Trọng Sinh: Ta Đích Thân Dạy Lại Quý Tử Quý Nữ - Chương 354

Cập nhật lúc: 2025-10-03 11:56:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một hồi lâu, Thu Đồng im lặng tiếng xuất hiện lưng nàng, nhỏ giọng : “Vương phi, thuộc hạ dò xét qua, vị thứ phi tân nhậm chính là Tạ đại tiểu thư, Tạ Phinh.”

Trên mặt Vân Sơ lộ vẻ mặt quả nhiên là như thế.

Từ khi tin Tạ Phinh qua đời, nàng nghi ngờ Tạ Phinh chỉ là treo đầu dê bán thịt chó, âm thầm Đông Cung. Sự thật quả đúng như nàng suy đoán.

Một lúc , Hoàng Thượng và Hoàng Hậu cũng ngự giá lâm. Dù cũng hiếm khi chiêm ngưỡng cảnh Ngu Mỹ Nhân khoe sắc rực rỡ, Đế Hậu cũng đến xem náo nhiệt, tiện thể trò chuyện cùng .

Vân Sơ chú ý thấy một vị phu nhân bên cạnh Đế Hậu, chừng ngoài năm mươi, dung nhan bảo dưỡng cực , khí chất lẫn dung mạo cũng hề kém cạnh Hoàng Hậu.

“Mấy năm gần đây ít tham gia yến hội nên chắc vị phu nhân .” Đỗ Lăng nhỏ giọng : “Bà chính là Quốc công phu nhân.”

Vân Sơ hiểu rõ.

Cả Đại Tấn chỉ một vị Quốc công duy nhất nhưng ông tạ thế từ hai ba mươi năm về , chỉ để một vị Quốc công phu nhân.

Bởi vì vị Quốc công quá cố từng lập công lớn nên dù ông khuất núi, vinh quang của phủ Quốc công cũng hề suy vi. Quốc công tân nhậm Hoàng Thượng trọng dụng, thế nên gia tộc vẫn hiên ngang vững chãi tại kinh thành mà hề ngã đổ.

“Muội , vị Quốc công phu nhân hài tử ruột của .” Đỗ Lăng càng ngày càng nhỏ: “Quốc công đương nhiệm chính là một nhi tử chi thứ trong gia tộc, mang về nuôi danh nghĩa của .”

Vân Sơ quả thực về vị Quốc công phu nhân , bèn hỏi: “Chẳng lẽ Quốc công thứ tử thứ nữ ?”

“Có nhiều thứ tử thứ nữ, nhưng mà...” Đỗ Lăng mím môi: “Đều bỏ mạng hoặc điên dại, chẳng rõ nguyên do.”

Vân Sơ im lặng.

Chuyện chốn hậu trạch đa phần đều là những chuyện khó bề tỏ tường.

Không ngờ vị Quốc công phu nhân thể xử lý hết đám thứ tử thứ nữ...

nàng cũng trải qua những chuyện gì nên cũng tự ý phán xét.

“Bình Tây Vương phi và Kỷ phu nhân đang thủ thỉ chuyện gì ?”

Một âm thanh trầm từ bên cạnh truyền đến.

Đỗ Lăng giật , tức thì ngưng lời, khan đáp: “Bái kiến Quốc công phu nhân.”

Vân Sơ mỉm : “Ta cùng Kỷ phu nhân đang cùng bàn luận về loài Ngu Mỹ Nhân quả thực , ý thỉnh cầu Thái Tử Phi ban cho ít đóa về ươm trồng.”

Quốc công phu nhân cất lời: “Thuở cũng từng xin Đông Cung loại hoa về phủ trồng, nhưng quả thực kỳ lạ, Ngu Mỹ Nhân dẫu trồng ở nơi cũng đều thưa thớt, chỉ duy Đông Cung là nở rộ dày đặc, cũng chẳng rõ vì cớ gì.”

Ba tiếp tục đề tài về loài Ngu Mỹ Nhân.

Cho đến khi yến tiệc chính thức khai màn, họ mới tạm ngưng chuyện phiếm, chuyên tâm dùng bữa.

Đỗ Lăng vẫn còn mang nỗi sợ hãi, chỉ dám cúi đầu ăn uống.

Sau , nàng thề sẽ còn bàn tán thị phi của khác trong những dịp hội hè như thế nữa, lỡ kẻ khác thì rước lấy phiền toái lớn.

“Ta vẫn còn nhớ như in ngày đại hôn của Bình Tây Vương phi cùng Bình Tây Vương.” Quốc công phu nhân bỗng nhiên cất tiếng: “Phu quân tiền nhiệm của Bình Tây Vương phi tạ thế mà nàng tái giá nhanh đến , còn tìm một lang quân ý, quả thực khiến ngưỡng mộ.”

Vân Sơ đột nhiên khựng .

“Ta thật sự thưởng thức nàng, thể bỏ ngoài tai bao lời đồn đại tầm phào để tái giá gả cho .”

Quốc công phu nhân chăm chú dung nhan Vân Sơ.

Vân Sơ tinh tường nhận cảm xúc ẩn sâu trong đáy mắt vị Quốc công phu nhân nào là sự thưởng thức, mà là... đố kỵ?

