Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 556: Phiên ngoại - Mộng đẹp của Tô Thanh Thanh (2)

Cập nhật lúc: 2024-12-11 15:33:53
Lượt xem: 312

Đối mặt với câu chất vấn của Tô Thanh Thanh, mẹ Hoắc vội vàng nói: “Là lỗi của mẹ, mẹ nói sai, con đừng giận. Mệt c.h.ế.t rồi nhỉ, mau vào phòng nghỉ ngơi đi, lát nữa mẹ nấu cơm cho con, xin bớt giận.”

Lời này, giống như cô ta ngược đãi mẹ chồng mỗi ngày vậy. Tô Thanh Thanh giận nghiến răng, hóa ra lão bạch liên hoa giăng bẫy chờ cô ta chỗ này…

Nhưng mà nhìn ánh mắt khiếp sợ của gia đình hàng xóm, Tô Thanh Thanh biết nỗi oan này mình nhận chắc rồi, hiện tại sợ là nói gì bọn họ cũng không tin.

Cũng may, đây không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, Tô Thanh Thanh đã hoàn toàn không tức giận như lần đầu tiên gặp phải, hơn nữa bây giờ cô ta đã thông thấu một đạo lý: Đợi khi đám người phủng cao dẫm thấp này biết lời nói của ai có tác dụng, bọn họ sẽ nịnh bở người đó, sẽ giúp cô ta vả mặt mẹ Hoắc.

Tô Thanh Thanh cười trào phúng, trở về phòng, nhưng đợi mở tủ quần áo ra, nhìn thấy ví tiền rỗng tuếch của mình, lại không nhịn được lao ra ngoài, cả giận mắng: “Bà lại trộm tiền của tôi!”

Hốc mắt mẹ Hoắc lập tức đỏ lên: “Tô Thanh Thanh, sao con có thể ngậm m.á.u phun người như vậy, ai trộm tiền của con?”

Hoắc Hướng Mỹ từ ngoài bước vào, nghe thấy lời này lập tức nói: “Tô Thanh Thanh, chị đừng bắt nạt mẹ tôi, mẹ tôi cần tiền còn phải trộm của chị sao? Tiền trong nhà này đều là của mẹ tôi và anh trai tôi!”

Hàng xóm thấy tình hình không ổn, lập tức đứng dậy cáo từ.

Tô Thanh Thanh run rẩy, nhìn ví tiền rỗng tuếch: “Trả lại tiền cho tôi.”

Bây giờ chỉ còn lại ba người, mẹ Hoắc không đóng kịch nữa, giọng điệu không quan tâm: “Tiền nào tiền của cô? Cô giấu tiền riêng còn cãi lý?”

“Từ khi chuyển tới Ninh Thị mở nhà máy, có phân tiền nào là không phải con trai tôi vất vả ngày đêm kiếm về? Cả ngày ngooài ăn nhậu chơi bời cô làm được việc gì? Lấy đâu ra thể diện đúng lý hợp tình như vậy?”

Tô Thanh Thanh bị chọc giận: “Tôi không làm gì cả?”

“Tôi không làm gì cả, nhà máy này có được thế nào?”

Vân Chi

“Nếu không nhờ tôi, con trai bà có thể cứu ngài Hứa sao?”

Tuy rằng trước đây vì Tô Nhuyễn và Lộc Minh Sâm gây rối thiếu chút nữa khiến bọn họ không lấy được bất kỳ thứ tốt gì, nhưng hiển nhiên Hứa Tử Yến rất coi trọng vợ con mình.

Sau khi xong việc vẫn phái trợ lý tới đưa cho bọn họ chi phiếu năm mươi vạn.

Khi ấy bọn họ dùng số tiền đó mua một căn tứ hợp viện ở thành phố Yến, rồi chạy tới Ninh Thị dùng số tiền dư lại mở nhà máy.

