm độc!"
"Ngươi trả lại mạng cho tức phụ ta, trả lại mạng cho vợ ta!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-367.html.]
"Hu hu, khuê nữ của ta, những sơn tặc này đã gặp báo ứng, các người thấy không!"
"Nương, khuê nữ, đại thù của các ngươi rốt cuộc đã sắp được báo ròi, các ngươi có thể an tâm lên đường rồi!"
Những người bị sơn tặc cướp đoạt trong thôn sau khi nghe thấy tin tức này thì tất cả đều chạy đến đây, nhìn những tên sơn tặc kia thì không nói hai lời liền tiến lên tay đ.ấ.m chân đá, những tên sơn tặc kia vốn dĩ đã bị trọng thương, hiện giờ lại bị mọi người ẩu đả, vì vậy ngay cả sức lực để kêu la thảm thiết cũng không có.
Tuy rằng lúc này sơn tặc đã bị thương vô cùng thảm, nhưng không có bất luận kẻ nào đứng ra nói chuyện thay bọn họ, cho dù là Thẩm Bích Thấm thì cũng lạnh mặt nhìn không có một tia đồng tình nào.
Tuy rằng nàng là hiện đại người, nhưng nàng đối những tên ăn trộm cướp bóc lại vô cùng thống hận!
Nàng cũng không nhận được sự giúp đỡ của Thẩm nãi nãi, bởi thời điểm đó nàng là cô nhi, sinh hoạt phí hàng ngày đều là do nàng hy sinh tiết tự học buổi tối để đi làm công, chiếc điện thoại duy nhất cũng là do nàng tích cóp suốt một năm trời mới mua được, đói với nàng mà nói, đây chính là toàn bộ gia sản.
Nhưng lại bởi vì một lần ra ngoài, đã bị trộm ăn cắp mất.
Có lẽ đối với người bình thường mà nói thì nó chỉ là một cái điện thoại di động, mất đi thì mua lại, nhưng chiếc điện thoại kia đối với sinh hoạt túng quẫn của nàng mà nói lại có ý nghĩa vô cùng bất đồng, nàng muốn mua lại thì cũng phải chờ một năm nữa, không có người nào biết giây phút nào mất chiếc điện thoại kia là tuyệt vọng đến mức nào.
Cho nên trên đời này thứ khiến Thẩm Bích Thẩm thống hận nhất chính là ăn trộm cùng với cường đạo, những người này chính là bại hoại của xã hội.
Bởi vậy nàng không có cách nào giải thích vì sao pháp luật lại phán quyết tội này nhẹ như vậy, bởi vì thảm kịch do trộm cắp gây ra còn ít sao?
Thẩm Bích Thấm cảm thấy nếu hình phạt có thể nặng một chút thì kiếp trước cũng sẽ không có nhiều trộm cắp hoành hành như vậy!
Theo Thẩm Bích Thấm thì chủ nghĩa nhân đạo chính là chó má, mà nói nhân đạo với những tên ăn trộm cưới kia thì ai nhân đạo cho người bị hại?