Nàng đặt đũa xuống, cất tiếng : “Ta chẳng hề thấy tin đồn tầm phào nào, chỉ thấy những lời chúc phúc của mà thôi.”

Quốc công phu nhân Vân Sơ, khóe môi mím chặt thành một đường thẳng.

Bình Tây Vương nguyện ý cưới một nữ tử từng xuất giá chắc hẳn vì dung mạo tuyệt sắc giai nhân chăng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-ta-dich-than-day-lai-quy-tu-quy-nu/chuong-354.html.]

Hai tình cảm mà thể nên duyên phu thê.

Còn bà ...

nhạt một tiếng: “Vậy cũng xin chúc Bình Tây Vương phi cùng Bình Tây Vương cử án tề mi, bạch đầu giai lão.”

Dù là lời chúc phúc nhưng Vân Sơ chẳng cảm nhận một chút chân tình nào.

Nàng tự hỏi rốt cuộc là nàng đắc tội với Quốc công phu nhân từ lúc nào, là Sở Dực từng hiềm khích với bà, hoặc chỉ đơn giản là lập trường của đôi bên khác biệt...

Yến hội diễn nửa chừng thì ly rượu trong tay Hoàng đế đột nhiên nghiêng đổ long bào của ngài, ngài lập tức dậy đến sương điện phía để xiêm y.

Quốc công phu nhân đang bên cạnh Vân Sơ cũng lên rời tiệc.

“Bình Tây Vương phi.” Phương Tâm Nghiên đỡ lấy bụng tới mặt Vân Sơ: “Đông Cung ngoài Ngu Mỹ Nhân thì còn hải đường, Vương phi ghé xem một chút chăng?”

Vân Sơ nhàn nhạt : “Không cần.”

Sắc mặt Phương Tâm Nghiên lập tức trầm xuống: “Bình Tây Vương phi nể mặt chút nào ?”

“Xuy!” Đỗ Lăng bên cạnh khẽ lạnh một tiếng: “Đường đường là chính phi mà nể mặt một trắc phi , quả thực nực .”

Phương Tâm Nghiên lập tức nổi giận.

“Ta .” Đỗ Lăng cong môi : “Phương trắc phi từng vì Bình Tây Vương mà một hai nháo ba thắt cổ, chuyện trong kinh thành ai mà chẳng . Giờ đây Phương trắc phi nhiều kiếm chuyện với Bình Tây Vương phi, điều sẽ khiến thiên hạ cho rằng trắc phi của Thái Tử vẫn còn vương vấn tình ý với Bình Tây Vương. Thái Tử rộng lượng nên chắc sẽ chấp nhặt, nhưng nếu chuyện truyền tới tai Hoàng Hậu nương nương, chậc chậc...”

Vẻ mặt của Phương Tâm Nghiên vô cùng khó coi.

Từ khi Bình Tây Vương Sở Dực cự tuyệt nàng thì nàng chẳng còn tâm tư đó nữa.

Nàng chỉ cảm thấy cam lòng!

Bởi vì cam lòng nên nàng vô cùng đố kỵ Vân Sơ, chỉ khiến Vân Sơ bẽ mặt.

Song, mỗi khi thị tìm cớ gây rối, Vân Sơ đều nặng nhẹ phản bác , khiến nỗi uất ức bất cam của nàng càng khó mà tiêu tan.

Thị hít một thật sâu, phất tay áo mà rời .

Phương Tâm Nghiên trông thấy dung nhan Vân Sơ thêm nữa, đành trực tiếp cáo lui khỏi yến tiệc mà về hậu viện. Dù , m.a.n.g t.h.a.i cũng là lý do chính đáng để đời dị nghị.

Vừa bước tới những khóm hoa đua nở vườn, nàng chợt thấy tiếng đàm thoại.

Là tiếng của một đôi nam nữ.

Ban nãy chẳng Thái tử hề lộ diện tại yến tiệc ? Hay là ngài và vị thứ phi tân sủng đang cùng thưởng hoa tại hậu viện?

Gà Mái Leo Núi

Phương Tâm Nghiên khẽ nhíu mày, thận trọng tiến gần, bỗng thấy canh gác ở giao lộ.

Đây vốn là hậu viện Đông Cung, nơi thị lui tới vô , dĩ nhiên còn một lối khác thông đến đó. Nàng lập tức vòng qua bồn hoa mà tiến về phía .

Tiếng đàm thoại càng lúc càng rõ.

“Nhị Lang, gần đây n.g.ự.c cứ đau mãi...”

“Trẫm cho ngự y đến phủ Quốc công khám bệnh cho nàng...”

Vừa những lời , Phương Tâm Nghiên bỗng giật kinh hãi.

Trẫm... chẳng là Hoàng thượng ?

Phủ Quốc công... chẳng là Quốc công phu nhân ư?

Thị khẽ ghé mắt xuyên qua bồn hoa, liền thấy một đôi nam nữ đang tựa sát tán cây cổ thụ: chính là Hoàng đế đang ôm Quốc công phu nhân!

“Trời đất!”

Phương Tâm Nghiên kìm mà bật một tiếng kêu khe khẽ, vội vàng bưng kín miệng song muộn một nhịp.

 

Loading...