Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 493: Sợi tổng hợp Phương Luân
Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:34:45
Lượt xem: 462
Lúc Tô Nhuyễn đang nghĩ ngợi, Lục Thần Minh lại có ý tưởng mới: “Ai, Tô Nhuyễn có thể nghe hiểu ngoại ngữ, đến lúc đó có thể đi cùng luôn…”
“Cứ giả vờ là nhân viên công tác, như vậy bọn họ sẽ không đề phòng cô ấy, nói không chừng còn nghe được tin tức nào đó hữu dụng, chúng ta cũng tiện bốc thuốc đúng bệnh.”
Nghĩ tới điều gì đó, Tô Nhuyễn nói: “Cũng được.”
Hơn nữa về chiêu đãi, cô cũng có một vài ý tưởng.
“Chiêu đãi không cần dựa theo sở thích của bọn họ, dù làm thế nào cũng không thể chính tông, thà không bắt chước bừa, để bọn họ khách nghe theo chủ còn tốt hơn!”
Từng thấy Hoa Quốc mạnh mẽ vài thập niên sau, khiến Tô Nhuyễn không hề ngưỡng mộ hay kính sợ những nước phương tây đang tạm thời chạy trước bọn họ hiện giờ.
“Dù sao làm thế nào bọn họ cũng khinh thường chúng ta, vậy chúng ta còn đón ý nói hùa với bọn họ làm gì? Chúng ta chỉ lạc hậu so với bọn họ về khoa học kỹ thuật mà thôi, nếu tính theo nền văn minh, bọn họ có thúc ngựa theo cũng không đuổi kịp.”
Lời này… Lục Thần Minh thích nghe: “Còn không phải sao, chỉ nói đồ ăn thôi, bọn họ ăn bò bít tết chưa chín hẳn, rau xà lách gì đó, khác gì người nguyên thủy ăn tươi nuốt sống, còn không biết xấu hổ chê cười chúng ta.”
Tô Nhuyễn cười nói: “Cho nên, thật ra đừng chỉ nhìn bọn họ khinh thường chúng ta lạc hậu, thật ra bọn họ không cách nào phủ nhận nền văn minh năm ngàn năm của chúng ta, cho nên trong mắt bọn họ chúng ra cũng thần bí, nếu như vậy, thay vì đón ý nói hùa, chi bằng khiến bọn họ chấn động.”
Lục Thần Minh và y tá Mễ đi khỏi, Lộc Minh Sâm nhìn Tô Nhuyễn như suy tư điều gì, hỏi: “Em biết gì à?”
Tô Nhuyễn nói: “Đời trước em từng cung ứng áo chống đạn và đồ tác chiến cho quân đội, dùng nguyên liệu còn tiên tiến hơn so với hiện tại.”
Hai mắt Lộc Minh Sâm sáng lên: “Tiên tiến thế nào?”
Tô Nhuyễn cười: “Tiên tiến hơn đồ bọn họ sử dụng trong chiến tranh vùng vịnh, anh nói xem?”
Lộc Minh Sâm nói: “Cho nên bọn họ mới đồng ý bán cho chúng ta.”
Tô Nhuyễn nói: “Cũng là chuyện bình thường.” Bất kỳ quốc gia nào, kỹ thuật tiên tiến nhất đương nhiên phải để lại cho mình rồi.
Lộc Minh Sâm cũng biết điểm này, cho nên mới cảm thấy nôn nóng.
Tô Nhuyễn nghịch tóc anh, cười nói: “Đừng lo, không phải có em sao.”
Lộc Minh Sâm hơi bất ngờ: “Em biết những kỹ thuật đó?” Không phải kiếp trước cô ấy mở xưởng quần áo sao?
Tô Nhuyễn cười rộ lên: “Nhờ phúc của Bùi Trí Minh, dù là ai bị càm ràm bên tai gần mười năm cũng sinh lòng tò mò, em từng tới tham quan xưởng chế tạo, nhưng mà khả năng không nhớ rõ toàn bộ, kỹ thuật mấu chốt vẫn phải dựa vào nhân viên nghiên cứu.”
