Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 240
Cập nhật lúc: 2024-08-06 21:05:55
Lượt xem: 90
Quả nhiên vẻ căng thẳng trên mặt Thẩm Bích Thấm đã bị phu tử nhìn thấy, phu tử lập tức bác bỏ người Thẩm Bích Thẩm chỉ định mà chỉ vào Thẩm Kỳ Viễn nói: "Lão phu chọn hắn bước lên để lão phu kiểm tra."
Trong lòng ông ta không ngừng đắc ý. Hừ! Quả nhiên là nữ oa tử miệng còn hôi sữa, lòng dạ thế nào đều viết hết lên mặt, thật sự vô cùng dễ đoán, ta xem ngươi còn đắc ý được thế nào?
Phu tử híp mắt, tựa như đã nhìn thấy cảnh Thẩm Bích Thẩm quỳ gối, dập đầu bồi tội trước ông ta, ngoan ngoãn dâng lên mười lượng bạc trắng.
Mà lúc này trong lòng Thẩm Bích Thấm lại giống như đang nở hoa. Người ta đều nói thư sinh bảo thủ sẽ dễ bị lừa, quả thực không hề sai chút nào. Chẳng qua nàng chỉ cố
tình để lộ chút sơ hở, thế mà ông ta lập tức tin tưởng đó là thật, còn hất mặt đắc ý, thật sự quá buồn cười.
Mấy người Thẩm Thủ Nghĩa đều mang vẻ mặt thờ ơ nhìn phu tử như nhìn tên ngốc.
Thẩm Kỳ Viễn chính là thiên tài được Phùng lão khen ngợi không ngớt lời, ngược lại là Thẩm Trí Viễn có nền tảng kém hơn đệ đệ mình. Nhưng nghĩ thế nào họ cũng không hiểu sao phu tử lại từ chối đề xuất của Thẩm Bích Thấm mà chọn Thẩm Kỳ Viễn thế này?
Họ đã dự đoán được cảnh tượng phụ tử này thất bại thảm hại.
"Không được, ta muốn nhị ca của ta lên." Thẩm Bích Thấm tiếp tục giả vờ không bằng lòng nói.
Đã diễn trò thì phải diễn cho đến cùng, phải như vậy cho đến khi chân tướng đã được hé lộ mới khiến đối thủ càng thêm đau khổ.
"Lão phu chọn hắn."
Phu tử chỉ Thẩm Kỳ Viễn nói rất kiên định: "Nếu ngươi không muốn, vậy vụ đánh cược này xem như người thua."
"Thế nhưng là..."
"Tứ muội muội, muội đừng nói nữa! Huynh lên là được."
Thấy được ám hiệu trong mắt Thẩm Bích Thẩm, Thẩm Kỳ Viễn cũng rất chịu phối hợp với nàng, hắn ngước lên cắt ngang lời Thẩm Bích Thấm, dù trên mặt hiện đầy vẻ tự
tin nhưng trong mắt lại có vẻ trốn tránh, rõ ràng là biểu hiện của chột dạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-240.html.]
"Hừ, đúng là nghé con không sợ cọp."
Nhìn thấy dáng vẻ này của Thẩm Kỳ Viễn, phu tử lại càng đắc ý hơn, thế nhưng ông ta lại không biết bản thân đã hoàn toàn rơi vào cạm bẫy của hai huynh muội họ.
"Thôi được rồi, vậy tam ca phải cố gắng hết sức!"
Thấy cuối cùng phu tử cũng mắc câu một cách ngu ngốc, trong lòng Thẩm Bích Thấm cho Thẩm Kỳ Viễn một trăm điểm kỹ năng diễn xuất, sau đó nàng mới bày ra vẻ mặt uất ức nhìn Thẩm Kỳ Viễn nói.
"Tứ muội muội yên tâm! Huynh sẽ dốc hết toàn lực ứng phó."
Hai mắt Thẩm Kỳ Viễn khẽ híp lại, trên mặt làm lộ ra nụ cười vô cùng chất phát vô hại, hàm răng trắng sáng long lanh, hoàn mỹ không một tỳ vết nào.
Nhất định hắn sẽ dốc hết sức lực ứng phó phu tử để những kẻ nghi ngờ thực lực của hắn và nhị ca, kẻ nhục mạ tứ muội muội sẽ phải mất hết mặt mũi, mất hết thanh danh.
Thiếu niên luôn ẩn giấu năng lực cao chót vót của mình nhưng vào giờ phút này hắn đã phá kén. "Hừ, dốc hết toàn lực thì thế nào? Phế vật vẫn chính là phế vật, quả thực không biết điều." Khắp trên mặt phu tử đều lộ vẻ khinh thường.
"Ta nhớ nội dung bài học hôm nay phu tử dạy là Tam Tự Kinh, Tiểu Học, Lập Giáo, mời phu tử ra đề!" Không để ý đến những lời mục mạ của phu tử, Thẩm Kỳ Viễn bình tĩnh nói.
Hắn đứng thẳng lưng, khẽ nâng cằm, ánh mắt thâm thúy, thái độ ung dung, tự tin.
Lúc này Thẩm Kỳ Viễn gầy nhỏ kia dường như đã cao lớn hơn chỉ trong nháy mắt, khiến người ta phải ghé mắt nhìn.
"Nếu đã như vậy, ngươi cứ đọc hết một lần, nếu sai một chữ nào hay vấp một chỗ nào thì xem như ngươi thua."
Phu tử nheo mắt nhìn Thẩm Kỳ Viễn, tuy trong lòng ông ta xem thường Thẩm Kỳ
Viễn nhưng để an toàn hơn ông ta vẫn phải gia tăng độ khó.
"Không thành vấn đề"
Thẩm Kỳ Viễn cong khóe môi tạo thành một nụ cười vô cùng tự tin, trong lòng lạnh lùng cười phu tử. Hắn đã học gần xong cả tứ thư, hai quyển nhập môn đơn giản nhất này há có thể làm khó được hắn?