Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam - Chương 25: Thức tỉnh

Cập nhật lúc: 2024-10-19 22:28:17
Lượt xem: 17

Tô Ngọc Uyển đến thị trấn, đầu tiên là vào quán bánh bao mua hai cái bánh bao hấp để lấp đầy bụng.

 

Khi tới cửa hàng, những người thợ thủ công đã bắt đầu công việc hàng ngày của họ. Hoàng thúc là người đứng đầu đám người này, ông ấy đã lớn tuổi, mỗi ngày khi Tô Ngọc Uyển đến ông ấy đều báo cáo các hạng mục cần làm cho nàng biết.

 

Hoàng thúc nói rằng việc cải tạo cửa hàng về cơ bản đã hoàn thành, hiện tại chỉ cần sơn lại, dự kiến nửa tháng tới sẽ hoàn thành.

 

Không ngờ thời gian thi công lại ngắn hơn so với dự kiến, nên nàng phải nhanh chóng chuẩn bị bạc để thanh toán.

 

Buổi trưa, nhóm thợ thủ công quay về ăn cơm, Tô Ngọc Uyển cũng ra khỏi cửa hàng, nàng đi đến quầy hoành thánh ở đối diện, chuẩn bị mua một bát để ăn. Vừa ngước mắt lên đã nhìn thấy La Tam Nương đứng ở quầy hàng cách đó không xa.

 

Không giống với lần trước, lần này La Tam Nương thực sự mở một quầy bán đồ thêu thùa.

 

Tô Ngọc Uyển nhíu mày, đi thẳng đi về phía bà ta.

 

La Tam Nương đang bán đồ thêu của mình cho khách qua đường, đột nhiên thấy Tô Ngọc Uyển, bà ta bỗng giật mình sững sờ.

 

Sau khi nàng đến gần, La Tam Nương vội vàng giải thích: "Cô nương đừng lo, hiện tại ta chỉ bán đồ thêu chứ không bán kem dưỡng Ngọc Bích nữa."

 

Vừa nói, bà ta vừa đưa bức thêu trên quầy hàng lên cho Tô Ngọc Uyển xem.

 

Nhìn khắp quầy hàng một lượt, Tô Ngọc Uyển kinh ngạc: "Ngươi biết cả thêu thùa?”

 

La Tam Nương có chút xấu hổ nói: "Đúng vậy, Những năm đầu ta cũng mở quầy hàng bán đồ thêu thùa này nhưng phải tốn thời gian dài để thêu, lại không kiếm được bao nhiêu tiền, vì vậy ta... sau này ta mới bán thứ kem Ngọc Bích đó. Nhưng mà từ giờ ta sẽ không bán thứ đó nữa."

 

Tô Ngọc Uyển nhìn nàng ta cười nhẹ: "Ta tin ngươi."

 

La Tam Nương mỉm cười với nàng, chân thành nói: "Cảm ơn."

 

"Thực ra, lúc bán thứ đồ đó ta cũng lo lắng sợ hãi cả ngày. Cho đến khi gặp cô nương, lời của ngươi khiến ta tỉnh táo lại. Thay vì mạo hiểm kiếm thật nhiều bạc thì kiếm số tiền nhỏ mà an toàn tốt hơn."

 

Sau khi đổi lại bán đồ thêu, mặc dù không kiếm được bao nhiêu nhưng vẫn kiện định an ổn. Không còn phải lo lắng hãi hùng cả ngày, cũng không cần phải thay đổi địa điểm khắp nơi vì sợ bị bắt được.

 

Tô Ngọc Uyển cảm thấy La Tam Nương là người nhạy bén và thông minh.

 

Ở một khía cạnh nào đó nàng ấy đã tự cứu lấy chính mình. Nếu mặc kệ lời khuyên của Tô Ngọc Uyển, cứ nhất quyết bán kem dưỡng da Ngọc Bích thì sớm muộn gì nàng ấy cũng sẽ phải ngồi nhà lao. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-25-thuc-tinh.html.]

 

Nhưng nếu nàng ấy nghe lời khuyên thì số phận cuộc đời này của nàng ấy sẽ được viết lại.

 

"Bán những đồ thêu này một ngày kiếm được bao nhiêu tiền?” Tô Ngọc Uyển hỏi nàng ta.

 

La Tam Nương thành thật trả lời: "Thời đại này, đồ thêu thùa khó bán lắm, mỗi ngày có thể kiếm được mấy chục văn, chỉ đủ lấp đầy bụng."

 

"Có muốn kiếm thêm tiền không?” Tô Ngọc Uyển hỏi lại nàng ta.

 

La Tam Nương sửng sốt, rồi vội vàng gật đầu: "Có chứ, có chứ."

 

Tô Ngọc Uyển nói: "Giờ này ngày mai đợi ta ở đây, ta sẽ cho ngươi vài mẫu hoa văn, nếu ngươi thêu tốt ta sẽ thu mua theo giá thị trường."

 

Theo giá thị trường?

 

La Tam Nương kinh ngạc.

 

Những người như bọn họ, tự mở quầy hàng bán đồ tự thêu thì phải hạ giá thật thấp may ra mới bán được một vài cái.

 

Cô nương này lại có thể cho nàng ta theo giá thị trường.

 

La Tam Nương chỉ cảm thấy bản thân gặp được quý nhân, vội vàng gật đầu: "Được, được, ngày mai ta sẽ đúng giờ đến gặp cô nương."

 

...

 

Ngày hôm sau, Tô Ngọc Uyển lại đến cổng trấn, La Tam Nương thực sự đến lúc giờ.

 

"Cô nương, ngươi đến rồi." La Tam Nương có khuôn mặt trái xoan và nụ cười cuốn hút. 

 

Nếu không chú ý tới nếp nhăn nơi khóe mắt của nàng ấy thì thực sự không thể đoán được nàng ấy đã là mẫu thân sinh hai hài tử.

 

Tô Ngọc Uyển lấy ra vài mẫu hoa văn từ trong tay áo, đưa cho nàng ấy: "Nhìn thử xem, tỷ có thể thêu nó không?”

 

Sau khi nhận lấy quan sát kĩ, La Tam Nương cau mày: "Những hoa văn có vẻ rất phức tạp."

 

Tô Ngọc Uyển: "Những hoa văn này đều do ta tự vẽ, hầu hết đồ thêu trên thị trường là hoa văn bình thường, không có sự mới lạ, đương nhiên không thể bán được giá cao."

Loading...