Lộc Minh Sâm kích động hiếm thấy: “Tốt hơn không có gì.”
Bắt đầu từ con số không có lẽ rất khó, nhưng biết đại khái về lý thuyết rồi, dù chỉ một hai bước, vẫn có thể giảm bớt rất nhiều thời gian cho nhân viên nghiên cứu phát minh.
Có điều…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-493-soi-tong-hop-phuong-luan.html.]
Vân Chi
Lộc Minh Sâm nhíu mày, tin tức cấp bậc này, nói cho nhân viên nghiên cứu thế nào cũng là một vấn đề khó, bởi vì kiến thức này đều không thuộc phạm vi tri thức của hai người, dùng lý do ngẫu nhiên phát hiện cũng không được.
Lộc Minh Sâm không muốn để người khác biết điểm khác biệt của Tô Nhuyễn.
Dường như biết anh đang nghĩ gì, Tô Nhuyễn cười nói: “Cho nên bây giờ không phải có sẵn cơ hội sao?”
Lộc Minh Sâm nhướng mày: “Ý em là muốn thông qua đám thương nhân nước ngoài kia? Nhưng đối phương chỉ là đại diện của bên bán, sợ là không hiểu gì cả.”
Tô Nhuyễn cười rộ lên: “Không hiểu mới tốt, chúng ta càng dễ lừa dối.”
Lộc Minh Sâm:……
Dáng vẻ muốn chơi xấu này của cô ấy đáng yêu thật đấy.
Tô Nhuyễn với Lộc Minh Sâm cùng nhau đặt chiếc hòm gỗ anh vừa đóng xong vào góc phòng, cho Sơ Bát vào trong, nhìn nó bò tới bò lui trong căn nhà mới của mình.
Tô Nhuyễn nói: “Anh giới thiệu cho em một nhân viên nghiên cứu khoa học chuyên nghiên cứu về sợi tổng hợp Phương Luân đi, tốt nhất là thành viên nòng cốt.”
Lộc Minh Sâm sờ xoa đầu cô: “Được, giao cho anh.”
Anh rất muốn biết cô chuẩn bị lừa dối thế nào.
Sau đó Tô Nhuyễn còn đi tìm Bùi Trí Minh có quan hệ rộng, cô cần bố trí một vài chuyện khác.
…
Kiến nghị của Tô Nhuyễn, ban đầu còn chưa được Lục Thần Minh tiếp thu.
Cũng trong dự kiến thôi, ở niên đại này đa số người vẫn sùng bái và kính sợ văn hóa phương tây.
Ăn, mặc, ở, đi lại chỉ cần dính tới phương tây, vậy tuyệt đối là cao cấp, ngược lại sản phẩm truyền thống đều bị gắn mác quê mùa.
Đối với đơn đặt hàng quan trọng như vậy, đương nhiên nhà xưởng quân bị không có khả năng nghe kiến nghị như hạ thấp đối phương của Tô Nhuyễn.
Tô Nhuyễn không hề nóng nảy, tranh thủ thời gian đi theo bạn học Lộc Minh Sâm tìm giúp cô học thêm một chút kiến thức cơ bản về sợi tổng hợp Phương Luân.
Đương nhiên với loại sợi tổng hợp đặc biệt như Phương Luân, quốc gia cũng đang nghiên cứu, chỉ là từ nghiên cứu tới sản xuất số lượng lớn là một quá trình vô cùng gian nan.
Mà Tô Nhuyễn lại trùng hợp biết được một vài công đoạn mấu chốt, nhưng đối với công thức hóa học linh tinh thì hoàn toàn không hiểu, dù sao đời trước cô chỉ là người sản xuất quần áo, công thức hóa học với cô mà nói giống như sách trời.
Nhưng muốn lừa dối người khác, đương nhiên phải biết rõ kiến thức cơ bản.
Cũng may, người giảng bài cho cô là học bá.