Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 86: Chính ủy Vương
Cập nhật lúc: 2024-12-05 08:57:18
Lượt xem: 822
Tô Nhuyễn nhìn biểu cảm trên mặt Lộc Minh Sâm, nhanh tay lẹ mắt thu lại bản hợp đồng, cười nói: “Việc đó là việc nhỏ không cần làm phiền anh, anh Minh Sâm, anh chịu trách nhiệm tạo áp lực cho nhà họ Lộc là được, phía bên này em sẽ chịu trách nhiệm tranh thủ lợi ích cho chúng ta.”
Cô vừa nói, vừa bước tới đẩy xe lăn của Lộc Minh Sâm ra ngoài, chuẩn bị đưa anh về phòng bệnh.
Không biết Lộc Minh Sâm đang nghĩ gì, anh lười biếng tựa vào ghế xe, nói: “Bất kỳ lúc nào, một bên đều có thể đưa ra lý do hợp lý để chấm dứt hợp đồng, đúng không?”
Tô Nhuyễn thở dài: “Em nói này, anh Minh Sâm, anh vừa mới đồng ý kết hôn với em đã nghĩ tới chuyện ly hôn rồi, anh không cảm thấy như vậy hơi “Tra” sao?”
Lộc Minh Sâm: “Tra?”
Trong lúc nhất thời Tô Nhuyễn không biết nên giải thích từ này với anh thế nào, đây là từ thông dụng đời sau mới có, cô nghĩ một chút, nói: “Đùa bỡn tình cảm của con gái chính là tra nam.”
Đột nhiên Lộc Minh Sâm cười rộ lên, cười lớn đến mức bả vai cũng run rẩy.
Tô Nhuyễn thật sự không hiểu điểm nào khiến anh buồn cười, chẳng lẽ vì lần đầu được đánh giá như vậy nên cảm thấy vui vẻ?
Sau khi cười xong, nhìn Lộc Minh Sâm giống như đột nhiên nghĩ thông suốt vậy, anh dựa lưng vào xe lăn vô cùng thích ý để Tô Nhuyễn đẩy mình về phòng. Còn Tô Nhuyễn lại có cảm giác như đang đi tuần với chủ tịch, vô thức cảm thấy uy phong là thế nào nhỉ?
Nhưng mà vừa bước vào phòng bệnh, chủ tịch vừa rồi còn đang uy phong đột nhiên ngồi thẳng sống lưng, một tay nhanh chóng giữ chặt bánh xe lăn, sau đó Tô Nhuyễn trơ mắt nhìn xe lăn rõ ràng đang được mình đẩy về phía trước dần dần lui lại…
Cô liếc mắt nhìn bàn tay anh đang giữ chặt bánh xe lăn, tuy rằng cô không dùng nhiều sức lắm, nhưng vẫn cảm thấy bị vũ nhục.
Cô hơi dùng sức, trực tiếp ép đối phương dừng xe lăn.
Lộc Minh Sâm kinh ngạc ngẩng đầu, Tô Nhuyễn lại cảm nhận được lực đẩy lui vể phía sau lớn hơn… Cô không nhịn được lại dùng thêm chút sức nữa.
Hai người cứ phân cao thấp trước cửa phòng như vậy, khiến người trong phòng chú ý, một đôi mắt sắc bén nhìn qua, Lộc Minh Sâm dừng tay từ bỏ giãy giụa, nằm liệt ra xe lăn.
Tô Nhuyễn không nhịn được nhìn qua, người có thể khiến Lộc Minh Sâm sợ như vậy là… Được rồi, cô cũng hơi sợ người này.
Hiển nhiên Bùi Trí Minh cũng không thoải mái lắm, nhìn thấy hai người, mắt anh ta sáng lên, lập tức tích cực giới thiệu: “Chính ủy Vương, cô ấy chính là đồng chí Tô, Tô Nhuyễn.”
Vân Chi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-86-chinh-uy-vuong.html.]
“Chị dâu, đây là Chính ủy Vương chỗ chúng em.”
Lộc Minh Sâm ngẩng đầu nhìn cô một cái, giống như đang nói với cô “Tự cầu nhiều phúc”, nhưng mà nhìn kỹ lại có thể cảm giác được anh đang vui sướng khi người ta gặp họa.
Tô Nhuyễn lén lút vươn ngón tay ra chọc chọc vào vai anh, nhìn chính ủy Vương đang đi về phía bên này.
Đối phương mặc trên người bộ quân trang màu xanh lục, dáng người cao lớn, diện mạo nghiêm nghị, nhưng vừa mở miệng ra đã biến thành một bà mẹ già vô cùng thích nhọc lòng.
Ông ấy nhìn Tô Nhuyễn, vẻ mặt vui mừng thỏa mãn: “Ui da, đúng là không dễ dàng mà, cuối cùng đồng chí Lộc Minh Sâm ưu túc của chúng ta cũng sắp có vợ rồi.”
Thấy Lộc Minh Sâm và Bùi Trí Minh đều mang vẻ mặt đau răng, Tô Nhuyễn không nhịn được rất muốn cười, cô biết ngày thường người khiến chính ủy Vương đau đầu nhất chính là Lộc Minh Sâm, từ trước đến nay chưa bao giờ cho anh sắc mặt tốt, bình thường đều gọi anh là “Thằng điên Lộc”.
Ép ông ấy phải cố gắng nhấn mạnh hai chữ “Ưu tú” đúng là làm khó ông ấy rồi.
Đương nhiên, đây mới chỉ là bắt đầu, sau đó ông ấy lại làm như lơ đãng nói ra thêm đủ loại phẩm chất ưu tú khác của Lộc Minh Sâm, ví dụ như: “… Thằng nhóc này ở trong quân đội, không có người nào không phục nó, lính do nó huấn luyện ra, đều thế này!” Vừa nói ông ấy vừa giơ ngón tay cái lên.
“…Tiền trợ cấp cũng tăng rất nhanh, mấy năm nay lập công nhận được không ít tiền thưởng, chắc chắn đủ để tổ chức một hôn lễ xa hoa, tivi, máy giặt, tủ lạnh gì đó đều có thể mua về!”
Bùi Trí Minh muốn nói lại thôi: Sợ là anh ấy không mua nổi đâu.
Chính ủy Vương trừng mắt lườm anh ta một cái, không mua nổi cũng phải mua, đến lúc đó mọi người gom góp lại không phải đủ rồi sao?
Sau đó ông ấy quay đầu lại, thân thiết hỏi Lộc Minh Sâm: “Khi nào viết báo cáo kết hôn? Theo tôi thấy, nhân cơ hội còn đang tĩnh dưỡng này nhanh chóng tổ chức hôn lễ đi, hai đứa cũng có thể ở bên nhau nhiều hơn.”
Nói xong, ông ấy lại nhìn sang Tô Nhuyễn, cảm thán như mẹ già: “Minh Sâm là đứa có phúc lắm mới gặp được cô gái trọng tình trọng nghĩa như cháu.”
“Cháu yên tâm, vết thương của cậu ấy có thể chữa khỏi, không lâu nữa là có thể đứng dậy được, nếu hai đứa hành động nhanh chút, nói không chừng sang năm còn có thể sinh được thằng nhóc béo tốt đấy.”
Tô Nhuyễn:……
Trình độ giục hôn của người này đúng là quá lợi hại, không hổ là “Mẹ Vương” trong mắt mọi người.