Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 54
Cập nhật lúc: 2025-09-25 07:31:38
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiền sảnh yến tiệc.
Có ngự ban thưởng bầu bạn, Vân phu nhân Lâm thị hòa giải, cùng Tuyên Võ hầu trấn an, bởi , chúng khách khứa cũng coi như tạm hòa thuận vui vẻ.
Tạ Cảnh Ngọc đang cùng các đồng liêu bàn luận thế cục triều chính. Lúc , một tiểu đồng bên cạnh vội vàng bước tới, khẽ khàng bẩm báo: “Đại nhân, Hạ ma ma việc khẩn yếu cần bẩm báo .”
Tạ Cảnh Ngọc khẽ nhíu mày: “Bảo nàng lát nữa hẵng đến.”
Tiểu tư lời lui ngoài, chẳng mấy chốc trở , : “Đại nhân, Hạ ma ma ngay. Nếu tiện rời tiệc, nàng đành tự tiến .”
Tạ Cảnh Ngọc ngẩng đầu.
Liền thấy Hạ thị đang ngay lối sảnh tiệc, dáng vẻ dường như thể bước bất cứ lúc nào.
Sắc mặt trầm hẳn xuống, lên bước tới đó, lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc là chuyện gì mà khẩn cấp đến thế?”
Hạ thị cúi đầu cung kính bẩm báo: “Đại nhân, ai nấy đều yến tiệc mừng thọ do đại tiểu thư Tạ phủ một tay lo liệu. Nay xảy sự cố lớn đến , nếu tiếng đồn đại tiểu thư Tạ gia thạo quản gia lan truyền ngoài, còn gia phủ nào nguyện ý cầu Phinh tỷ nhi về đương gia chủ mẫu? Đại nhân hãy mau nghĩ cách thôi.”
Sắc mặt Tạ Cảnh Ngọc vô cùng âm trầm.
Hiện tại thể diện Tạ gia trong ngoài đều tổn hại nghiêm trọng, lo liệu cho Tạ gia tiên, đó mới thể bận tâm đến hôn sự của nữ nhi.
Vả Phinh tỷ nhi mới mười ba tuổi, việc hôn sự cũng đợi hai năm nữa. Giờ đây bàn chuyện , chẳng là quá sốt ruột ?
Thấy Tạ Cảnh Ngọc im lặng đáp lời, Hạ thị nôn nóng tiếp lời: “Nhân lúc yến tiệc mừng thọ còn kết thúc, chi bằng để Phinh tỷ nhi tự dâng cho chư vị khách quý, hoặc trổ tài một đôi phen, xoay chuyển ấn tượng của họ mới mong cứu vãn...”
Tạ Cảnh Ngọc chỉ đành im lặng, nên mở lời thế nào cho .
Nếu là yến hội hoàng cung, thiên kim thế gia trổ tài ca vũ mắt Hoàng hậu, phi tần thì cũng hợp lẽ, thuận tình.
ở đây đa đều là quan viên phẩm cấp kém hơn Tạ gia, nếu để Phinh tỷ nhi hiến tài ở nơi thì Tạ gia sẽ vô cùng thất thể diện.
“Được , sẽ coi thử xem .” Tạ Cảnh Ngọc lạnh giọng : “Ngươi nên việc của , chớ nên qua tiền viện mà gây nhiễu.”
Gà Mái Leo Núi
Hạ thị theo mười mấy năm, thể thấu ý đồ thâm sâu trong lòng . Nàng nắm chặt tay, khẽ : “Đại nhân, Phinh tỷ nhi là trưởng nữ của chúng , cũng là cô nương đầu tiên của Tạ phủ xuất giá. Nếu hôn sự của nó gặp trắc trở, e rằng các tỷ nhi, ca nhi về sẽ gặp vô vàn khó khăn.”
Tạ Cảnh Ngọc càng lạnh lùng hơn: “Thế nào, ngươi dám cả gan uy h.i.ế.p ?”
Hạ thị vội vàng : “Ta ý đó, ...”
Hai đang chuyện, bỗng một bóng thoắt ẩn thoắt hiện từ gốc cây.
Tạ Cảnh Ngọc liền lôi Hạ thị kéo sang một bên ẩn nấp.
Không bao lâu , hạ nhân nhận thiên yến của tửu lầu, lượt bày mặt khách nhân.
Đây là cao lương mỹ vị do đầu bếp của tửu lầu nổi tiếng nhất kinh thành chế biến, bình thường thưởng thức đặt chỗ nửa tháng, nay hưởng lộc ngon như , khiến cả đám vui mừng khôn xiết.
