Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 313
Cập nhật lúc: 2024-08-17 18:13:57
Lượt xem: 103
"Được."
"Chỉ là... Mộ Dung ca ca, buông tay ra có được không?"
Lúc này Mộ Dung Húc mới phát hiện, bàn tay của hắn vẫn còn đặt trên mu bàn tay của Thẩm Bích Thẩm, cảm giác mềm mại khiến Mộ Dung Húc không nhịn được mà đỏ bừng mặt lên, sau đó mới nhanh chóng buông tay ra, và vội vàng xoay ngoài đứng sang một bên.
"Khụ, được, muội làm đi."
"Nhưng mà, huynh quay lưng lại như vậy, làm sao biết muội đã làm chính xác được hay chưa?" Vẻ mặt Thẩm Bích Thấm mờ mịt, đại thúc này đang muốn làm gì vậy?
"Khụ, muội... Muội làm đi."
Bị Thẩm Bích Thấm hỏi như vậy thì Mộ Dung Húc không nhịn được lỗ tai cũng đỏ lên, nhưng không thể không quay người lại, cũng may có râu quai nón rậm rạp che khuất khuôn mặt, khiến cho Thẩm Bích Thẩm cũng không thể nhìn ra được.
"Có được không?" Thẩm Bích Thấm lại làm lại một lần, động tác lần này so với lần trước tiến bộ hơn rất nhiều. "Không tồi, cánh tay phải hơi lui về sau một chút, cánh tay trái duỗi thẳng ra" Mộ Dung Húc nói.
"Như vậy sao?" Thẩm Bích Thẩm lại điều chỉnh lại một chút.
"Ùm."
Mộ Dung Húc gật đầu,Trước tiên muội đừng cử động, hít thở sâu ba lần, nhớ kĩ tư thế này, xong sau đó lặp lại vài lần."
"Được"
Một lần thở ước chừng khoảng hai, ba giây, hít thở ba lần là khoảng bảy, tám giây, rất nhanh thời gian cũng qua đi, nàng cũng dễ dàng làm được.
Sau đó Thẩm Bích Thẩm lại lặp lại động tác này vài lần, mãi đến khi Mộ Dung Húc gật đầu thì cuối cùng Thẩm Bích Thấm mới vượt qua được cấp độ cơ bản nhất.
Tuy rằng chỉ là một tư thế tập đơn giản nhất nhưng Thẩm Bích Thấm mệt đến mức đầu chảy đầy mồ hôi, quả nhiên không có một lối tắt nào để học mấy bộ môn cao thâm này, vẫn là phải từng bước luyện tập mới thành được.
"Ừm, muội uống chút nước đi, nghỉ một lát rồi tập tiếp, lần kế tới có thể tiến hành tập kéo cung rồi." Mộ Dung Húc gật đầu, đưa chén nước cho Thẩm Bích Thẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-313.html.]
"Ha, thật sự là khát muốn chết"
Thẩm Bích Thẩm nhận lấy chén nước rồi không khách khí uống mấy ngụm, cũng không dừng lại nghỉ ngơi mà lập tức cầm lấy cung, vẻ mặt hưng phấn nhìn Mộ Dung Húc nói,"Tiếp theo phải làm như thế nào?"
"Muội không nghỉ ngơi một lát sao?" Mộ Dung Húc ngạc nhiên nhìn Thẩm Bích Thẩm.
"Mới vừa rồi chỉ là luyện tay không, cũng không mệt chút nào, huynh mau dạy muội cách b.ắ.n tên đi." Thẩm Bích Thấm lắc đầu hứng thú cao giọng nói.
"Cũng không phải là b.ắ.n tên, mà chỉ là đang kéo cung."
Mộ Dung Húc đứng dậy đặt một tấm chắn cách khoảng sáu bước chân, sau đó mới cầm cung đứng bên cạnh người Thẩm Bích Thẩm, nhưng vẫn như trước không mang tên,Tuy là muội đã học được tư thế b.ắ.n cung cơ bản, nhưng cung này rất nặng, tay không so với cầm cung hoàn toàn khác nhau, muội mau làm theo ta"
"Ồ."
Nghe được bản thân vẫn chưa thể b.ắ.n tên thì trong lòng Thẩm Bích Thấm không tránh được thất vọng, nhưng vẫn tập trung tinh thần nhìn Mộ Dung Húc làm mẫu.
"Khi cầm cung lên thì phải tìm được vị trí trọng tâm của cơ thể, duy trì lực đỡ ở phía trước cùng với lực kéo ở phía sau."
Mộ Dung Húc nói nâng cây cung trong tay lên rồi nói,"Tay trái cầm cung, tay phải kéo dây cung, đầu nhìn thẳng về phía mũi tên, hai cánh tay đồng thời giơ lên, độ cao bằng nhau, đôi mắt nhìn thẳng, khi đã giữ cung xong thì ổn định cơ thể ở vị trí lúc đầu, nào, muội làm lại một lần nữa đi."
"Được."
Thẩm Bích Thấm gật đầu, kết hợp với tư thế đã được huấn luyện lúc trước, liền bắt đầu nâng cung kéo dây. "Tư thế lệch rồi."
Mộ Dung Húc đi đến phía sau Thẩm Bích Thẩm rồi ấn bả vai nàng xuống, để bản thân nàng lùi lại về phía sau, đồng thời cũng điều chỉnh lại khuỷu tay và cổ tay một chút.
"Muội có thể buông xuống không?" Thẩm Bích Thẩm nghẹn đến mức khuôn mặt đều đỏ bừng lên, cánh tay không còn chút sức lực nào.
"Có thể."
Mộ Dung Húc vừa thấy, vội vàng tiến giúp Thẩm Bích Thẩm giữ chặt cung tên, sau đó nhẹ nhàng cho nàng buông cung ra.
"Cảm ơn Mộ Dung ca ca." Thẩm Bích Thẩm ở một bên lắc lắc cánh tay phải rồi nói cảm tạ với Mộ Dung Húc.