Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1028
Cập nhật lúc: 2024-10-10 09:50:21
Lượt xem: 49
"Hoàng tổ phụ, con có một chuyện muốn xin không biết người có thể đồng ý hay không." Sau khi ăn bữa sáng xong, lúc này Thẩm Bích Thẩm mới nhìn hoàng đế hỏi.
"Con muốn gặp nha đầu nhà họ Quý kia đúng không?" Không đợi Thẩm Bích Thẩm nói ra yêu cầu của mình, hoàng đế đã cười lên tiếng hỏi.
"Thôi được rồi, suy nghĩ của nha đầu con đều biết hết ở trên mặt rồi, đi đi, đã sắp xếp cho con xong hết rồi, đợi lát nữa đi theo Lý công công, ông ấy sẽ dẫn con đến đó."
Vẻ mặt ỷ lại của Thẩm Bích Thẩm rõ ràng đã làm hoàng đế cảm thấy rất hài lòng, ông ấy cười to một tiếng, xoa đầu của Thẩm Bích Thẩm, sau đó gọi Lý công công vào dẫn nàng rời đi.
"Đa tạ bệ hạ, người thật tốt." Thẩm Bích Thẩm vui vẻ nói cảm ơn, sau đó hớn hở đi theo Lý công công rời đi.
Sau khi Thẩm Bích Thấm rời đi, Hoàng Hậu nghi hoặc nhìn hoàng thượng hỏi.
"Hoàng thượng, sao thiếp thân cảm thấy hình như thái độ của người rất khác với đứa cháu gái này." Đợi sau khi Thẩm Bích Thẩm đi rồi, hoàng hậu mới khó hiểu nhìn hoàng đế hỏi.
Mặc dù biết hoàng đế đối với những đứa cháu là rất tốt, nhưng thái độ của hoàng đế đối với Thẩm Bích Thẩm khác hoàn toàn so với thái độ đối với những cháu gái trước đây, dường như cũng có vài phần dễ gần.
"Hoàng Hậu, nàng nhìn ra rồi à?"
Nghe vậy, sắc mặt hoàng đế hơi ngưng một chút, sau đó thở dài, trong mắt lóe lên sự thâm thúy, nói: "Nếu như nàng đã nhận ra, trẫm cũng không giấu nàng, tương lai Nam Minh của chúng ta có thể phát triển đến mức độ như thế nào, chỉ e đều phải trông cậy vào đứa cháu gái này rồi, đứa cháu gái này của chúng ta thật sự không phải là một nữ tử tầm thường."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1028.html.]
"Người cho rằng người đang nghĩ cái gì thiếp thân không biết sao? có phải người bắt đầu nổi lên sự nghi kỵ với con bé rồi không?"
Hoàng hậu cầu mày nói: "Hoàng thượng, mặc dù thiếp thân cảm thấy con bé có chút thông minh, nhưng tâm tính vẫn tốt, có phải người đã nghĩ quá nhiều rồi không."
Hành vi của hoàng đế hôm nay không giống như là quan tâm thân thiết, mà càng giống như là đang cố ý lung lạc, có mùi vị bày mưu tính kế.
"Haiz, ta không chỉ cảm thấy cảnh giác, còn cảm thấy lo lắng."
Hoàng đế khẽ thở dài một hơi, nhìn Hoàng Hậu nói: "Không phải do trẫm nghĩ nhiều, mà nàng không hiểu biết năng lực của đứa cháu gái này, nếu không nàng còn cảm thấy kinh ngạc hơn trẫm, hơn nữa, vị hôn phu của con bé lại là Mộ Dung Húc, một người tài trí vô song, một người trong tay cầm trọng binh, nếu như cả hai người có ý tưởng này, vậy thì tuyệt đối là kết hợp hoàn hảo, trên đời này không ai địch nổi."
Thẩm Bích Tuyết là một hiền thê lương mẫu điển hình, mặc dù Thẩm Trí Viễn cũng có năng lực, nhưng bất kể là tài trí hay là năng lực, vẫn kém xa so với Thẩm Bích Thẩm, về phần Thẩm Kỳ Viễn, đứa cháu trai này cực kỳ xuất sắc, nhưng mà tuổi còn nhỏ, thiếu sự mài giũa, hiện tại thằng bé không có năng lực có thể cạnh tranh với Thẩm Bích Thẩm.
Nguyên nhân chính là trong lòng ông ấy vẫn còn có chút đề phòng Mộ Dung Húc, nếu như Thẩm Bích Thấm và Mộ Dung Húc có ý nghĩ khác, vậy thì giang sơn Nam Minh này của nhà họ Chu thật sự có khả năng phải đổi họ rồi.
"Cô cháu gái này thật sự tài giỏi như vậy sao?"
Hoàng hậu không khỏi cảm thấy kinh ngạc khi nghe được những lời đánh giá này của hoàng thượng, mặc dù chị tiếp xúc trong một thời gian ngắn nhưng bà ấy cũng có thể nhìn ra được đứa cháu gái này của mình không hề tầm thường, nhưng cũng không ngờ con bé lại xuất sắc đến mức khiến nghe cả hoàng thượng cũng phải kiêng kị.
"Trẫm biết nàng không tin, nàng ngồi xuống trước đi, dù sao hôm nay trẫm cũng không có việc gì phải làm, trẫm sẽ kể cho nàng nghe chuyện của đứa cháu gái này, trẫm cam đoan nàng nhất định sẽ phải nhìn con bé bằng con mắt khác."
Nhìn thấy vẻ mặt hoàng hậu vẫn tràn đầy khó hiểu, biết bà ấy không tin những lời mình nói, hoàng đế lập tức nắm lấy tay bà ấy kéo ngồi xuống trên trường kỷ, tưởng tượng giải thích cho bà ấy nghe.