Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 429

Cập nhật lúc: 2025-10-04 05:23:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sơ nhi, con mau trở về .” Ân phi vội : “Bọn trẻ con đôi khi náo loạn quá mức, kẻo thương thành chuyện lớn lao.”

Vân Sơ theo chân tiểu thái giám tiến đến Ngự Hoa Viên.

Ân phi cùng Khánh Hoa tiếp tục về phía Dưỡng Tâm Điện, còn đến Dưỡng Tâm Điện thì bất ngờ gặp Trang Thân Vương phi Tô Tử Nguyệt đường.

“Bái kiến Ân phi nương nương, bái kiến Công chúa Khánh Hoa.” Tô Tử Nguyệt khom gối hành đại lễ: “Thiếp đến Dưỡng Tâm Điện, hạ nhân Hoàng thúc an giấc. E rằng Ân phi nương nương cùng Công chúa đến cũng chẳng gặp .”

“Không .” Ân phi khẽ mỉm : “Khánh Hoa đường sá xa xôi đến đây, dù thế nào cũng nên đến thỉnh an một tiếng. Trang Thân Vương phi cứ tự nhiên thong thả.”

Tô Tử Nguyệt về phía , khi nàng lướt qua Ân phi, bỗng nhiên dừng chân.

“Ôi chao, hình như son môi của nương nương vương răng .”

Nàng vươn tay, dùng khăn tay khẽ lau qua môi Ân phi.

Ân phi chợt cảm thấy bất an.

Khi vị Ân phi định lùi , bỗng chốc thấy môi tê dại, một vật lạ lọt khoang miệng, trôi tuột xuống yết hầu.

Con ngươi vị Ân phi trợn trừng, hai tay vô thức bóp chặt cổ họng .

“Mẫu phi của !” Khánh Hoa tiến lên đẩy Tô Tử Nguyệt, vội vàng xem xét tình trạng của Ân phi. Thấy mẫu phi liều mạng bóp cổ , nàng sang trừng mắt Tô Tử Nguyệt, gằn giọng: “Ngươi gì mẫu phi của ?”

Tô Tử Nguyệt vẻ vô tội: “Thiếp ? Chẳng Ân phi nương nương vẫn bình an vô sự đó ?”

Khánh Hoa đầu , quả nhiên thấy Ân phi khôi phục vẻ thường ngày, chuyện tựa hồ chỉ là ảo ảnh.

Nàng còn định thêm điều gì, thì Ân phi sải bước tiến Dưỡng Tâm Điện.

Khánh Hoa cũng chỉ đành theo bước .

Trong điện nhiều Ngự Lâm Quân, cứ ba bước một thị vệ, canh giữ vô cùng nghiêm cẩn.

Mấy cung nữ đang sắc thuốc, mùi t.h.u.ố.c bắc nồng nặc bao trùm khắp Dưỡng Tâm Điện, khiến lòng bất an.

“Bái kiến Ân phi nương nương, bái kiến Công chúa Khánh Hoa!”

Bọn cung nhân ngoài cửa đồng loạt khom thỉnh an.

Ân phi đẩy cửa đại điện .

Khánh Hoa khẽ giật .

Đến tẩm điện của phụ hoàng, há thể tự tiện cần bẩm báo?

Nàng áp chế sự nghi hoặc trong lòng, nàng liền theo Ân phi tiến bên trong.

Nàng thấy bóng dáng Hoàng đế , chỉ bốn phía long sàng buông rèm kín mít, che khuất tầm mắt của tất thảy .

“Ân phi tỷ tỷ.” Thục phi bên long sàng dậy hành lễ: “Công chúa Khánh Hoa tới thỉnh an Hoàng Thượng chăng? Hoàng Thượng mới .”

“Làm phiền Thục phi lấy một chén t.h.u.ố.c tới đây, Khánh Hoa đích dâng t.h.u.ố.c cho Hoàng Thượng, tỏ bày chút hiếu tâm.” Ân phi bình thản cất lời.

Khánh Hoa khẽ nhíu đôi mày.

Gà Mái Leo Núi

Nàng dường như từng thốt lời tự đút t.h.u.ố.c cho phụ hoàng, nhưng nếu mẫu phi ý nàng , thì cứ thuận theo thôi.

Một lúc , Thục phi bưng một chén t.h.u.ố.c nghi ngút khói tới.

Ân phi nhanh tay một bước, đoạt lấy chén thuốc, khuấy đều mở miệng: “Kéo rèm .”

Thục phi bước lên, nhẹ nhàng vén từng lớp rèm che nặng nề sang một bên.

“Phụ hoàng...”

Khánh Hoa thấy long sàng, giọng nàng run rẩy khôn nguôi.

Đây là phụ hoàng của nàng ? Sao gầy yếu đến độ , còn dáng vẻ uy nghiêm, khí phái của bậc chân long thiên tử!

Dẫu phụ hoàng ưa nữ nhi , nhưng nàng thể kính yêu phụ hoàng chứ?

Nàng cũng như bao hài tử khác, cũng mong chờ phụ yêu thương, cũng thiết tha mong phụ thể sống lâu trăm tuổi.

“Phụ hoàng, rốt cuộc là gặp chuyện gì?”

Khánh Hoa kìm nước mắt tuôn rơi.

Nàng cảm nhận điều gì đó thích hợp.

Động tĩnh trong đại điện ồn ào đến thế, tại phụ hoàng dấu hiệu tỉnh ?

Ân phi đưa chén t.h.u.ố.c khuấy hồi lâu qua đó: “Ngươi mau cho phụ hoàng uống t.h.u.ố.c .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-429.html.]

Khánh Hoa lau nước mắt, bưng lấy chén thuốc, thổi nhẹ đưa tới bên môi hoàng đế.

