Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 272
Cập nhật lúc: 2024-08-15 22:21:20
Lượt xem: 136
Hôm nay là ngày đầu tiên khai trương, những người đến tham gia đều là những người xuất thân từ gia đình bình thường, họ đều chỉ chọn ngồi dưới xem náo nhiệt, cho nên những gian phòng riêng trên lầu hai vẫn chưa có ai ngồi.
"Nhị ca, huynh nhanh đi lấy sương sáo ướp lạnh và bánh trứng hấp mang đến đây đi." Thẩm Bích Thấm vừa dẫn mấy người họ lên lầu vừa quay sang dặn dò Thẩm Trí Viễn.
"A, được."
Thẩm Trí Viễn vốn dĩ đang nhìn lén Quý Tư Linh nghe được những lời này của Thẩm Bích Thẩm thì giật mình tỉnh táo lại, vội vàng chạy đi chuẩn bị điểm tâm.
"Oa, Thấm Nhi, chỗ này của ngươi thật đẹp, đây... đây là xích đu sao?"
Vừa bước vào trong phòng riêng, Quý Tư Linh lập tức vui sướng kêu lên, vội vàng bước chậm đến ngồi xuống xích đu, bộ dáng tiểu thư khuê các đoan trang tao nhã vừa rồi ở cửa lập tức biến mất không chút dấu vết.
Thẩm Bích Thấm đỡ trán, những tiểu thư danh gia vọng tộc ở cổ đại này thực sự chính là những diễn viên tài năng trời phú.
Chỉ là so với Quý Tư Linh hưng phấn cùng mới lạ, hai người Quý Hiên Dật và Quý chưởng quầy lại đồng thời cau mày, biểu cảm trên mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
Bọn họ tổng cộng có 5 người, mà trong phòng này lại chỉ có hai chiếc ghế mây dài, cho nên mỗi ghế cần thiết phải ngồi 3 người.
Quý Tư Linh thích ngồi vị trí gần sát cửa sổ, đều là nữ tử, Thẩm Bích Thấm đương nhiên cũng muốn ngồi cùng ghế với nàng ấy, cho nên nàng đã ở ở giữa.
Thẩm Bích Thấm vốn định nhường vị trí bên cạnh này cho Thẩm Trí Viễn, lại không ngờ Quý Hiên Dật lại ngồi xuống ngay bên cạnh mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-272.html.]
Quý Hiên Dật vừa ngồi xuống, một mùi hương mát lạnh xen lẫn vị ngọt đột nhiên truyền đến, mùi hương này giống như mùi bạc hà làm người ngửi cảm thấy tinh thần sảng khoái mát mẻ, khiến tinh thần phấn chấn, lập tức cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng.
Thẩm Bích Thấm vừa ngửi đã nhận ra đây là mùi trầm hương.
Trầm hương có rất nhiều loại mùi, mùi vị thanh mát chính là một trong số đó, là mùi hương mà Thẩm Bích Thẩm thích nhất, cho nên nàng không nhịn được khẽ động đậy cánh mũi, hít nhẹ mấy lần.
Quay đầu nhìn về phía Quý Hiên Dật vẫn đang bình tĩnh như không có chuyện gì ngồi bên cạnh mình, trong lòng Thẩm Bích Thẩm cảm thấy rất cạn lời, nói cổ đại chú trọng nam nữ thụ thụ bất thân đâu rồi, tại sao nàng lại không tìm thấy sự rụt rè và cảm giác tị hiềm của một người cổ đại nên có từ trên người tên nhóc này chứ?
Đợi sau khi mọi người đều đã ngồi vào vị trí, lúc này Thẩm Trí Viễn cũng bưng đồ đi vào.
Trong chiếc đĩa sứ trắng hình chữ nhật có đặt một miếng sương sáo màu nâu, là một miếng sương sáo dày 1 tấc, bên trên còn phủ một lớp mật ong thượng hạng, nước mật ong trong suốt và đặc sánh ngưng lại nhưng không tan, xung quanh sương sáo ướp lạnh là những dải mật tạo thành hình cánh hoa, ở bên góc phải của đĩa còn đặt một chiếc thìa sứ nhỏ xinh.
Ở giữa bàn còn đặt một đĩa đựng bánh màu vàng nhạt, đó là bánh trứng hấp tròn trịa như mặt trăng, bên ngoài nhìn kỹ có thể nhìn thấy nhân của hạt bí được rắc bên trên.
Một bữa ăn độc đáo mang theo hương vị hiện đại như vậy khiến ai cũng cảm thấy rất mới lạ, nhìn qua trông rất đơn giản nhưng bên trong vẫn chứa vẻ đẹp không sao tả hết, khiến người nhìn cảm thấy rất bắt mắt, kích thích khẩu vị.
Đợi sau khi bưng hết món ăn lên, Thẩm Trí Viễn cũng ngồi xuống chỗ ngồi còn lại.
Bởi vì Quý Hiên Dật và Quý chưởng quầy ngồi đối diện nhau, Thẩm Trí Viễn tình cờ ngồi đối diện với Quý Tư Linh, nhìn thấy Quý Tư Linh nở nụ cười rạng rỡ với mình, mặt của Thẩm Trí Viễn nháy mắt đỏ ửng.
Trong lòng âm thầm tự nhủ với bản thân phải bình tĩnh lại, nhưng mà không hiểu sao nhịp tim đập càng lúc càng nhanh, hoàn toàn không thể khống chế, mồ hôi trên trán nhanh chóng túa ra, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc, Tâm Vũ tiểu thư
thực sự rất đẹp, mặc dù đây đã là lần thứ hai hai người gặp nhau, nhưng mà vẻ đẹp của nàng ấy ở trong lòng hắn lại không hề thuyên giảm chút nào.