Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 558: Phiên ngoại - Mộng đẹp của Tô Thanh Thanh (4)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:33:56
Lượt xem: 287

Dọc đường đi đến lầu hai, nhân viên nòng cốt Hoắc Hướng Dương coi trọng đều cung kính chào hỏi Tô Thanh Thanh, khiến tâm trạng cô ta tốt lên không ít, cũng dừng chân hàn huyên với bọn họ vài câu.

Khi tới phòng làm việc của Hoắc Hướng Dương, thiếu chút nữa cô ta va phải một cô gái.

Nhìn thấy đối phương, Tô Thanh Thanh không khỏi nhíu mày, hỏi Hoắc Hướng Dương đang ngồi trên sô pha: “Chuyện gì thế này? Sao cô ta lại ở trong công ty chúng ta?”

Vừa nói vừa tới chỗ Hoắc Hướng Dương, muốn ngồi vào lòng đối phương.

Hoắc Hướng Dương dịch sang bên cạnh, nhìn ra cửa sổ, nói: “Bên ngoài có người, vợ chồng già rồi còn…”

Tô Thanh Thanh bĩu môi: “Ai là vợ chồng già với anh? Em còn trẻ mà.”

“Đã mấy tháng rồi chúng ta không gặp nhau, anh không nhớ em sao?”

Hoắc Hướng Dương giơ tay ôm lấy bả vai cô ta: “Sao có thể, có em ngồi bên, anh thả lỏng không ít đâu.”

Sau đó chủ động giải thích: “Cô ta bị chồng đánh thảm như vậy, bây giờ đuổi việc không có nơi đặt chân, trên người không có một phân tiền, anh biết làm sao bây giờ? Đưa cô ta về nhà để chồng cô ta tiếp tục đánh à?”

Hoắc Hướng Dương nghiêng đầu thơm má Tô Thanh Thanh: “Anh thấy cô ta vẫn có chút năng lực, vẻ ngoài dịu dàng dễ gần, thích hợp làm thư ký bưng trà rót nước, em cảm thấy được không?”

Nghe thấy câu thương lượng cuối cùng, chút khó chịu trong lòng Tô Thanh Thanh đã tan biến, có điều vẫn cố ý nói: “Em biết cô ta rất đáng thương, nhưng chúng ta không thể cưu mang cô ta cả đời, em không đồng ý.”

Hoắc Hướng Dương không nói hai lời, lập tức quyết định: “Vậy được rồi, anh lập tức tống cổ cô ta.” Nói xong định đứng dậy gọi điện thoại.

Tô Thanh Thanh vội vàng ngăn anh ta lại, cười nói: “Làm gì thế.”

Hoắc Hướng Dương gõ mũi cô ta, sủng nịnh: “Đương nhiên là đuổi việc cô ta rồi.”

“Trong lòng anh, em mới là quan trọng nhất, nếu em cảm thấy không thoải mái, vậy thì anh chắc chắn không giữ cô ta lại.”

Tô Thanh Thanh ngọt ngào dựa vào vai anh ta: “Em là người nhẫn tâm như vậy sao? Nếu có năng lực vậy thì anh giữ lại đi.”

Hoắc Hướng Dương nói: “Anh không muốn khiến em nghi ngờ, tình cảm vợ chồng kỵ nhất là mất lòng tin.”

Tô Thanh Thanh nói: “Không đâu.”

So với Lộc Minh Quân đời trước, Hoắc Hướng Dương đúng là người chồng mẫu mực, khuyết điểm duy nhất chính là không có cách nào với mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ.

Nhưng chuyện này về tình cảm có thể tha thứ được, dù sao đối phương cũng là mẹ và em gái ruột, nếu thật sự ra tay ác độc, anh ta đã không phải là Hoắc Hướng Dương dịu dàng săn sóc rồi.

“Yên tâm, em sẽ không giống đám phụ nữ suốt ngày nghi thần nghi quỷ đâu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-558-phien-ngoai-mong-dep-cua-to-thanh-thanh-4.html.]

Tô Thanh Thanh tỏ vẻ thấu hiểu, nói: “Không chỉ tin tưởng anh, em còn tự tin em mới là người anh muốn làm bạn đến già.”

