Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1013

Cập nhật lúc: 2024-10-10 09:27:27
Lượt xem: 31

Biết Thẩm Trí Viễn đã đoán được lòng mình, Quý Tư Linh cuống quýt cắt ngang lời hắn, vội vàng phủ nhận.

"Tâm Vũ, tiểu thư mau nói với ta, có phải vì tiểu thư nhìn thấy ta, quá vui mừng nên mới như thế?" Thẩm Trí Viễn giữa chặt vai Quý Tư Linh, đôi con ngươi kích động nhìn chằm chằm vào nàng ấy, truy hỏi nàng ấy.

"Không! Đã nói không phải rồi." Quý Tư Linh không hề nghĩ ngợi đã há miệng phủ nhận, thế nhưng hai gò má ửng đỏ và đôi mắt sáng lấp lánh kia đã bán đứng nàng ấy.

"Tâm Vũ."

Trong thoáng chốc đôi mắt của Thẩm Trí Viễn như sáng lên, hắn vui vẻ nhìn Quý Tư Linh nói: "Tiểu thư biết không, nhiều năm nay ta chưa bao giờ thôi nhớ đến tiểu thư.

Cuối cùng ông trời cũng đã cho ta đạt được ước muốn, ta thật sự rất vui!"

"Nhìn thấy ta thì thế nào? Huynh phải biết rằng, bây giờ ta chính là hậu phi.”

Nghe vậy, trong chớp mắt sắc mặt Quý Tư Linh đã trở nên ảm đạm, nàng ấy nhìn Thẩm Trí Viễn lắc đầu nói: "Thiên Lý, huynh đã có năng lực đến gặp ta thế này, có thể nói rõ hôm nay thân phận của huynh đã không giống trước đây nữa, huynh muốn tìm một cô nương tốt hơn chắc chắn là chuyện cực kỳ dễ dàng. Còn về phần ta, ta không xứng với huynh nữa."

"Tiểu thư biết mình đang nói gì không?"

Nghe Quý Tư Linh nói lời này, trong nháy mắt nụ cười trên mặt Thẩm Trí Viễn đã biến mất, vẻ mặt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng ấy, nói: "Bây giờ tiểu thư lại đẩy ta cho người khác? Tiểu thư đặt tay lên n.g.ự.c mình, tự hỏi xem đây có phải lời trong lòng mình không?"

"Thiên Lý, cho đến bây giờ huynh cũng không phải của ta."

Nói ra câu này, ánh mắt của Quý Tư Linh lại bị nước mắt làm mờ đi. Không ai biết được trong lòng nàng ấy khó chịu thế nào nhưng hiện thực lại tàn khốc như vậy, họ tuyệt đối không thể nào ở cạnh nhau được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1013.html.]

"Ta không quan tâm! Tâm Vũ, bây giờ ta sẽ nói cho tiểu thư biết, ta đã chờ đợi tiểu thư nhiều năm nay, ta không ngại chờ thêm."

Thẩm Trí Viễn nhìn Quý Tư Linh vô cùng chăm chú, nói: "Trước kia tiểu thư phải vào cung, nói mình muốn làm người tôn quý nhất, đương nhiên ta không làm được nên mới muốn từ bỏ, ta hy vọng tiểu thư đạt được điều mình mong muốn. Thế nhưng hôm nay nếu ông trời đã cho ta cơ hội, ta sẽ không buông tay tiểu thư nữa. Bây giờ tiểu thư chỉ là một cung nữ, hãy tin ta, ta sẽ tìm cách đưa tiểu thư ra ngoài."

"Thiên Lý, huynh cần gì phải như vậy! Ta không đáng cho huynh cố gắng như vậy."

Nghe Thẩm Trí Viễn nói, nói Quý Tư Linh không cảm động là chuyện không thể nào, bất kỳ nữ nhân nào khi đối diện với lời tỏ tình thâm tình thế này, không ai có thể thờ ơ.

Nhưng Quý Tư Linh thật sự nghĩ mãi không ra, rốt cuộc nàng ấy có điểm gì đáng giá để hắn đối xử như vậy. Nghe Thẩm Trí Viễn nói, nàng ấy biết những năm qua hắn vẫn một mực chờ nàng, phải thâm tình và si tình đến mức nào mới có thể làm được?

"Có đáng giá hay không thì ta mới là người quyết định. Hôm nay ta sẽ nói cho tiểu thư biết. Đời này Thẩm Trí Viễn ta đã nhận định nàng, ta không cưới ai ngoài nàng."

Nhìn nữ tử trước mắt tự cho mình hèn mọn như hạt bụi, Thẩm Trí Viễn cảm thấy rất đau lòng, hắn nhìn chăm chú vào nàng ấy, nghiêm túc nói: "Bây giờ nàng chỉ cần nói cho ta biết, nếu ta có năng lực đưa nàng đi, nàng có bằng lòng đi theo ta không?"

Hắn không muốn nhìn thấy dáng vẻ nàng ấy tự ti, nhất định hắn phải đưa nàng ấy đi, sau đó sẽ đối xử thật tốt với nàng ấy, để nàng ấy tìm lại chính mình trước kia, hắn thích nhất là nụ cười vô tư, ngọt ngào của nàng ấy.

"Ta..."

Quý Tư Linh không ngờ Thẩm Trí Viễn thâm tình với mình như vậy, nàng ấy ngạc nhiên nhìn hắn một lúc, cuối cùng dưới ánh mắt nóng rực của Thẩm Trí Viễn, Quý Tư Linh chậm rãi gật đầu: "Ta, ta bằng lòng, ta bằng lòng." 

"Nàng đã đồng ý rồi! Tâm Vũ, nhớ kỹ lời nàng nói." Thẩm Trí Viễn nắm c.h.ặ.t t.a.y Quý Tư Linh, kích động nói.

"Ừm, ta nhớ kỹ. Nếu huynh có thể dẫn ta đi, ta bằng lòng đi theo huynh."

Loading...