Vậy mà bây giờ mẹ Hoắc lại nói tiền trong nhà không liên quan với cô ta?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-556-phien-ngoai-mong-dep-cua-to-thanh-thanh-2.html.]

“Tôi thật sự cảm thấy may mắn, anh Hướng Dương không vong ân phụ nghĩa như bà!”

“Ai vong ân phụ nghĩa?!” Hoắc Hướng Mỹ cả giận, mắng: “Đúng là quá khôi hài, chuyện cứu ngài Hứa là công lao của mình chị sao?”

“Vì cứu người anh trai tôi gãy một cánh tay, chị chỉ nói một câu tất cả biến thành công lao của chị? Sao da mặt chị dày thế hả?”

Mẹ Hoắc cũng nói: “Với bản tính của con trai tôi, dù cô không mở miệng chắc chắn nó vẫn sẽ cứu.”

Hoắc Hướng Mỹ nhớ tới điều gì, lập tức chỉ thẳng vào mũi Tô Thanh Thanh, mắng: “Ngược lại là vì chị, biết rõ bà Hứa kia là bạn tốt với Tô Nhuyễn, còn khiêu khích người ta, nếu không, ít nhất nhà họ Hứa sẽ cho một trăm vạn!”

Nói tới đây, cô ta không nhịn được, hùng hổ: “Còn không biết xấu hổ tranh công, chị tính thử xem từ khi kết hôn với anh trai tôi, chị gây họa bao nhiêu lần rồi? Nếu không phải do trước đó chị mặt dày mày dạn quấn lấy, anh trai tôi đã cưới Tô Nhuyễn làm chị dâu tôi, nhà họ Hoắc đã phát đạt từ lâu rồi! Chị đúng là đồ sao chổi mà!”

Lửa giận trong lòng Tô Thanh Thanh lập tức xông thẳng lên đỉnh đầu, miệng thét chói tai: “Đúng vậy, trước đây các người nên cưới Tô Nhuyễn, sau này cho nhà họ Hoắc các người đoạn tử tuyệt tôn!”

Nhắc tới vấn đề này mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ đều nói không ra lời.

Tô Thanh Thanh cũng tức giận đến mức cả người run rẩy, ánh mắt hung tợn đảo qua hai người: “Chúng ta cứ chờ xem, lần này không có tôi, nhà họ Hoắc các người còn phát đạt được không!”

“Lần này không kéo da mặt các người ném xuống đất dẫm một lần, con này không phải họ Tô!”

Dứt lời cô ta xách túi lên, đi thẳng ra ngoài.

Mẹ Hoắc và Hoắc Hướng Mỹ liếc nhau, mẹ Hoắc nói: “Nhìn dáng vẻ này, sợ là có chuyện không tốt.”

Hoắc Hướng Mỹ nói: “Để ý đến chị ta làm gì, chỉ cần anh trai nghiêng về phía chúng ta là được, với đức hạnh của chị ta, có thể giận dỗi được mấy ngày.”

Mẹ Hoắc ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, dần dần thả lỏng.

Bên này, sau khi ngồi trong căn nhà thuê của mình, Tô Thanh Thanh cũng bắt đầu bình tĩnh lại. Mấy năm nay đấu trí đấu dũng với mẹ chồng em cô đã quen, bây giờ đến lúc cô ta trang điểm xinh đẹp đi gặp Hoắc Hướng Dương rồi.

Vì phải bồi thường mấy chục vạn, mấy tháng qua Hoắc Hướng Dương bận đến mức không có chút thời gian rảnh rỗi nào, đã rất lâu rồi cô ta chưa gặp đối phương, phải thân mật ôn tồn một phen mới được.

Nếu lần này thành công, có lẽ nhà máy của bọn họ sẽ có bước nhảy vọt về chất.

Nhưng mà khi đến nơi bị cổng sắt nhà máy ngăn bên ngoài, lửa giận trong lòng Tô Thanh Thanh lại có xu thế ngóc đầu dậy.

Loading...