Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 320
Cập nhật lúc: 2024-08-17 18:19:29
Lượt xem: 111
"Cháu chào ông Phùng!"
Đến nhà Phùng lão, Thẩm Bích Thẩm đã tươi cười chào hỏi, sau đó mới đặt túi thù du lên bàn: "Đây là túi thù du nương của cháu đã làm xong, bà ấy bảo cháu đưa đến chỗ ông Phùng và Mộ Dung ca ca."
"Đa tạ. Nha đầu, nhớ phải thay ông nói tiếng cảm ơn với nương của cháu!" Phùng lão nhìn thấy cũng không từ chối, ông ấy vui vẻ nhận lấy.
"Tam ca, tứ ca, cái này của hai huynh."
Thẩm Bích Thấm vừa nói vừa đưa túi cho hai huynh đệ Thẩm Trí Viễn và Thẩm Kỳ Viễn, sau cùng mới đưa túi thù du cho Mộ Dung Húc: "Mộ Dung ca ca, đây là của huynh.”
"Đa tạ."
Nhìn túi thù du trước mắt, Mộ Dung Húc chớp mắt, giơ tay nhận lấy, nhìn thấy trên túi thù du là hình thêu tinh xảo khiến lòng hắn bỗng dâng lên cảm giác ấm áp.
"Nha đầu, các cháu dự định ngày mai đi ra ngoài đến đâu chơi?" Phùng lão vui vẻ cất túi thù du, sau đó ông ấy nhìn Thẩm Bích Thấm hỏi.
"Đúng vậy ạ. Lần này cháu muốn xin ông Phùng cho cháu vài ý kiến, ông có biết gần đây có vùng núi nào thích hợp không?"
Lúc này trong phòng chỉ có vị trí bên cạnh Mộ Dung Húc còn trống nên Thẩm Bích Thẩm phải ngồi cạnh bên hắn, nàng bỏ trường cung trên lưng mình xuống, đặt lên bàn.
Nhìn trường cung đặt trên bàn, Mộ Dung Húc nhìn thấy rất rõ vị trí được bọc da trên cung xuất hiện vết mòn do cọ xát, nhìn vào mức độ mài mòn này có thể đoán được
chủ nhân của nó đã sử dụng rất nhiều lần. Nghĩ đến đây khóe môi Mộ Dung Húc cong lên tạo thành nụ cười rất hiền hòa.
"Nếu là những ngọn núi gần đây, theo ông thấy dãy núi Thạch Sư Nham là một nơi không tệ, vừa khéo ngày mai ông cũng muốn đến đó, chúng ta có thể cùng đi." Phùng lão khẽ cười nói.
"Núi Thạch Sư Nham chính là nơi có sư tử đá làm bảo vật trấn tự sao?"
Nghe Phùng lão nói lời này, trong lòng Thẩm Bích Thẩm chợt lay động, núi Thạch Sư Nham này lẽ nào là nơi có ngôi chùa cổ ngàn năm Thạch Sư Nham nổi tiếng ở khu vực Chương Châu ở kiếp trước?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-320.html.]
"Không sai!" Phùng lão cười ha ha, gật đầu nói.
"Được! Vậy thì chọn nơi đó vậy! Ông Phùng, vậy ngày mai chúng ta cùng đi nhé!"
Thẩm Bích Thấm không hề do dự gật đầu đồng ý.
Núi Thạch Sư Nham còn gọi là núi Nam Nham, chạy hướng bắc nam, núi non cực kỳ hùng vĩ, kéo dài vài dặm.
Bởi vì trên núi có bảy ngôi chùa cổ gồm Thạch Sư Nham, Hổ Không Nham, La Hán Nham, Phổ Đà Nham, Ngọc Tuyền Nham, Tử Vân Nham, Nhật Chiếu Nham, được lịch sử gọi là bảy ngôi chùa đứng đầu và cũng chính là tên của bảy ngọn núi hàng đầu.
Trừ bảy ngôi chùa này còn có am Viên Minh, am Thạch Môn, am Long Tuyền, am Diệu Phong, am Ngọc Tuyền.
Trong một dãy núi có thể có nhiều am, chùa như vậy là một chuyện vô cùng hiếm lạ.
Chỉ là do thời đại thay đổi, ở kiếp trước những am, chùa này đã không còn tồn tại nữa ngoại trừ Thạch Sư Nham và Hổ Không Nham, thậm chí ngay cả công trình kiến trúc cũng không còn tồn tại.
Ở kiếp trước mặc dù nàng sống ở Chương Châu nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà chưa từng đến núi Thạch Sư Nham này, bây giờ khó lắm mới có cơ hội thế này nên nhất định nàng phải đi tham quan một lần để không uổng công một lần xuyên việt thế này.
"Như vậy rất tốt, trước đây ít năm cũng chỉ có tên tiểu tử đầu gỗ này đi với ông, thật sự chẳng thú vị gì, lần này có Thấm Nhi đi cùng, lão già ông đây có thể vui chơi hết mình."
Phùng lão cười híp mắt nói, đồng thời còn không quên ghét bỏ Mộ Dung Húc. Xem ra Phùng lão cũng rất khó chịu vì gương mặt đơ của Mộ Dung Húc.
"Hôm nay còn có việc?"
Từ trước đến nay Mộ Dung Húc cũng không để ý đến những lần Phùng lão ghét bỏ mình, hắn nhìn Thẩm Bích Thấm hỏi.
"Ừm, không có." Thẩm Bích Thẩm ngẫm nghĩ một lát rồi lắc đầu.
"Vậy đi theo ta, ta xem thử muội tập kéo cung thế nào rồi." Mộ Dung Húc thản nhiên gật đầu, ngay sau đó đã đứng lên đi xuống lầu.
"Ừm, được!"