Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam - Chương 37: Khai trương cửa hàng
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:35:34
Lượt xem: 15
Thẩm mẫu nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ thật kĩ, bà ta nói: "Mất nhiều bạc như vậy đương nhiên không phải là chuyện nhỏ, lẽ ra ta phải báo quan nhưng Tự ca nhi sắp phải vào kinh tham dự kỳ thi, ta sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến tinh thần hắn, cho nên sẽ để đến lúc qua Tết Nguyên Đán rồi tính."
Tô Ngọc Uyển nhướng mày nhưng không nói gì.
Thẩm Ninh âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Được rồi, giờ cũng đã muộn, chúng ta nên nghỉ ngơi thôi." Thẩm bà tử đứng dậy đi ra cửa.
Thẩm Ninh vội vã đi theo.
Sau khi đóng cửa lại, Tô Ngọc Uyển nhìn cái khăn trong tay, cười lạnh.
Thẩm bà tử không ngốc, sao có thể vì mấy câu nói của Thẩm Ninh mà tin tưởng tên trộm kia là người trong thôn. Sở dĩ bà ta không báo quan vì trong lòng bà ta đã có đáp án rồi.
Quả đúng như dự đoán, sau khi ra khỏi viện phía Đông, Thẩm Ninh bị Thẩm bà tử gọi vào phòng.
Sau khi đóng cửa lại, Thẩm bà tử lạnh lùng hỏi: "Ninh nhi, nói thật cho nương biết, có phải con lấy bạc trong nhà đúng không?”
Thẩm Ninh sửng sốt, không hiểu sao Thẩm mẫu lại nghi ngờ mình, vẫn cố phủ nhận: "Nương, không phải con, sao con có thể lấy trộm bạc của nương được?"
"Hừ, ta sinh ra con, tâm tư trong lòng con có thể giấu được ta chắc!”
Cho dù Thẩm Ninh đã cố gắng hết sức che giấu vẻ hoảng loạn trên mặt nhưng Thẩm bà tử vẫn nhìn ra được dấu vết.
"Chỉ có con và Tự ca nhi mới biết chìa khóa để ở chỗ nào. Hơn nữa nếu như bị kẻ trộm vào phòng lấy cắp, nhất định sẽ lục lọi nhưng ngoại trừ bị mất tiền bạc, những món đồ khác vẫn ở nguyên vị trí ban đầu. Vậy có nghĩa là tên trộm biết rõ túi tiền của ta để chỗ nào."
Thẩm Ninh rùng mình, sau lưng toát ra tầng mồ hôi lạnh nhưng vẫn nghiến răng không chịu thừa nhận: "Vậy cũng có thể là tên trộm đã từng tới nhà chúng ta thăm dò thì sao?"
Thẩm bà tử lạnh lùng nhìn Thẩm Ninh, bà ta đã chứng kiến việc nàng ta chắc chắn rằng khăn tay kia là của Tô Ngọc Uyển. Nên Thẩm bà tử tính toán có thể nhân cơ hội này công khai hưu Tô Ngọc Uyển cũng là chuyện tốt.
Nên không vạch trần nàng ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-37-khai-truong-cua-hang.html.]
Lại không ngờ, Tô Ngọc Uyển đưa ra được bằng chứng.
"Nương...” Thẩm Ninh bị tê dại trước cái nhìn chằm chằm của Thẩm mẫu, cuối cùng cũng phải cúi đầu nhận thua: "Đúng là con đã lấy."
Thẩm mẫu chìa ngón tay chọc mạnh vào trán nàng ta, dữ tợn nói: "Đồ c.h.ế.t tiệt này, con giỏi rồi, dám trộm cả tiền của ta, bạc để đâu rồi?”
"Bạc, bạc con đã tiêu hết rồi." Thẩm Ninh liếc nhìn Thẩm mẫu với ánh mắt biết còn hỏi.
Thẩm mẫu nghe thấy thế suýt thì tức chết, nghiến răng nghiến lợi: "Thêm cả của hồi môn của con, tổng là bốn mươi lăm lạng bạc, con đã tiêu nó vào đâu?”
Thẩm Ninh thấy mẫu thân tức giận, vội vàng giải thích: "Nương, con không tiêu xài bừa bãi, con có mua một loại kem dưỡng da Ngọc Bích có tác dụng làm đẹp."
"Làm gì có loại thuốc mỡ nào có giá bốn mươi lăm lượng bạc? Chắc chắn con đã bị người khác lừa rồi! Thẩm bà tử tức giận đến méo cả mặt.
"Nương, không phải vậy, kem dưỡng da Ngọc Bích kia cực kì hiệu quả. Nương thấy con dùng hai hộp rồi, mặt thêm mịn màng trắng nõn này." Thẩm Ninh vừa giải thích, vừa nghiêng người lại gần để cho Thẩm mẫu nhìn xem.
Thẩm bà tử tức giận đến mức đau cả ruột, chỉ muốn tát vào mặt nàng ta.
Tại sao bà ta lại sinh ra một nữ nhi như vậy?
...
Kể từ sau sự việc lần trước , Thẩm Ninh yên tĩnh được một thời gian, khi nhìn thấy Tô Ngọc Uyển lập tức kính cẩn gọi "tẩu tử”, cũng không dám gây sự nữa.
Nàng cũng không thấy nàng ta kêu ca phàn nàn khi nấu ăn, giặt giũ.
Thẩm bà tử thấy Tô Ngọc Uyển cũng vui vẻ chào hỏi, chuyện gì cũng thuận theo nàng.
Suy cho cùng, trong nhà kiệt quệ chẳng còn gì, hiện tại còn phải sống dựa vào những đồng tiền ít ỏi Tô Ngọc Uyển kiếm được.
Càng không dám khiến cho Tô Ngọc Uyển không vui.