Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 498: Mỹ thực Hoa Quốc (3)
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:34:52
Lượt xem: 371
Jack còn kiềm chế được, hai tên vệ sĩ kia đã không nhịn được phát ra tiếng kinh ngạc cảm thán, một trong số đó không cầm lòng được còn vỗ tay. Cậu thanh niên kia thấy bạn bè quốc tế tán thưởng như vậy, lập tức làm việc hăng say hơn, chỉ hai ba nhát d.a.o đ.â.m xuống, mẩu cà rốt đã biến thành một đóa hoa năm cánh xinh đẹp.
Tô Nhuyễn cười ngâm ngâm nhìn Bratt, biết rõ còn cố hỏi: “Là thế này phải không?”
“Nhưng mà đây mới chỉ là tạo hình cơ bản thôi, lát nữa cậu ấy sẽ khắc vài thứ xinh đẹp hơn cho chúng ta, có điều cái đó hơi phức tạp, nên cần thêm chút thời gian.”
Bratt:……Luôn có cảm giác cô gái phương đông này đang trào phúng mình, nhưng lại không tìm thấy chứng cứ.
Rất nhanh nghi ngờ của anh ta đã bị mùi hương thơm nồng cắt ngang, đầu bếp đã đổ nước sốt vàng óng trên người con cá sóc. Mùi hương bá đạo nổ tung nơi chóp mũi mọi người, cậu thanh niên bên cạnh đặt hai đóa hoa xinh đẹp lên đĩa, bày ra tư thế mời bọn họ nếm thử.
Vệ sĩ đã gấp không chờ nổi quay lại bàn ăn, Jack với Bratt cũng đuổi sát theo sau.
Tuy rằng bọn họ không muốn thừa nhận, nhưng nước miếng đang điên cuồng dâng lên đã bán đứng bọn họ. Trong khoảnh khắc bỏ miếng cá vào miệng, Bratt lập tức hiểu ra vì sao tổng thống lại yêu món này sâu sắc như vậy.
Khác với đậu phụ non mềm, thịt cá tươi ngon hòa quện với nước sốt hơi ngọt, đúng là khiến vị giác thăng hoa… Hóa ra cá còn có cách ăn như vậy.
Lúc bọn họ đang ăn, nhân viên phục vụ lại bưng tới một món ăn mới, hai tên vệ sĩ đã duỗi cổ chờ mong, hiện tại bọn họ vô cùng háo hức trước mỹ thực Hoa Quốc.
Bratt khẽ ho một tiếng, thầm nghĩ để xem lần này người Hoa Quốc còn trò gì mới.
Đặt khay lên bàn, mở nắp đậy ra, chỉ thấy bên trong là hai củ cải trơ trọi, nhìn qua không có gì đặc biệt, có vẻ không ngon lắm.
Bratt đang nghi hoặc, thì nhân viên phục vụ đã mang tới một ấm nước. Dòng nước trong suốt tưới xuống hai củ cải kia, cải trắng chậm rãi mở ra, cuối cùng tạo thành một đóa sen trắng xinh đẹp.
Trợ lý và vệ sĩ lập tức vỗ tay, trầm trồ khen ngợi.
Bratt vẫn luôn nhớ rõ trách nhiệm chỉ điểm cho người ta của mình, anh ta vỗ tay tượng trưng, sau đó nói: “Không phủ nhận đúng là món này rất thú vị, nhưng đồ ăn quan trọng nhất vẫn là hương vị.”
Anh ta nhìn thợ khắc hoa, nói câu đầy ẩn ý: “Chỉ theo đuổi thứ mới lạ, dùng chiêu trò lòe thiên hạ, ngược lại quên mất sơ tâm, như vậy không nên đâu.”
Tô Nhuyễn và đám người xưởng trưởng Lữ chỉ cười không nói, đợi nhân viên phục vụ chia đồ ăn cho bọn họ xong, xưởng trưởng Lữ mới làm thủ thế mời: “Ngài Bratt, hay là nếm thử trước.”
