Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 260
Cập nhật lúc: 2024-08-10 22:09:55
Lượt xem: 133
"Đúng đấy ạ. Nương, chúng con đều che mắt, không nhìn thấy gì cả." Tiếng Thẩm Bích Thám vang lên bên cạnh.
"Che mắt rồi con đi thế nào? Thấm Nhi, con... Phụt... Nha đầu c.h.ế.t tiệt này."
Nghe thấy tiếng nói của Thẩm Bích Thẩm, Thẩm Lâm thị vội vàng quay đầu sang nhìn nhưng vừa nhìn thấy hành động sau đó của nàng thì bà ấy cũng phải bật người thành tiếng.
Vốn dĩ hai người Thẩm Bích Tuyết và Thẩm Bích Thấm đều giơ tay che mắt nhưng các khe giữa những ngón tay lại được mở rộng, tròng mắt ở giữa hai ngón tay còn không ngừng chuyển động tròn, như thế này khác gì không che?
Ban đầu Thẩm Lâm thị còn cảm thấy lo lắng vì chuyện vừa rồi nhưng bị hai người Thẩm Bích Thấm chọc cười như vậy khiến trong lòng bà ấy nhẹ nhõm hơn, không còn bối rối nữa, bà ấy cũng để mặc kệ cho Thẩm Thủ Nghĩa nắm lấy tay mình.
Thấy bầu không khí rất tốt, Thẩm Bích Thấm nhanh chân vòng sang bên kia nắm tay Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Tuyết bên này thì nắm tay Thẩm Lâm thị, một nhà bốn người tay trong tay cứ như vậy mà vừa nói vừa cười trên đường về.
Ánh mặt trời buổi chiều màu cam, mấy cái bóng của họ được kéo dài và song song trên con đường nhỏ, hình ảnh như vậy vừa đẹp lại vừa ấm áp.
Thời gian như nước trôi đi, vĩnh viễn sẽ không quay lại, trong nháy mắt đã đến hai mươi tháng năm.
Trong cửa hàng, thợ sửa chữa đều đang bận rộn không thôi, tiếng ồn bên trong, tiếng ồn bên ngoài không ngừng nghỉ nhưng trong tiếng ồn ào như vậy, một nữ hài tử chín tuổi lại đang ôm sách ngồi trong một góc im lặng, tập trung đọc.
Đương nhiên nữ hài tử này chính là Thẩm Bích Thẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-260.html.]
Ở kiếp trước Thẩm Bích Thẩm nắm rất rõ Nguyên Sử, đó là một trong hai mươi bốn bộ sử, chỉ là Nguyên Sử hiện trong tay nàng lại vô cùng lạ lẫm. Không sai, lịch sử nơi này và lịch sử kiếp trước của nàng có sự khác biệt vô cùng lớn. Chính xác mà nói sau triều Nguyên đã bắt đầu có sư khác biệt, chờ đến Nam Minh thì hoàn toàn thay đổi.
Nàng đã mượn những quyển sách này từ chỗ Phùng Lão, bởi vì trong lúc vô tình nàng đã phát hiện tồn tại rất nhiều khía cạnh của lịch sử kiếp này và kiếp trước vẫn có sự tương tự nên mới sinh lòng tò mò và bắt đầu muốn tìm hiểu.
Vừa khéo trong khoảng thời gian này cửa hàng cần sửa chữa nên ngoại trừ đưa ra đề nghị trên cơ bản nàng đều có thời gian rảnh rỗi, lúc đó nàng mới nghĩ đến chuyện lợi dụng thời gian rảnh rỗi này tìm hiểu về lịch sử các triều đại ở thế giới này.
Kiếp trước nàng là nghiên cứu sinh ngành nghiên cứu lịch sử nên nàng đã khá quen thuộc với lịch sử nhưng sau khi tìm hiểu về lịch sử ở nơi này khiến nàng vô cùng ngạc nhiên. Triều Nguyên trong lịch sử kiếp này và kiếp trước hầu hết đều giống nhau như đúc, đến cả các danh nhân, thi từ ca phú đều giống nhau nhưng vừa kết thúc triều Nguyên đã bắt đầu xuất hiện sự khác biệt, dần dần mới xuất hiện Nam Minh mà kiếp trước không hề có.
Tuy nàng cũng không biết vì sao lịch sử lại xuất hiện sự thay đổi nhưng biết được lịch sử của Nam Minh cũng có lợi, sau này nàng làm việc cũng có thể thuận lợi hơn, có thể thông qua sự hiểu biết về lịch sử và tri thức của mình mà đưa ra phán đoán, không cần phải thông qua mọi người để xác nhận.
Đóng quyển sách lại, nhìn màu sắc trên bầu trời Thẩm Bích Thấm lập tức đứng lên.
Đã trưa rồi, nàng phải về nhà.
Hôm nay trong nhà có hai chuyện đáng mừng, một là cuối cùng Thẩm Kỳ Viễn cũng được tháo bỏ thạch cao trên tay, một chuyện vui khác là sinh nhật của Thẩm Thủ Nghĩa đã đến. "Trương sư phó, chiều nay cháu có việc nên không đến, ở đây phải nhờ ngài rồi."
Sau khi cất sách vào túi vải một cách cẩn thận, Thẩm Bích Thẩm thông báo với Trương sư phó một tiếng rồi rời đi.
Trước khi về nhà nàng phải chạy đến chỗ thợ rèn lấy dụng cụ đánh trứng nàng đã đặt làm mấy ngày trước, đây là dụng cụ nàng dùng làm món bánh bông lan hấp.