Môi hoàng đế chậm rãi hé mở.

lúc , một âm thanh lạnh lùng bỗng vọng tới: “Dừng tay!”

Vân Sơ vội vàng tiến .

Ân phi biến sắc, cầm lấy chén t.h.u.ố.c rót ngay miệng hoàng đế.

“Khánh Hoa, mau ngăn mẫu phi !”

Vân Sơ lớn tiếng la lên.

Khánh Hoa gần nhất, theo bản năng mà ngăn cản hành động của Ân phi, nàng tin tưởng Vân Sơ, mà là nàng cảm nhận mẫu phi dường như trở thành một khác.

“Xoảng!”

Chén t.h.u.ố.c Vân Sơ đ.á.n.h đổ xuống đất.

Cùng lúc đó, nàng tiến lên dùng khuỷu tay của đập mạnh gáy Ân phi, khiến Ân phi nhắm mắt, mềm nhũn ngã xuống đất.

Thục phi sợ đến mức nín thở, hai tay che miệng.

Khánh Hoa trợn tròn đôi mắt: “Vân Sơ! Ngươi đang !”

Vân Sơ hít sâu một , khom lưng quét dọn sạch chén t.h.u.ố.c vỡ tan đất.

Hiện giờ Hoàng Thượng hôn mê, bọn họ cho phép bất kỳ cung nhân nào bước bên trong Dưỡng Tâm Điện, tất cả chuyện đều là do bọn họ tự xử lý.

Thục phi sợ đến mức dám gì, vội vàng hỗ trợ đỡ Ân phi tới chỗ chiếc ghế gần đó.

Khánh Hoa c.ắ.n răng : “Vân Sơ, nếu ngươi giải thích rõ ràng cho thì sẽ bỏ qua cho ngươi !”

Vân Sơ lau sạch chất t.h.u.ố.c dính tay, chậm rãi mở miệng: “Trên đường tới Dưỡng Tâm Điện hai gặp ai?”

Khánh Hoa Vân Sơ dẫn dắt, thuận miệng đáp lời: “Trang Thân Vương phi.”

“Quả nhiên là .”

Trong mắt Vân Sơ tràn ngập sát ý lạnh lẽo.

Lúc tiểu thái giám đưa nàng tới Ngự Hoa Viên, nửa đường thì nàng cảm thấy gì đó đúng.

Nếu là nửa năm , tới với nàng Du ca nhi đ.á.n.h với kẻ khác thì nàng chắc chắn mảy may nghi ngờ.

từ khi Sở Dực xuất chinh, Du ca nhi nhanh chóng trưởng thành, ở giai đoạn đặc biệt thế , Du ca nhi thể gánh vác trọng trách của một đích trưởng tử, căn bản thể nào đ.á.n.h với khác ngay trong cung, khiến mẫu như nàng bận lòng lo lắng.

Nàng nhanh chóng nhận kẻ lừa nàng rời .

Vì thế nàng vội vã trở về Dưỡng Tâm Điện, quả nhiên bắt gặp Khánh Hoa cùng Ân phi đang long sàng của Hoàng Thượng, toan dâng thuốc.

Việc dâng t.h.u.ố.c cho Hoàng Thượng vốn là bổn phận của Thục Phi.

Ân phi nhúng tay , quả thực phi thường đáng ngờ.

May mắn , nàng kịp thời ngăn cản.

Nàng dám khẳng định, chén t.h.u.ố.c ắt sẽ khiến cổ trùng trong cơ thể Hoàng Thượng tái phát, bao nhiêu công sức bảy ngày qua dùng t.h.u.ố.c giải đều sẽ hóa thành bọt nước.

Vân Sơ tiến đến bên cạnh Ân phi, rút một bình sứ từ trong tay áo, lấy một viên thuốc, lập tức nhét miệng Ân phi.

“Ngươi cho mẫu phi của uống thứ gì?”

Khánh Hoa vội vã ngăn cản.

Vân Sơ ung dung cất lời: “Trang Thân Vương phi hạ tử cổ lên mẫu phi.”

Nàng vẫn luôn suy đoán con cổ trùng thứ ba sẽ ai, hóa Sở Thụy xem con tử cổ như một quân cờ chủ chốt, đến lúc bất đắc dĩ quyết động đến.

Tử cổ khả năng mê hoặc lòng .

Cho dù Ân phi việc , nhưng cũng sẽ khống chế tâm trí, buộc chuyện trái ý.

Ân phi khi uống t.h.u.ố.c giải, dần dần tỉnh táo , nàng xoa xoa thái dương, trong lòng còn mơ hồ: “Sao gáy đau nhức đến thế, rốt cuộc xảy chuyện gì?”

Vân Sơ thản nhiên thuật chuyện.

Khánh Hoa lập tức ngây dại: “Vu cổ? Tử cổ? Phụ hoàng hôn mê? Âm mưu của Trang Thân Vương? Chuyện ... rốt cuộc là ?”

“Sơ nhi, may mà con kịp thời ngăn dâng thuốc, nếu Hoàng Thượng chịu thêm khổ ải .” Ân phi trầm mặc : “Thật cho Tô Tử Nguyệt, dám mưu toan ám toán , để xem sẽ xử lý ả thế nào!”

“Mẫu phi hiện tại vẫn đang trong trạng thái trúng cổ.” Vân Sơ khẽ mím môi : “Cứ tạm thời lừa gạt Trang Thân Vương , bằng càn, chờ qua hai ngày nữa, phụ hoàng bình phục thì chuyện sẽ dễ bề xoay sở hơn nhiều.”

Ân phi khẽ gật đầu: “Được, cứ ở Dưỡng Tâm Điện .”

 

Loading...