Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1103
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:11:27
Lượt xem: 57
Thế giới và cuộc sống của Thẩm Bích Thẩm nằm ngoài tầm kiểm soát của hắn, bây giờ người không biết võ công như hắn, chẳng thể làm gì được cả, chứ nói gì đến việc ở bên cạnh nàng, cùng tiến cùng lùi.
Nếu từ lúc đầu, người Thẩm Bích Thẩm quen biết là hắn, hai người họ có thể sống một cuộc sống ẩn cư yên bình, không tranh đấu, với tài năng y thuật của mình, hắn có thể cho nàng một cuộc sống không lo lắng, không để nàng phải chịu ốm đau bệnh tật gì, nhưng hôm nay, trong thế giới của Thẩm Bích Thẩm đã tràn đầy đao quang kiếm ảnh.
Y thuật của hắn, có thể cứu nàng, nhưng lại không bảo vệ được nàng.
Đây là một sự thật không có cách nào để thay đổi, đời là kiếp này, hắn và nàng, chỉ có thể là người của hai thế giới, hai người họ có duyên không có phận.
Thấm Nhi, kiếp sau, nếu như có kiếp sau, hi vọng chúng ta có thể gặp lại nhau, sau đó, huynh vẫn sẽ là một đại phu, nhất định sẽ dùng cả tính mạng của mình để cho muội một cuộc sống bình an hạnh phúc.
Mà trong kiếp đó, có muội, có huynh, nhưng không có Mộ Dung Húc.
Sau khi ra khỏi cửa điện, mấy thị vệ đang đợi ngoài cửa lập tức nâng kiệu của hoàng đế vội vàng chạy đến điện Thái Hoà.
"Hoàng thượng, hoàng hậu cát tường."
Đợi sau khi hoàng đế và hoàng hậu đến nơi, Quý Tư Linh lập tức tiến lên cung kính hành lễ, sau đó đỡ hoàng hậu xuống kiệu.
"Linh Nhi, tình hình sao rồi?" Hoàng hậu nắm lấy tay Quý Tư Linh, căng thẳng hỏi.
"Bẩm hoàng hậu nương nương, tất cả đã chuẩn bị xong, ngài đừng quá lo lắng."
Quý Tư Linh đỡ hoàng hậu xuống bậc thang, cung kính nói.
"Dừng ở đây đi."
Sau khi vào trong điện Thái Hoà, Mẫu Bân và Chu công công đang muốn đỡ hoàng thượng ngồi lên long ỷ, lại bị ông ấy vẫy tay từ chối, ông ấy chỉ ngồi trên xe lăn đợi giữa đại điện, nói: "Trẫm cũng muốn xem, Diêm tặc có thể làm đến được bước nào."
"Vâng ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1103.html.]
Hoàng đế cũng đã lên tiếng, cả hai cũng không dám nói thêm gì, gật đầu đứng ở hai bên bảo vệ, đợi đám người Diêm Tùng đến.
Đám người Diêm Phan và Diêm Tùng đi đến điện Giao Thái trước, nhưng phát hiện Không ai ở đó, sau khi dò hỏi hướng đi của hoàng đế, lúc này mới vội vã chạy đến điện Thái Hoà.
Mà lúc này, quân đội của Đổng Trường Yêm đã đến nơi rồi, đang dẫn theo tất cả người trong tộc vây quanh cửa điện.
Nhìn hoàng cung trống rỗng cùng hoàng đế ốm yếu, sự lạnh lẽo trong mắt của Đổng Trường Yêm khẽ lóe lên, nhưng nghĩ đến thủ đoạn của Mộ Dung Húc, cuối cùng vẫn kìm nén tâm tư của mình, dự định nhìn xem tình huống trước.
"Thát Tử, sao Thát Tử lại ở đây!"
Nhưng quan viên kia chỉ biết rằng hôm nay Diêm Tùng muốn soán ngôi, cho nên đã sớm đợi ở trước cửa cung, nhưng lại không biết còn có cả Thát Tử cũng xông vào.
"Trường Yểm bái kiến thủ phụ đại nhân."
Khi tất cả các đại thần đang vô cùng hoảng sợ thì Đổng Trường Yểm lại đột nhiên tiến lên cung kính hành lễ với Diêm Tùng theo cách chào hỏi của Mông Cổ.
Sự thay đổi này khiến cho tất cả các văn võ bá quan đều sửng sốt, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
"Được rồi, lão phu quả nhiên không nhìn lầm ngươi, đợi sau ngày hôm nay, những chuyện mà lão phu đã đồng ý với ngươi, nhất định sẽ thực hiện."
Diêm Tùng cũng không quan tâm đến suy nghĩ trong đầu của các đại thần kia, ông ta cười to vỗ vai của Đổng Trường Yêm, sau đó nhanh chóng bước vào trong đại điện.
Những văn võ bá quan ở đằng sau Mặc dù không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng biết bên trong nhất định đã xảy ra chuyện, cũng không hỏi nhiều, vội vàng đi theo sau.
Bước vào trong đại điện, mọi người liền nhìn thấy hoàng đế và hoàng hậu cùng những bá quan văn võ khác đang bị Thát Tử vây quanh, mà Mẫu Bân cùng một nhóm Cẩm Y vệ đang bảo vệ xung quanh hoàng đế, mặc dù hai bên đang rơi vào trạng thái giằng co, nhưng tình hình bên phía hoàng đế đã ở thế yếu hơn.
"Diêm ái khanh, các vị ái khanh, các ngươi đến cứu giá rất kịp thời, nhanh, nhưng g.i.ế.c hết lũ Thát Tử này đi, cứu trăm ra ngoài!"
Nhìn thấy Diêm Tùng thực sự đến đây, trong mắt của hoàng đế lóe lên sự tức giận, trên mặt lại tỏ ra hoảng sợ, hét lên xin giúp đỡ với Diêm Tùng.
"Ha ha ha, cứu ngươi à, bệ hạ đang nói chuyện cười gì vậy?"