Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-07-29 22:36:39
Lượt xem: 187
Một lúc lâu sau, hắn mới cố nén nghẹn ngào nói,"Nếu Thấm nha đầu đã mang đến đây, vậy cứ nhận lấy đi, trong nhà đã lâu không được ăn ngon, nàng và tẩu tử đi nấu cơm đi, tối nay chúng ta ăn một bữa ngon."
"Ha, được!"
Nghe Thẩm Điền nói, mọi người ở đây vốn đang có thần sắc ảm đạm, trong ánh mắt vô thần đột nhiên phát ra ánh sáng.
"Còn nữa, những quả trứng kia đừng động đến, Cẩu Đản và Nam Nam còn nhỏ, trứng gà sẽ để lại cho hai đứa nó bồi bổ thân thể, sau này cách hai ngày hấp một chén canh trứng cho bọn nó." Thẩm Điền tức phụ và Thẩm Hà tức phụ xách theo đồ vật định vào bếp nấu ăn, Thẩm Điền lại nói một câu.
"Tam đệ, không được, những trứng gà đó là Trọng Thành cho đệ, đệ nên... Nghe Thẩm Điền nói, Thẩm Hà cuống quít mở miệng từ chối.
Hai huynh đệ Thẩm Điền và Thẩm Hà đều có hài tử.
Thẩm Điền có một trai một gái, đại nhi tử mười bảy tuổi, tiểu nữ nhi mười lăm tuổi.
Thẩm Hà có hai nhi tử, đại nhi tử Thẩm Mộc hai mươi lăm tuổi, con thứ hai mười tám tuổi.
Thẩm Mộc là tiểu bối duy nhất trong nhà đã lập gia đình, có một đại nhi tử ba tuổi tên Cẩu Đản và một đại khuê nữ được một tuổi tên Nam Nam, đây cũng là hai đứa cháu duy nhất trong nhà.
"Đại ca, chúng ta là người một nhà, còn cần phân của ca của đệ sao? Đệ cũng là tam gia gia của Cẩu Đản và Nam Nam." Vẻ mặt của Thẩm Điền nghiêm túc nói.
"Tam thúc, Nhị nương thay mặt hai đứa nhỏ cảm ơn thúc." Nghe Thẩm Điền nói, Thẩm Mộc tức phụ ôm tiểu khuê nữ quỳ xuống trước mặt Thẩm Điền.
"Đại Lang, mau đỡ tức phụ nhà cháu đứng lên, đều là người một nhà, các cháu làm gì vậy." Thẩm Điền vội vàng nói với Thẩm Mộc.
"Tam đệ, đại ca cũng cảm ơn đệ." Thẩm Hà cố nén khóc, trên mặt tràn đầy sự cảm kích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-164.html.]
Tam đệ thật sự đã làm quá nhiều cho nhà bọn họ, lúc trước Thẩm Mộc đón dâu cũng là hắn giúp đỡ rất nhiều, bằng không với hoàn cảnh gia đình làm sao cưới được tức phụ, bây giờ có đồ tốt, hắn cũng cho không chút do dự.
Có người huynh đệ ruột thịt này, là chuyện may mắn nhất đời này của Thẩm Hà.
"Đại ca, đồ vật là nha đầu nhà Trọng Thành đưa đến, đến lúc đó nhớ phải đi cảm tạ bọn họ." Sau khi mọi người ngồi xuống, Thẩm Điền mới mở miệng nói.
"Tất nhiên nên đi cảm ơn bọn họ, nhưng mà, nhà Trọng Thành cũng không dư dả, mấy thứ này hắn lấy ở đâu ra?" Thẩm Hà trong lòng rất nghi hoặc.
"Đệ cũng không biết nữa, nhưng nghe Trọng Thành nói, tử nha đầu rất thông minh, làm thủ công cho người ta ở trên trấn kiếm lời không ít tiền công." Nói đến Thẩm Bích Thấm, trên mặt Thẩm Điền không khỏi hiện lên sự tán thưởng.
"Tứ nha đầu năm nay mới chín tuổi phải không?" Thẩm Hà kinh ngạc trong lòng, nhưng Thẩm Điền đã nói như vậy, chắc chắn chính là như vậy.
"Không tồi, nha đầu đó vừa xinh đẹp vừa cực kỳ thông tuệ, thật không biết Trọng Thành nuôi dưỡng nữ nhi như thế nào." Thẩm Điền cảm thán.
"Nhị thúc, nếu thúc xem trọng tiểu cô nương kia như vậy, không bằng giao tiểu cô nương cho Tam Lang đi." Thẩm Mộc tức phụ cười khẽ nói.
"Không thể, ta thấy tứ nha đầu không bình thường, chuyện này các cháu đừng nói bậy."
Không biết vì sao, Thẩm Điền có dự cảm, có Thẩm Bích Thấm ở đó, cả nhà Thẩm Thủ Nghĩa sẽ nhanh chóng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nghe Thẩm Điền nói như vậy, mọi người liếc nhau, đồng thời gật đầu, tuy Thẩm Hà là đại ca, nhưng thành thật chất phác, chuyện trong nhà cơ bản đều là Thẩm Điền làm chủ.
Buổi trưa hôm sau, Thẩm lão thái và những người kia cuối cùng đã trở về, nhìn thấy Thẩm lão thái trở về, Thẩm Lý thị quả thực mừng rỡ như điên.
Mới qua ba ngày, đối với bà ta lại như ba tháng, vô cùng dày vò, nếu Thẩm lão thái không trở về, bà ta cảm thấy mình chắc chắn sẽ bị tiện nhân kia tra tấn đến phát điên!
Nhưng bà ta không biết, sau khi Thẩm lão thái trở về, điều đầu tiên chờ đợi bà ta sẽ là một hồi giáo huấn nghiêm khắc.