Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1067
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:22:28
Lượt xem: 47
Bên này, sau khi Mộ Dung Húc rời đi một thời gian, Thẩm Bích Thấm liền cảm thấy buồn nôn, 'cái kia cũng không có đến. Tuy trong lòng nàng đã có suy đoán, nhưng vẫn mời Lý Tư Văn tới khám bệnh. Ông ấy liền bảo Thẩm Bích Thẩm duỗi tay ra để ông ấy bắt mạch.
"Vâng." Thẩm Bích Thấm không hề do dự liền duỗi tay ra.
Sau một lát, Lý Tư Văn thu hồi tay.
"Lão hữu này, hẳn là ông đã sớm đoán được phải không?"
Lý Tư Văn nhìn Phùng lão nhíu mày nói,"Thiếu niên tuổi trẻ khí thịnh, làm việc dễ sinh ra xúc động, ngươi ở bên cạnh bọn họ sao lại không biết quản."
"Nói như vậy, là thật sao?"
Phùng lão cũng không để ý Lý Tư Văn lải nhải, liền lộ ra vẻ mặt vui mừng hỏi lại.
"Đúng vậy."
Thấy phản ứng của Phùng lão phản ứng thì Lý Tư Văn liền biết những lời ông ấy muốn nói ra đều là vô ích rồi, nên chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài nhìn ngược lại về phía Thẩm Bích Thẩm nói,"Ngươi có thai được hai tháng rồi."
"Phốc..."
Ở bên kia vừa nghe thấy lời này, Thẩm Kỳ Viễn không nhịn được mà trực tiếp phun một ngụm nước đang uống ra, thần sắc có chút dại ra chậm rãi cúi đầu nhìn về phía bụng nhỏ của Thẩm Bích Thẩm, nói lắp,"Ngũ... Ngũ muội, muội đã... Cùng Mộ..... Mộ đại ca... ?"
"Ừm, là A Húc."
Thẩm Bích Thẩm duỗi tay nhẹ nhàng vỗ bụng nhỏ của mình, trên gương mặt mang theo ý cười khó giấu được.
Hai tháng sao, đó là trước khi Mộ Dung Húc rời đi một ngày, không nghĩ tới nửa ngày hoang đường kia lại khiến nàng mang thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1067.html.]
Cũng có thể là do thể chất nàng đặc thù, mặc dù hài tử đã hai tháng nhưng ngoại trừ thích ngủ cùng với sức ăn tăng lên thì không xuất hiện bất cứ dấu hiệu nào khác, khó trách nàng vẫn luôn không phát hiện ra được.
"Nhưng... Nhưng muội và Mộ Dung đại ca còn chưa kết hôn, sao muội lại..."
Thẩm Kỳ Viễn đương nhiên không nghĩ muội muội của mình lại có thể làm ra chuyện không biết kiềm chế được, thật là quá mức kinh ngạc.
Hai nhà bọn họ đã sớm định hôn sự, cho dù chưa kết hôn đã có thai thì cũng sẽ không cảm thấy có gì là không ổn, ngược lại họ vô cùng vui vẻ, nhưng người ngoài thì không như vậy, đợi bụng của nàng không thể che giấu nổi thì biết làm sao bây giờ?
"Tứ ca, huynh biết tình tính của ta mà, người khác nói thế nào từ trước đến nay thì ta đều mặc kệ."
Mộ Dung Húc hàng năm không thể ở bên cạnh, nếu có một đứa nhỏ bên cạnh thì nàng cũng có thể yên tâm hơn một chút.
Nghĩ tới không lâu nữa nàng và Mộ Dung Húc sẽ có đứa nhỏ của bọn họ thì trong lòng Thẩm Bích Thẩm vui sướng không thể tả được.
Tuy rằng kiếp này có cha mẹ, nhưng chung quy cũng không phải thân sinh, mà đứa nhỏ này lại là huyết mạch cùng linh hồn chân chính với nàng, là người thân độc nhất vô nhị trong thế giới này.
"Đúng vậy, còn có lão phu ở đây, sợ cái gì, lão phu xem ai dám nói bậy, đây chính là tiểu thiếu gia của Mộ Dung chúng ta."
Phùng lão mặt đầy tươi cười sờ đầu Thẩm Bích Thẩm, lúc này mới hỏi lại Lý Tư Văn,"Này lão hữu, thân thể Thấm nha đầu thế nào, đứa nhỏ sao rồi, có cần chúng ta phải chuẩn bị gì không?"
"Thẩm cô nương là người tập võ, thân thể khỏe mạnh, hơn nữa nàng cũng không có nôn nghén, ăn ngon ngủ được, thai kỳ ổn định.”
Hiện giờ xem như Lý Tư Văn đã hiểu, tư duy của toàn bộ người trong phủ tướng quân đều không bình thường nên cũng không nói thêm lời vô nghĩa nữa, chỉ nói chuyện đứa nhỏ,"Nhưng dù sao cũng là người có thai, sau này ít vận động võ thuật một chút, chỉ là không phải là không vận động, đi lại nhiều cũng có chỗ tốt, ở đây ta có một ít thuốc dưỡng thai, qua ba tháng đầu là thai kỳ sẽ ổn."
"Được, được được, vậy đa tạ lão hữu." Nghe vậy, Phùng lão nhanh chóng vui mừng đồng ý.
"Xem ngươi cao hứng này, nhưng Mộ Dung gia có hậu, thật là một chuyện đại hỉ."
Tuy rằng Thẩm Bích Thẩm chưa kết hôn đã có thai đúng là không được thỏa đáng, nhưng Lý Tư Văn cũng hiểu, năm đó Ngụy Quốc Công phủ bị diệt môn chỉ còn lại một mình Mộ Dung Húc, hiện giờ đứa nhỏ này có ý nghĩa vô cùng lớn đối với Mộ Dung gia, vậy nên cũng khó trách Phùng lão cao hứng như vậy.