Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 496: Mỹ thực Hoa Quốc (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:34:50
Lượt xem: 349
Bratt đi theo Tô Nhuyễn xuyên qua cánh cửa màu son, lập tức bị cảnh sắc trước mắt hấp dẫn.
Gạch xanh ngói đỏ, rường cột chạm trổ, giữa sân là một tòa núi giả lởm chởm, nước chảy róc rách, mấy con cá koi đỏ tươi bơi qua bơi lại bên dưới.
Đi theo nữ phục vụ mặc sườn xám xuyên qua hành lang sơn son thiếp vàng, anh ta cảm thấy như đi vào thế giới thần bí khác.
Trợ lý Jack và hai người vệ sĩ theo sau cũng tò mò nhìn chung quanh.
Lại qua một ngạch cửa, vòng qua ảnh bích điêu khắc hình rồng, là một đại sảnh rộng mở, so với phương tây thích hoa lệ, nơi này tao nhã lại đẹp đẽ có vẻ thích hợp hơn, vì có nhiều thêm một phần khí thế.
Giữa phòng là một chiếc bàn tròn lớn.
Đám người Bratt không nhịn được ánh mắt đều dừng trên chiếc bàn đối diện bàn tròn, nơi đó có một đống đồ cắt gọt, d.a.o thớt, và rất nhiều thứ bọn họ không thể gọi tên chúng.
Nhưng rất rõ, đó là nơi nấu nướng.
Trông thấy anh ta, xưởng trưởng Lữ cười ha hả bước đến: “Chào anh, anh Bratt.”
Bratt không biết hôm nay xưởng trưởng Lữ này muốn giở trò gì, có điều vẫn nói ra kịch bản mình đã suy nghĩ từ trước trong đầu: “Chào anh, xưởng trưởng Lữ, hôm nay tôi đến để cáo từ anh đây.”
“Tôi có chuyện quan trọng hơn, ngày mai phải rời khỏi nơi này rồi, nếu chỗ anh chưa định đặt hàng, tôi chỉ có thể nói câu đáng tiếc, sang năm khả năng tôi sẽ không tới nữa.”
Hôm qua xưởng trưởng Lữ nghe Lục Thần Minh phân tích xong, đã ý thức được có thể bản thân nóng vội quá mức, bây giờ nghe thấy Bratt nói như vậy, trong lòng cười thầm, hôm qua cắn c.h.ế.t không chịu giảm giá, hôm nay lại lạt mềm buộc chặt tạo cảm giác gấp gáp, xem ra đối phương thật sự rất muốn bán được hàng.
Xác định điểm này, xưởng trưởng Lữ nhẹ nhàng hơn hẳn, nghe xong ông ấy thở dài, nói: “Nếu đã như vậy tôi cũng không tiện cưỡng cầu.”
“Nhưng mà Hoa Quốc chúng tôi có câu, mua bán không thành vẫn còn nhân nghĩa, nếu mai ngài đi rồi, bữa cơm hôm nay coi như bữa cơm tiễn ngài.”
Bratt nghe Jack phiên dịch xong, có chút sửng sốt, vậy mà bọn họ thật sự không mua?
Không đúng, căn bản Hoa Quốc không có trang bị tiên tiến hơn, dù chỉ năm mươi tấn, bọn họ cũng nên mơ ước tha thiết mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-496-my-thuc-hoa-quoc-1.html.]
Vân Chi
Nói về khéo léo trong buôn bán, đứng trước người Hoa Quốc người phương tây tính tình thẳng thắn căn bản không đủ trình, xưởng trưởng Lữ nhìn sắc mặt đối phương trong lòng cười thầm, ngoài mặt lại bình thản, chỉ nói với Bratt: “Hôm qua tôi thấy ngài rất chú ý tới mỹ thực, còn đưa ra nhiều ý kiến như vậy, chắc ngài cũng từng nghiên cứu sâu về nó.”
“Sau này chúng tôi sẽ cải tiến thêm món cơm tây bò bít tết, hôm nay mời ngài nếm thử đồ ăn Hoa Quốc chúng tôi, xem có chỗ nào cần cải tiến, mong được ngài chỉ điểm giúp.”
Xưởng trưởng Lữ cười rất hiền hòa.
Đời sau người nước ngoài chịu thiệt vô số lần đều biết, khi người Hoa Quốc nói mấy câu khiêm tốn như “Tôi không được” “Cũng bình thường” và “Xin chỉ giáo” xong, sau đó cơ bản đều tung chiêu lớn.
Đáng tiếc hiện tại Bratt hoàn toàn không hiểu, anh ta cho rằng xưởng trưởng Lữ nói như vậy thật sự đang nghiêm túc xin anh ta chỉ giáo.
Như vậy cũng tốt, Bratt nghĩ, đúng lúc để đám người Hoa Quốc chưa hiểu sự đời bọn họ biết người phương tây để ý tiểu tiết thế nào, sau đó lại tìm cơ hội… Hừm, hạ giá xuống một chút, có lẽ bọn họ sẽ mang ơn đội nghĩa.
Ngoài Bratt ra, trợ lý và hai người vệ sĩ cũng cùng ngồi xuống.
Xưởng trưởng Lữ ở bên tiếp khách, Tô Nhuyễn vỗ vỗ tay, hai nhân viên phục vụ cũng mặc sườn xám bưng bốn đĩa thức ăn lên bàn.
Thông cảm cho bọn họ không biết dùng đũa, nhân viên phục vụ còn đứng bên cạnh gắp thức ăn giúp bọn họ.
Khi đối phương vươn đũa tới đĩa gà luộc, Tô Nhuyễn cười giới thiệu: “Món gà luộc này cũng giống bò bít tết chỗ các anh, vô cùng để ý nguyên liệu, phải dùng gà tam hoàng nuôi ba tháng, dùng nước sôi luộc đến khi vừa chín tới, lại bỏ vào nước đá ướp…”
Bratt lại không để bụng, thầm nghĩ quả nhiên quá lạc hậu, vậy mà lại dùng nước trắng nấu thịt gà, như vậy hương vị sẽ bị xói mòn…
Bratt ôm tâm thái bắt bẻ, dùng nĩa cắm một miếng thịt gà bỏ vào miệng, trong lòng thầm nghĩ lát nữa kiến nghị bọn họ tốt nhất nên nhúng thịt gà vào bột chiên xù cho lên chiên mới giữ lại được hương vị thuần túy, nhưng mà miếng thịt thơm ngọt, ga gà dai ròn trong miệng lại khiến anh ta sửng sốt.
Vậy mà hương vị thịt gà không bị xói mòn, còn mang theo hương thơm kỳ dị.
Vốn dĩ Jack và hai tên vệ sĩ cũng ôm tâm thái tương tự, nhưng ăn xong không nhịn được đều liếc nhau… Vậy mà thơm ngon không ngờ.
Tô Nhuyễn cười nói: “Món này như ngài nói chính là khảo nghiệm trình độ, thời gian luộc quá lâu hương vị thịt gà sẽ bị xói mòn, quá ngắn sẽ sống, chỉ khi vừa đủ độ mới có thể khóa chặt hương vị thơm ngon, giữ lại tinh hoa trong từng miếng thịt.”
“Ngài cảm thấy có điểm nào chúng tôi cần cải tiến không?”