Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 278
Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:26:45
Lượt xem: 124
"Ai, đại tỷ, hóa ra tỷ cũng hiểu số học sao?" Lúc này đột nhiên Thẩm Bích Thẩm tiến đến trước mặt Thẩm Bích Ngọc, vẻ mặt kinh ngạc nói.
"Hả?"
Bị Thẩm Bích Thấm hỏi như vậy, Thẩm Bích Ngọc không khỏi sửng sốt, liền mở to con mắt ngập nước nhìn Thẩm Bích Thẩm, cũng không biết phải nói gì.
"Đúng vậy, đại tỷ, lúc tỷ còn ở chủ trạch cũng không có ai dạy tỷ đúng không, chúng ta đều cho rằng tỷ sẽ không biết số học, không nghĩ tới tỷ lại biết!"
Lúc này Thẩm Kỳ Viễn cũng là dùng vẻ mặt kinh ngạc mở miệng,"Đại tỷ, chẳng lẽ tỷ tự học?" "Đúng vậy, Ngọc Nhi, số học này là con tự học sao?"
"A? Vâng..."
Lúc này, Thẩm Bích Ngọc còn chưa kịp phản ứng lại, vì sao mấy người ngũ muội lại không chê mình, mà... Hơn nữa... Giống như còn có dáng vẻ rất sùng bái mình vậy?
"Đại tỷ, tỷ thật là lợi hại đó, số học của đệ vẫn là tứ... Ngũ muội dạy đó, nếu không thì còn không đếm được đến hai mươi văn tiền đâu, thế mà tỷ không có ai dạy cũng biết đếm." Thẩm Bích Tuyết cũng lôi kéo cánh tay của Thẩm Bích Ngọc, trong mắt tràn đầy sự sùng bái.
"Này... Này, nhưng... Chính là ta chỉ biết đến trong vòng một trăm, nếu nhiều hơn thì ta sẽ không biết đếm"
Thẩm Bích Ngọc bị mọi người khen đến có chút thụ sủng nhược kinh, cảm thấy thẹn thùng mà đỏ mặt, lại cảm thấy không hiểu rõ, rõ ràng nàng mới là người có số học kém nhất trong tất cả mọi người, sao lại liền biến thành người được mọi người khen ngợi rồi.
Sau khi đếm tiền xong, một nhà Thẩm Bích Thấm lại thương nghị với nhau là cần phải đi mua một con ngựa để tiện cho việc đi lại sau này.
Thẩm Bích Thấm và cha nàng đi ra ngoài chợ mua một con ngựa, đặt tên là Liệt Diễm.
Thẩm Bích Thấm đột nhiên nghĩ đến, thời đại này không có con số Ả Rập, nếu như
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-278.html.]
nàng sử dụng phương thức này tới ghi sổ thì sổ sách nhà bọn họ như có một loại mật ngữ
riêng, trong thiên hạ có thể xem hiểu sổ sách cũng chỉ có người trong nhà bọn họ, tạo gia tính bảo mật thông tin cao nhất.
Bởi vậy, Thẩm Bích Thẩm tính toán đem những việc này đều giao cho người nhà, về sau toàn bộ sổ sách nhà bọn họ đều dùng con số Ả Rập để ghi chép, như vậy dù không cẩn thận bị mất hoặc có người đánh cắp cũng không cần lo lắng.
"Các ngươi nghe kỹ đây, số này 0, giống với chữ "linh" của chúng ta."
Thẩm Bích Thẩm nói xong liền đem mười số cơ bản nhất từ 0 đến 9 viết ra, sau đó bắt đầu giảng cho mọi người.
Ngay lúc này, sự khác biệt giữa người đọc sách và người không đọc sách thể hiện ra, năng lực giảng giải và năng lực học tập của cả nhà Thẩm Thủ Nghĩa hiển nhiên cao hơn Thẩm Bích Ngọc quá nhiều, khi mọi người đều đã học được, Thẩm Bích Ngọc còn chưa hoàn toàn hiểu được, chứ đừng nói ghi nhớ.
Chênh lệch như vậy khiến Thẩm Bích Ngọc thở dài trong lòng, tuy nói đọc sách không phải là lối thoát duy nhất, nhưng bất kể thế nào, một người đã đọc sách sẽ có khả
năng học hỏi những điều mới tốt hơn người bình thường, vì vậy họ có thể có nhiều cơ hội và sự lựa chọn hơn người bình thường.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Thẩm Bích Thẩm nhất quyết yêu cầu hai huynh trưởng của mình đọc sách và học tập, một người biết học có thể biết suy nghĩ tốt hơn người bình thường.
"Đại tỷ...
"Thấm Nhi, muội cứ tiếp tục, tỷ nhớ kỹ cái này trước, chờ ta nhớ kỹ xong, muội lại dạy tỷ phần còn lại."
Thẩm Bích Thẩm còn chưa nói chuyện, Thẩm Bích Ngọc mỉm cười cầm lấy tờ giấy viết con số của mình, ngồi vào mép giường, chậm rãi ghi nhớ.
Biểu hiện lần này của Thẩm Bích Ngọc đã vượt xa ngoài dự kiến của Thẩm Bích Thấm, nàng ấy không hề tự buồn bã hối tiếc và từ bỏ, mà là dũng cảm đối mặt với sự thiếu sót của mình, tiếp tục kiên trì học tập.