“Bảo bối…” Hoắc Hướng Dương duỗi tay ôm lấy cô ta.

Tô Thanh Thanh giơ tay đánh yêu anh ta một cái: “Làm gì thế, đã bao nhiêu năm không gọi rồi, sao đột nhiên lại gọi câu buồn nôn như vậy.”

Ánh mắt Hoắc Hướng Dương lóe lên: “Em vĩnh viễn là bảo bối của anh, anh muốn gọi khi nào thì gọi.”

Vân Chi

Tô Thanh Thanh bật cười.

“Nhưng mà nói thật, đám chú bác họ hàng kia của anh phải mau chóng xử lý đi thôi.” Cô ta kể ra chuyện mình gặp phải khi tới nhà máy một lần: “Cứ tiếp tục như vậy, nhà máy này thật sự bị bọn họ kéo sụp mất.”

“Ba năm trước, mỗi năm chúng ta còn thu về được hơn ba mươi vạn, bây giờ năm sau lại ít hơn năm trước, thị trường địa ốc sắp nóng lên rồi, đầu tư địa ốc cần ít nhất năm sáu trăm vạn đó.”

“Tiếp tục như vậy, thế chấp nhà máy này cùng lắm chỉ có thể vay năm mươi vạn, số lẻ cũng không đủ.”

Hoắc Hướng Dương lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: “Nhưng em biết mẹ anh đó, anh có thể nói lý với em, ỷ lại em, nhưng với mẹ anh thì không.”

“Khi còn nhỏ bà ấy bị nhiều người khinh bỉ quá, bây giờ mới như vậy, đợi thêm vài năm nữa sẽ tốt lên thôi.”

“Ba năm trước anh cũng nói như vậy.” Tô Thanh Thanh mở miệng: “Nhưng em thấy, sợ là sẽ không thay đổi được.”

“Tiếp tục như vậy tuyệt đối không phải cách hay, vì tương lai của chúng ta, để em làm người xấu vậy!” Tô Thanh Thanh nhìn Hoắc Hướng Dương nói: “Nếu anh không đuổi bọn họ đi, bảo mẹ anh và Hướng Mỹ xin lỗi em trước mặt mọi người, bữa tiệc nhà họ Hứa anh đi một mình đi!”

Hoắc Hướng Dương sửng sốt: “Em nói gì thế?”

Tô Thanh Thanh nói xong, không nhịn được cười rộ lên: “Hôm nay khi em đi dạo phố với đám phu nhân, nghe nói tạp chí “Giai nhân thời thượng” của bà Hứa sắp tổ chức lễ kỷ niệm, vào tuần sau.”

“Đây là cơ hội của chúng ta.” Tô Thanh Thanh nhìn Hoắc Hướng Dương, hưng phấn nói: “Anh có nhớ em từng nói với anh, trong giấc mơ của em, chính vào thời điểm này anh thành lập nhãn hiệu thời trang và châu báu của riêng mình không?”

“Trước đây em còn nghĩ, chúng ta như vậy sao có thể lập được nhãn hiệu của riêng mình, muốn làm được ít nhất phải có hai ba trăm vạn.”

“Mãi cho đến khi em nghe được tin tức này…”

Hai mắt Tô Thanh Thanh sáng lấp lánh, nhìn thẳng vào Hoắc Hướng Dương: “Buổi lễ kỷ niệm của bà Hứa là cơ hội vô cùng hiếm có, rất nhiều nhà thiết kế châu báu, nhà thiết kế thời trang nổi tiếng, và rất nhiều nhà đầu tư đều góp mặt.”

Hoắc Hướng Dương lập tức tinh thần phấn chấn, anh ta là người từng nếm trải quả ngọt, thứ lọt qua kẽ ngón tay đối phương thôi cũng đủ cho anh ta trở thành người trên người rồi…

Nếu đối phương sẵn lòng đầu tư cho anh ta sáng tạo nhãn hiệu trang phục và châu báu riêng…

Tô Thanh Thanh cười nói: “Anh Hướng Dương, có thể trở thành nhà giàu số một tỉnh Đông Lâm hay không, phải dựa vào lần này…”

Loading...