Tạ lão thái thái rốt cuộc cũng trút gánh nặng, nâng chén rượu tạ ơn Vân phu nhân Lâm thị, trong lòng bà rõ ràng mười mươi, nếu Vân gia can thiệp ở giữa, Túy Tiên Lâu sẽ ưu tiên sửa soạn tiệc tùng cho Tạ gia.
“Sao Cảnh Ngọc ở đây?” Tạ lão thái thái về phía vị trí trống : “Sơ nhi, con Cảnh Ngọc ?”
Vân Sơ : “Lúc nãy Hạ ma ma chuyện quan trọng cần bẩm tấu, phu quân ngoài, chắc chốc lát nữa sẽ về thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-54.html.]
Tạ lão thái thái đột nhiên dấy lên dự cảm chẳng lành.
Bà Chu ma ma bên cạnh, dặn dò: “Mau tìm Cảnh Ngọc, bảo nó nhanh chóng trở về tiếp đón khách khứa.”
Chu ma ma nhận lệnh rời .
Khoảng một khắc , Chu ma ma trở về, nhỏ giọng : “Nô tỳ tìm một vòng cũng thấy đại nhân, .”
Tạ lão thái thái hít sâu một .
Hạ thị quả là tai họa, chuyện trọng đại bậc mà gọi Cảnh Ngọc khuất, còn chuyện gì quan trọng hơn tiệc mừng thọ ?
Sớm như thế thì bà đồng ý với Vân Sơ chuyện khoan hồng hình phạt cho đám hạ nhân ... hiện tại hối hận cũng còn kịp nữa, bà mở miệng: “Tiếp tục tìm.”
Vân Sơ cúi đầu uống ngụm , che lấp ánh mắt lạnh lùng đáy con ngươi.
“Tạ phu nhân.”
Bên cạnh vang lên một giọng trầm thấp.
Vân Sơ buông chén , ngẩng đầu nở một nụ xã giao chuẩn mực: “Hầu gia, điều gì cần dặn dò ?”
Tuy ý chạm đáy mắt nhưng kiều diễm như đóa hoa xuân, khiến Tần Minh Hằng chút thất thần.
Hắn nhấp một ngụm rượu, đó mới thản nhiên cất lời: “Nghe đồn Tạ phu nhân an táng cho đôi cốt nhục qua đời. Thuở , từng tá túc trong một ngôi chùa, đại sư rằng nếu tái an táng khuất, cần thỉnh pháp sư siêu độ bảy bảy bốn mươi chín ngày, kiếp mới thể vãng sinh cực lạc. Ta quen vài vị đại sư, Tạ phu nhân cần sắp đặt đôi chút chăng?”
Tươi mặt Vân Sơ rõ hơn vài phần.
Ngoài Vân gia, đây là đầu tiên quan tâm đến hai hài nhi yểu mệnh của nàng.
Nàng khẽ mỉm đáp: "Những việc gia lo liệu, đa tạ hầu gia quan tâm."
"Hai đứa bé mang dòng m.á.u Tạ gia, song Tạ đại nhân là phụ ruột thịt chẳng hề đặt chúng trong lòng. Một ngay cả giọt m.á.u cốt nhục của cũng màng tới, há thể để ý đến gối chăn bên cạnh ư?" Ngữ điệu của Tần Minh Hằng trầm thấp: "Tạ phu nhân chẳng lẽ nghĩ tới việc chuẩn một đường lui cho chính ?"
Vân Sơ khẽ nhướng mi, đôi mắt đen láy thăm thẳm của Tần Minh Hằng.
Vì nàng cảm thấy trong đôi mắt chất chứa đầy sự ưu tư?
Tuyên Võ hầu thật sự đang nghĩ cho tương lai của nàng ?
đây là đầu tiên nàng giáp mặt trò chuyện với Tuyên Võ hầu, giữa họ hề bất kỳ giao tình nào, chẳng khác gì hai kẻ xa lạ .
Vì ...
"Tạ phu nhân dốc lòng dốc sức vì đám hài tử Tạ phủ, nhưng những đứa trẻ thật sự sẽ hiếu thuận với phu nhân ?" Tần Minh Hằng nhấp một ngụm rượu: "Có một mối lương duyên nên cắt đứt từ sớm thì hơn."
Vân Sơ khẽ mím chặt môi.
Đến một ngoài còn rõ chuyện , mà nàng dùng cả một đời thống khổ mới thấu rõ đám Tạ phủ.
Nàng hiểu ý Tuyên Võ hầu là nàng hòa ly.
Đời , nàng tuyệt đối hòa ly. Nữ tử hòa ly về nhà đẻ sẽ ảnh hưởng tới khí vận của tỷ trong nhà.
Nàng thế nào cũng chẳng , nhưng tuyệt đối thể vì bản mà khiến Vân gia chịu khổ.