Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Ta Không Thèm Hầu Hạ Phượng Hoàng Nam - Chương 12: Nuốt cơn giận 2

Cập nhật lúc: 2024-10-19 17:08:04
Lượt xem: 18

Thẩm Ninh đã tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, Thẩm mẫu cười cũng không được tự nhiên: "Đó là đương nhiên."

 

Thẩm Tự yên tâm rời đi.

 

Tiễn hắn ta ra tận cổng thôn, sau đó Thẩm mẫu quay người về nhà.

 

Tô Ngọc Uyển hiếm khi được ngủ ngon như vậy, tinh thần thoải mái. Vì vậy, nàng vào bếp tự lấy cho mình một bát cháo trắng và một cái bánh bao hấp.

 

Vừa mới xoay người lại đã bị Thẩm Ninh chặn lối ở cửa phòng bếp.

 

Thẩm Ninh dựa lưng vào khung cửa, nheo mắt nhìn Tô Ngọc Uyển, hừ lạnh: "Thân là dâu mới, sáng bảnh mắt vẫn còn ngủ nướng trên giường, thức dậy liền có đồ ăn sẵn."

 

Tô Ngọc Uyển nhìn nàng ta: "Nếu như muốn nói đến ăn sẵn thì ngươi mới là kẻ ăn sẵn, những năm vừa qua một ngày ba bữa không phải do tay ta làm hay sao? Nếu ta là ngươi, ta không có mặt mũi để nói ra lời này."

 

"Ngươi! Ngươi!"

 

Thẩm Ninh ngơ ngác, tức giận trợn trừng mắt.

 

Tô Ngọc Uyển phớt lờ nàng ta, nhấc chân bước ra khỏi bếp.

 

"Con bị làm sao vậy?” Thẩm mẫu đi tới, thấy Thẩm Ninh đứng ở cửa phòng bếp với vẻ mặt giận dữ, lập tức bước lên phía trước hỏi han.

 

Thẩm Ninh nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn có thể xảy ra chuyện gì nữa? Đều là do Tô Ngọc Uyển, từ khi thành thân với đại ca, nàng ta càng ngày càng kiêu ngạo, ngay cả lời của con cũng không để trong lòng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-khong-them-hau-ha-phuong-hoang-nam/chuong-12-nuot-con-gian-2.html.]

 

Nghe thấy nàng ta lại không hài lòng với Tô Ngọc Uyển, Thẩm mẫu không hiểu sao cảm thấy bực mình.

 

Thẩm Ninh tiếp tục phẫn nộ nói: "Nương nhìn nàng ta xem, vừa mới thành thân đã kiêu ngạo như vậy, sau này nàng ta còn thế nào nữa, nương không thể để yên được."

 

Nghe xong Thẩm mẫu bất lực nói: "Ta có thể làm gì được, phụ thân ngươi trước khi mất đã mua nàng ta ép làm con dâu nuôi từ bé cho đại ca ngươi. Nếu không với tài năng và ngoại hình của đại ca ngươi, lấy được tiểu thư nhà huyện lệnh cũng được ấy chứ."

 

"Huynh ấy không thể hòa ly với nàng ta hay sao?” Thẩm Ninh ngập ngừng hỏi.

 

Thẩm mẫu liếc nhìn nàng ta: "Con nói mới nhẹ nhàng làm sao, Tô Ngọc Uyển là con dâu nuôi từ bé của Thẩm gia ta cả thôn Vân Tây đều biết. Nếu đại ca con hoà ly với nó, sẽ mang tiếng là bỏ rơi nương tử kết tóc, không chỉ ảnh hưởng đến danh tiếng mà còn ảnh hưởng đến con đường công danh của đại ca con."

 

Thẩm Ninh tức giận nói: "Đúng là thứ cao da chó, bám mãi không buông."

 

Thẩm mẫu thở dài.

 

Lúc ban đầu bà ta cũng không muốn Tô Ngọc Uyển làm tức phụ của Thẩm gia, dù sao Tô Ngọc Uyển cũng được mua lại từ bọn buôn người, quả thực không xứng với Thẩm Tự.

 

Nhưng sau khi Thẩm phụ qua đời, trong một đêm Thẩm gia mất đi trụ cột, ngay cả cơm ăn quần áo mặc cũng là vấn đề lớn huống chi còn phải trợ giúp cho Thẩm Tự đi học.

 

Lúc này, Tô Ngọc Uyển lấy ra mười lượng bạc, giải quyết tình thế tiến thoái lưỡng nan của Thẩm gia đang phải đối mặt.

 

Sau khi hỏi han, bà ta mới biết mười lượng bạc này đều do nàng thu mua đồ thêu thùa rồi bán lại thời gian qua.

 

Thấy nàng có thể kiếm tiền nuôi gia đình, Thẩm mẫu miễn cưỡng đồng ý giữ nàng lại.

Loading...