Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1098
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:04:34
Lượt xem: 44
Lập tức kỵ binh này đã không hề do dự đ.â.m trường đao xuyên vào bắp đùi của một Thát Tử, đau đớn kịch liệt khiến gương mặt hắn ta phải méo mó.
"Dừng tay! Được rồi, ta đồng ý, ta đồng ý với các ngươi!"
Nếu không tận mắt nhìn thấy, Đổng Trường Đồ sẽ không thỏa hiệp nhưng đồng bào của hắn ta lại bị tra tấn ngay trước mặt mình, hắn ta thật sự không thể thờ ơ.
Với người Hán có nhân khẩu đông đúc nên bị phong hóa nặng nề nhưng vì Thát Tử có nhân khẩu thưa thớt nên người trong bộ tộc cực kỳ trân quý tộc nhân của mình, tình vô cùng kỳ thâm hậu.
Bảo hắn ta trơ mắt nhìn tộc nhân của mình bị giết, hắn ta tuyệt đối không thể làm được.
"Nếu đồng ý sớm hơn thì hắn cũng ít phải chịu đau khổ."
Long Nhất lạnh lùng cong môi, hắn đưa tay ra hiệu cho thuộc hạ sau lưng mình đến kéo Đổng Trường Đồ xuống ngựa, trói lại.
Tin tức Đổng Trường Đồ bị bắt làm tù binh đã được truyền về bộ tộc Đóa Nhan, khiến toàn bộ bộ tộc chấn động, mọi người đều hoảng sợ. Từ khi bộ tộc Đóa Nhan được thành lập cho đến nay, đây là lần đầu tiên xuất hiện chuyện thủ lĩnh bị bắt.
"Ngạch kỳ cách, A ba ca đã bị Ngự Thiên Quân bắt lại... Phải làm sao bây giờ?"
Biết được tin tức này, Đổng Trường Yểm không khỏi hối hận: "A ba ca vì muốn bảo vệ ta mới bị bắt. Ngạch kỳ cách, nhất định người phải nghĩ cách cứu hắn."
"Hắn là đệ đệ ruột của ta, ta có thể không cứu hắn sao?"
Sắc mặt Đổng Hốt Lực vô cùng nặng nề: "Nhưng phải làm sao để cứu hắn? Ngươi không biết Mộ Dung Húc này có tiếng c.h.é.m giết, nghe nói lúc hắn ở phía nam chưa từng thu giữ tù binh, đều g.i.ế.c ngay tại chỗ, nếu bây giờ chọc giận hắn thì sợ rằng A ba ca của ngươi cũng không thể trở lại."
Bất kể ở chiến trường phương nam hay chiến trường phương bắc thì Mộ Dung Húc đều có tiếng chưa từng nương tay với kẻ thù, vì vậy cho đến bây giờ, chỉ cần nhắc đến tên của hắn đã khiến kẻ thù sợ mất mật.
Trong mắt bách tính, hắn chính là chiến thần nhưng trong mắt kẻ thù, hắn hoàn toàn là hóa thân của tử thần. "Làm sao cứu... Làm sao cứu…”
Nghe nói đến đây Đổng Trường Yểm cũng hiểu được mức độ nghiêm trọng của vấn đề. Lần này là do bọn hắn quá đáng trước, triều đình Nam Minh sẽ còn khoan dung với bọn hắn không?
"Thủ lĩnh, bộ tộc của thủ lĩnh Trường Đồ đang quỳ ở bên ngoài, thỉnh cầu ngài cứu thủ lĩnh Trường Đồ ra.” Lúc này một tên lính vội vã đi vào, sắc mặt lo lắng nói.
"Ôi…"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1098.html.]
Nhìn thấy tình hình này Đổng Hốt Lực biết nếu không cứu Đổng Trường Đồ ra, chỉ sợ mấy tộc nhân này sẽ làm phản mất.
"Ngạch kỳ cách, bây giờ phải làm sao?" Đổng Trường Yểm cũng không biết làm thế nào.
"Bây giờ chỉ có một cách."
Im lặng suốt nửa ngày, cuối cùng Đổng Hốt Lực mới cắn răng, trầm giọng nói: "Đi thỉnh tội với Mộ Dung Húc, người Nam Minh đều xem trọng dĩ hòa vi quý, chỉ cần biểu hiện thành ý của chúng ta, hẳn là bọn hắn sẽ tha cho Trường Đồ."
"Thỉnh tội? Ngạch kỳ cách, người định thỉnh tội bằng cách gì?" Nghe đến đây, Đổng Trường Yểm đã đoán được đại khái.
"Lần này là chúng ta làm sai trước, cho dù Nam Minh đưa ra điều kiện gì, chúng ta đều phải đáp ứng vô điều kiện, nếu không A ba ca của ngươi sẽ không được thả."
Nói dứt lời, Đổng Hốt Lực nhắm chặt mắt lại, trong lòng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Giao chiến với Nam Minh, đã rất lâu rồi bọn hắn chưa bao giờ chật vật như vậy. Mộ Dung Húc này quả thật rất đáng sợ! Thế mà có thể dồn ép bọn hắn đến mức rơi vào thế bị động như thế này.
"Không được! Ta không làm được. Bảo ta đi nhận lỗi với bọn gà yếu ớt Nam Minh kia, ta không làm được."
Nghe vậy Đổng Trường Yểm tràn đầy tức giận thét lên: "Thảo nguyên này vốn dĩ thuộc về chúng ta, là bọn chúng cướp đoạt đồ của chúng ta, bây giờ còn muốn chúng ta đến nhận lỗi?"
"Đến cùng thì ngươi có muốn cứu A ba ca của ngươi ra không?"
Lúc này Đổng Hốt Lực cũng không còn sức mà tức giận nữa, trên mặt hắn ta chỉ tràn đầy mệt mỏi.
"Ta... Được! Ta đi!"
Do dự rất lâu, cuối cùng Đổng Trường Đồ vẫn nắm chặt nắm đấm, đồng ý đi nhận lỗi.
"Bảo người trong tộc chuẩn bị, tất cả mọi người trong tộc đều đi thỉnh tội."
Trong thoáng chốc Đổng Hốt Lực cảm thấy mình đã già đi mấy chục tuổi, hắn ta mệt mỏi ra lệnh cho Đổng Trường Đồ.
"Vâng, Ngạch kỳ cách."