Trọng Sinh, Ta Ngược Xuôi Buôn Bán Kiếm Sống - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-08-23 23:01:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bác gái Hà vui vẻ: "Cô nói rồi nhé, được lật lọng đấy."

"Em lật cái gì thì lật chứ lật cái này được?"

"Đúng rồi." Bác gái Hà nhìn Lục Chinh Năng than thở: "Thím nó à, nếu nhà có một đứa con gái thì đã tặng Chinh Năng cho nhà cô làm con rể rồi."

Bác gái Hà rất tiếc nuối, cả đời này bác ấy sinh được ba người con trai và hai người con gái, hai người con gái đều lớn hơn Lục Chinh Năng năm sáu tuổi, tuổi ́c hợp, nếu , một chàng con rể tốt như vậy, bác gái Hà thật sự muốn đẩy ngoài chút nào.

Bành Văn Tuệ đứng dậy thẳng lưng: "Em đây nên cảm thấy may mắn vì mấy cháu gái lớn hơn Hà Hạ nhà em mấy."

Bác gái Hà thoáng cái vui vẻ trở lại: "Đúng đúng."

Hai người lại tiếp tục gặt lúa, bác gái Hà chợt nhớ đến chuyện nhà mẹ đẻ sai người đến: "Thím nó à, khi nào Hạ Hạ và Chinh Năng bàn chuyện cưới xin, cô đã tính ?"

Bành Văn Tuệ kéo chiếc khăn đeo cổ lên lau mồ hôi mặt: "Chuyện tình cảm hai đứa đang rất tốt, tuổi ́c chúng nó cũng còn nhỏ nữa, em và Thụ Quốc đã bàn với rồi, đợi đến khi gặt lúa xong thì để hai đứa nó ́nh hôn, trước khi sang năm thì tổ chức đám cưới."

Biểu hiện của Lục Chinh Năng mấy ngày nay làm Bành Văn Tuệ vừa lòng thôi, Hà Thụ Quốc cũng rất vừa ý, để hai đứa nhanh nhanh kết hôn, Hà Thụ Quốc cũng vô cùng hài lòng.

Bác gái Hà cũng rất vui: "Để về nhà mẹ bên , nói họ dần chuẩn bị là vừa."

Vân Mộng Hạ Vũ

Mặt trời càng lúc càng lên cao, mọi người đều đã đói bụng, thế nên đều nghỉ tay ăn cơm.

Năm nay ngoài đồng đều có trồng cây, nhóm Hà Hạ đến dưới bóng cây, trước tiếp húp một hớp cháo nấu loãng đến mức toàn là nước trước đã.

Cháo để trong thùng cả buổi sáng nên đã nguội ngắt, nước cháo lành lạnh húp vào miệng lại vô cùng đã khát.

Húp hết một chén cháo, mọi người bắt đầu ăn cơm óc chó.

Óc chó trong cơm óc chó đã được xào qua dầu nên vừa giòn vừa thơm, khi nấu cơm thì cho thêm một ít gạo nếp vào, vậy là cả nồi cơm đều sẽ trở nên dẻo dẻo dính dính, lại ́n qua dầu thêm một lần nữa nên khi cho vào miệng nhai, còn có thể cảm nhận được vị của nấm hương xắt nhỏ, ớt băm và vị thịt heo xào.

Mùi vị cực kỳ phong phú.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-nguoc-xuoi-buon-ban-kiem-song/chuong-75.html.]

Đây là lần đầu tiên Lục Chinh Năng được ăn cơm óc chó nhà Hà Hạ, khen dứt miệng.

Cơm nước xong xuôi, mọi người ngồi nghỉ ngơi bờ ruộng, chờ khoảng thời gian nóng nhất trôi qua, mọi người lại tiếp tục làm việc.

Năm nay là năm đầu tiên phân phát cho các hộ gia ̀nh, dù gặt lúa lâu như năm ngoái, cả vụ thu hoạch cũng rất cực khổ, nhưng mặt ai nấy cũng mang nụ cười.

Đặc biệt là khi hạt thóc rơi từ bông lúa vào trong bao ̉i.

Người nói trời tháng sáu như mặt em bé, nhưng mặt trời mùa thu cũng hơn kém bao nhiêu, đến trưa mà mà mặt trời vẫn chói chang oi ả, đến chiều thì mây đen ùn ùn kéo đến, mọi người bỏ thóc vào bao, ghim chặt miệng bao lại, phủ giấy dầu lên , rồi phủ thêm một lớp rơm ̣ lên cùng.

Mới vừa bày biện xong thì mưa to rầm rầm xối xuống, nhóm người Hà Hạ mau chân chạy trú mưa.

Nơi trú mưa là một căn nhà gỗ nhỏ được xây dựng từ hồi còn là xã hội đoàn thể, là để mọi người tiện trú mưa, cũng tiện cho mọi người chất lương thực.

Mảnh ruộng nhà Hà Hạ ngay bên cạnh, họ chạy vào đến đó thì cũng bị ướt nhiều lắm, những người trong thôn đến đều ướt như chuột lột.

Một lát đó, căn nhà nhỏ đã trở nên chật chội, biết từ lúc nào Hà Hạ và Lục Chinh Năng đã bị đẩy đến đứng trong góc tường.

Đám người Hà Thụ Quốc đang nói chuyện phiếm với người , chẳng ai chú ý đến hai người đang đứng trong góc cả.

Ánh sáng trong nhà mù mù mờ mờ, chẳng biết từ bao giờ mà tay hai người đã đan vào .

Hà Hạ xuất là con nhà nông nên tay cô cũng mềm mại gì, nhưng tay của Lục Chinh Năng còn thô ́p hơn cả cô, nắm nắm là có thể cảm giác được lòng bàn tay đầy vết chai sần.

Hà Hạ nghĩ đến chuyện từ năm mươi sáu tuổi đã bắt đầu lao động kiếm tiền nuôi sống bản và bà nội Lục, thật là đau lòng mà.

Tay Lục Chinh Năng nắm tay Hà Hà, tim đập thình thịch, cứ như muốn vọt khỏi lồng ngực luôn vậy.

Anh dám nhìn Hà Hạ, cứ đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ cảm thấy bàn tay trong tay mình nhỏ nhắn, nhỏ hơn bàn tay rất nhiều, da thịt mềm mềm, rất trơn, cực kỳ giống đậu hũ non. Lục Chinh Năng nắm tay cô lỏng một ít, sợ mình kích động quá lại bóp gãy tay Hà Hạ.

Tay hai người đan vào , ai nói gì cả, nhưng bầu khí lúng túng ngượng ngùng cứ quanh quẩn giữa hai người.

Loading...