Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1055
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:02:25
Lượt xem: 57
"Tứ ca, ngày mai huynh và Trường Phúc cùng nhau trở về, mọi chuyện ở đây đã có muội và A Húc."
Ở trong phòng của Thẩm Kỳ Viễn, Thẩm Bích Thẩm nói với Thẩm Kỳ Viễn xong, nàng tiếp tục dặn dò Lưu Trường Phúc: "Trường Phúc, nhớ kỹ lời ta đã nói với ngươi, món nợ của Lý Hổ, nhất định phải tính toán rõ ràng, không được để thiếu một phân nào."
"Vâng!"
Lưu Trường Phúc nghe vậy thì vẻ mặt lạnh lùng, hắn gật đầu nhận lệnh. Với kẻ thù, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ nương tay.
"Ngũ muội yên tâm! Ta hiểu nên làm thế nào."
Thẩm Kỳ Viễn cũng gật đầu, sau đó giống như cảm thấy hơi đáng tiếc mà mở miệng: "Không ngờ người giật dây lại không phải là Diêm Hộc mà chính là Diêm Hồng, thật sự nằm ngoài dự đoán của ta."
"Diêm Hồng là trưởng tôn, chắc chắn ra mặt vì vị đệ đệ Diêm Hộc này nhưng đáng tiếc bọn chúng đã tính sai."
Thẩm Bích Thấm lạnh lùng cười nói: "Tuy âm mưu g.i.ế.c người kia còn chưa đủ để phán hắn án tử hình nhưng Diêm Hồng muốn đông sơn tái khởi là chuyện không thể nào, căn bản chỉ là một đứa con rơi, làm sao đủ khiến lão thất phu Diêm Tùng kia đau lòng một trận?"
"Cô nương, vừa rồi cô nương vừa nhắc đến Diêm Hộc, là Diêm Hộc nào?"
Đột nhiên sắc mặt Lưu Trường Phúc trở nên u ám, hắn mở miệng hỏi nhưng hai tay đã nắm rất chặt, gân xanh đã gồ lên rất dữ tợn, hiện rõ ý căm tức.
"Chính là dưỡng tôn(*) của Diên Tùng. Ngươi biết hắn sao?" Thấy dáng vẻ này của Lưu Trường Phúc, Thẩm Bích Thẩm không khỏi sững sờ.
(*) Dưỡng tôn: Cháu nuôi.
"Biết! Làm sao có thể không biết?"
Được xác nhận, Lưu Trường Phúc trợn trừng hai mắt, cắn răng nói từng câu từng chữ: "Lưu Trường Phúc ta và Diêm Hộc kia không đội trời chung!"
"Trường Phúc, đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Ngươi tỉnh táo lại, nói xem!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1055.html.]
Nghe vậy Thẩm Bích Thẩm và Thẩm Kỳ Viễn liếc nhìn nhau, họ đã đoán được chắc chắn phải có chuyện xưa gì đó, đồng thời còn là chuyện cực kỳ tàn khốc.
"Cô nương, thuộc hạ đã từng nói đợi đến khi thời cơ chín muồi thuộc hạ sẽ đích thân nói rõ lai lịch và những gì thuộc hạ đã trải qua."
Lưu Trường Phúc tìm một chỗ ngồi xuống, hắn cố gắng để cảm xúc được ổn định lại mới nhìn Thẩm Bích Thấm chậm rãi nói: "Thuộc hạ cảm thấy bây giờ chính là lúc thích hợp nhất."
"Trường Phúc, ngươi cứ việc nói, chúng ta đang nghe!" Con ngươi Thẩm Bích Thấm hơi híp lại, nàng mở miệng trấn an hắn.
Nàng không ngờ hôm nay lại trùng hợp dẫn đến chuyện thế này, nhìn biểu cảm của Lưu Trường Phúc, chắc chắn giữa hắn và Diêm Hộc phải có thù hận rất sâu.
Lưu Trường Phúc chẳng qua chỉ là một người bình thường, mà Diêm Hộc lại là dưỡng tôn của Diêm Tùng, giữa họ có thể có mối quan hệ thế nào? Chuyện trong này tất nhiên không hề đơn giản.
"Chuyện năm đó là thế này."
Uống một hớp nước, Lưu Trường Phúc chậm rãi thở hắt ra, lúc này hắn mới chậm rãi kể lại chuyện năm xưa.
Thì ra Thẩm Bích Thấm đoán không sai, năm đó Lưu Trường Phúc là một quan quân, hơn nữa còn là bách hộ và nhậm chức ở Quỳnh Châu.
Một lần đối chiến với giặc Oa mà lập được công lớn, vốn dĩ phải được thăng chức lên thiên hộ nhưng nửa đường lại bị người nhảy ra mạo nhận mà giành mất công lao.
Kẻ nhảy ra mạo nhận giành công lao này chính là Diêm Hộc.
Diêm gia quyền thế ngập trời, cho dù Lưu Trường Phúc có không cam tâm nhưng không phải không biết thời biết thế, tuy hắn từ chối tất cả chi phí trấn an của Diêm Hộc nhưng hắn vẫn phải lựa chọn nén giận, bỏ qua chuyện này.
Thế nhưng hắn không ngờ ân oán giữa hắn và tên Diêm Hộc này lại không đơn giản chỉ như vậy.
Diêm Hộc nhìn chằm chằm thê tử của hắn là Hoa Nương.
Quê của Lưu Trường Phúc ở phương bắc, sau khi mẹ hắn ở quê đã qua đời, Hoa Nương mới đến Quỳnh Châu tìm hắn, có thể ở cạnh thê tử hắn vui mừng biết bao. Thế nhưng ai có thể ngờ được hạnh phúc còn chưa được nửa năm thì tai họa đã đến.