Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam - Chương 30: Nghi ngờ 2
Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:31:13
Lượt xem: 17
Tô Ngọc Uyển: "Con cũng không muốn nghi ngờ tướng công là người như vậy, dù sao nếu như bỏ rơi thê tử tào khang của mình thì sẽ bị người đời thóa mạ...”
Nghe thế, Thẩm bà tử ớn lạnh dọc sống lưng, chỉ mong Thẩm Tự quay lại để hỏi cho rõ ràng, không thể để hắn ta có suy nghĩ sai lệch, rồi hủy hoại tương lai của chính mình.
Thẩm mẫu cười nịnh nọt: "Tất nhiên là Tự ca nhi sẽ không có suy nghĩ ấy, con là tức phụ của nó thì nên tin tưởng nó mới phải."
Lúc nãy Thẩm mẫu còn tức giận chất vấn, giờ lại nở nụ cười, lời lẽ ân cần an ủi Tô Ngọc Uyển: "Tự ca nhi là ta sinh ra, đương nhiên ta biết nhi tử của mình là người thế nào. Sau này con đừng nói linh tinh, nếu như người ngoài nghe thấy, sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Tự ca nhi."
Tô Ngọc Uyển không lên tiếng.
Thẩm mẫu lại nói: "Đương nhiên, chuyện tối qua con bị oan, chờ lần sau Tự ca nhi trở về, người mẫu thân như ta nhất định sẽ đòi lại công bằng cho con."
Mặc kệ có chuyện như thế hay không, Thẩm mẫu cũng phải ổn định Tô Ngọc Uyển trước tiên, không bao giờ để cho nàng xuất hiện nghi ngờ như vậy nữa.
"Vậy nương còn muốn hỏi con điều gì nữa không ạ?” Tô Ngọc Uyển hỏi Thẩm mẫu.
Thẩm bà tử vội vàng nói: "Không có gì."
"Vậy thì con về phòng trước."
Thẩm bà tử sợ nàng cho rằng bà ta thiên vị nhi tử, không bận tâm tới suy nghĩ của nàng, nên giả vờ lo lắng hỏi: "Lát nữa ta sẽ lên thị trấn, con muốn ăn món gì không, ta sẽ mua về và nấu cho con ăn."
Kiếp trước và cả trong kiếp này, đây là lần đầu tiên nàng thấy Thẩm bà tử quan tâm đến nàng như vậy, dù chỉ là để bịt miệng nàng lại.
Tô Ngọc Uyển chỉ vào một con gà mái già trong chuồng gà ở góc sân nói: "Không phải phiền phức thế đâu ạ, đại phu ở y quán nói uống canh gà sẽ giúp cơ thể nhanh hồi phục, hay là hầm một con gà đi?”
Nụ cười trên miệng Thẩm bà tử cứng đờ, khóe môi giật giật liên hồi: "Được rồi...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-30-nghi-ngo-2.html.]
Chỉ là một con gà thôi, nếu như có thể chặn được miệng của nàng thì thịt nó cũng không lỗ.
Tô Ngọc Uyển đi ra khỏi phòng chính, Thẩm Ninh trốn trong góc nghe trộm vội vàng chạy vào.
"Nương, vừa rồi Tô Ngọc Uyển nói đại ca ở bên ngoài có nữ nhân khác, đây có phải sự thật không vậy?”
Thẩm Ninh vẫn luôn coi Tô Ngọc Uyển là cái gai trong lòng, không khỏi cảm thấy hưng phấn khi biết được chuyện này.
Thẩm mẫu liếc mắt nhìn nàng ta: "Ta mãi mới dỗ dành được nàng, con đừng có mà ở đây gây chuyện phiền toái."
Thẩm Ninh khẽ nắm tay Thẩm mẫu: "Nương à, con chỉ hỏi thôi mà, nương nghĩ xem, nếu như đại ca ở bên ngoài tìm được người có gia cảnh tốt, liệu Thẩm gia ta có thể thoát khỏi nữ nhân khó chịu như Tô Ngọc Uyển không nhỉ?”
"Cái gì? Con muốn đại ca của con bị chỉ trích vì bỏ rơi thê tử à?” Thẩm mẫu căm tức liếc nhìn nàng ta.
Thẩm Ninh vội vàng giải thích: "Nương, nương nghĩ đi đâu vậy, sao con có thể hại đại ca chứ. Nếu như đại ca thực sự có nữ nhân mình yêu thích, muốn cưới người khác làm thê tử, hòa ly không phải là biện pháp duy nhất!"
Thẩm bà tử nghe xong trong lòng hơi động, vội hỏi: "Con đang nói cách gì?”
Thẩm Ninh cúi người lại gần hơn, nói bằng giọng chỉ có hai người họ mới nghe được.
"Cái gì?!”
Nghe xong, Thẩm bà tử kinh ngạc mở to mắt.
"Nương, nói nhỏ thôi." Thẩm Ninh cảnh giác liếc nhìn về phía viện phía Đông ở đầu bên kia.
Sau khi Thẩm bà tử lấy lại bình tĩnh, mới nghiêm túc nói với nàng ta: "Những gì con vừa nói hãy để nó trong bụng đi, sau này không được phép nhắc lại lần nữa. Chưa kể đại ca của con ở bên ngoài thực sự có người hay không còn chưa chắc, chỉ cần con có suy nghĩ này là đã đẩy đại ca con vào nơi nguy hiểm. Nếu như một ngày nào đó lộ ra, cả nhà chúng ta đều bị liên lụy."
Thẩm Ninh không biết thủ đoạn mà mình tùy tiện nói ra lại nguy hiểm và đáng sợ như vậy, vội gật đầu hứa hẹn: "Sau này con sẽ không nói như vậy nữa."