Bratt khẽ lắc đầu, xuất phát từ lễ phép vẫn nếm thử một chút nước canh, sau đó cả người sững sờ…
Nhìn bề ngoài có lẽ nó quá tầm thường vô vị, khiến anh ta không chờ mong bất kỳ điều gì, cho nên khi món ăn vào đến khoang miệng, hương vị kinh diễm mới khiến anh ta sững sờ như thế. Anh ta gần như không khống chế nổi lại uống thêm một ngụm nữa.
Phía bên kia, Jack và hai tên vệ sĩ cũng giống Bratt, vốn dĩ không chờ mong bất cứ điều gì, chỉ coi như thử nghiệm thứ mới lạ, bây giờ đều lộ ra vẻ mặt không khác nào Bratt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-498-my-thuc-hoa-quoc-3.html.]
Vân Chi
Jack buột miệng thốt ra: “Thứ này không phải nước.”
Tô Nhuyễn cười: “Đương nhiên không phải rồi, nó là nước canh loãng dùng không dưới mười loại nguyên liệu hầm gần một ngày mới tạo ra được, chỉ nhìn giống nước mà thôi.”
Cô nhìn Bratt: “Ngài nói rất đúng, hương vị mới là cái gốc của đồ ăn, đây cũng là nguyên nhân đầu bếp chỗ chúng tôi không nghiên cứu về các loại đồ dùng nhà bếp.”
“Những dụng cụ khiến người ta hoa cả mắt đó, đều là dệt hoa trên gấm mà thôi, không dối gạt các vị, món ăn trước mắt chính là món ăn phức tạp nhất mà các vị từng nếm thử.”
“Chí phồn cực giản mới là cảnh giới cao nhất của một món ăn.”
“Phương tây các vị có món nào giống vậy không?”
Lại tới rồi, cô gái này lại đang trào phúng mình!
Bratt vẫn chưa nghĩ ra nên đáp lại thế nào, một tên vệ sĩ đã bật thốt lên: “Không có.”
Hiển nhiên anh ta đã bị mỹ thực Hoa Quốc ăn mòn hết lý trí rồi.
Tô Nhuyễn nhìn Bratt cười: “Chỉ nói như vậy khả năng ngài vẫn chưa hiểu, đợi nhìn thấy món tiếp theo, ngài sẽ hiểu được ý của tôi.”
Trước bàn nấu ăn vẫn là vị đầu bếp kia, chỉ là nguyên liệu trong tay ông ấy đã đổi sang đậu phụ.
Bratt vẫn nhớ rõ, bọn họ nói thứ này làm từ đậu nành. Anh ta hoàn toàn không cách nào tưởng tượng ra, dù có mang đậu nành đi xay nát, cũng không thể mềm mịn như vậy mới đúng.
Rất nhanh, anh ta đã trông thấy cảnh tượng càng khiến anh ta khó hiểu hơn, đầu bếp bắt đầu thái đậu phụ, vẫn là con d.a.o nặng trịch kia, lưỡi d.a.o cắt qua cắt lại trên miếng đậu, hình như không phải cắt vụn thành từng miếng nhỏ, mà giống như muốn làm nát nó ra…
Tốc độ lướt d.a.o cực nhanh chỉ để lại tàn ảnh, miếng đậu phụ dần dần biến thành một miếng bùn nhão.
Bratt cảm thấy người này thật sự đang làm chuyện thừa: “Thật ra không cần khoe khoang như vậy, muốn làm nát nó…” Anh ta dùng cái muỗng đè bẹp miếng đậu phụ còn dư lại trong bát làm mẫu: “Như vậy không phải được rồi sao?”
“Anh Bratt,” Xưởng trưởng Lữ cười nói: “Đây không phải cắt nát, mà là thái sợi.” Ông ấy chỉ vào sợi tóc trên đầu Bratt: “Mỏng giống như sợi tóc.”
Nghe Jack phiên dịch xong, Bratt kinh ngạc trợn trừng mắt: “Mỏng giống như sợi tóc?”
Anh ta cúi đầu nhìn miếng đầu phụ bị mình nghiền nát dễ như trở bàn tay, lại ngẩng đầu nhìn đống đậu phụ đầu bếp đang thái lạch cạch trên thớt, đó là thái sợi sao?
Bắp cải bọn họ cũng không thái được nhỏ như vậy…