Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh sau khi bị cướp đoạt vận may - Chương 492: Nuôi một con rùa

Cập nhật lúc: 2024-12-11 13:34:44
Lượt xem: 459

Sau đó Lộc Minh Sâm nghiêm túc nuôi dưỡng Sơ Bát, lật xem hết quyển sách hướng dẫn nuôi rùa được người bán tặng kèm, ngày hôm sau bắt đầu tìm đầu mẩu gỗ đóng cho nó một cái hộp.

Y tá Mễ qua nhà xem náo nhiệt, cô ấy đã mang thai tám tháng, bụng rất lớn, Tô Nhuyễn không dám tới gần cô ấy.

Nhìn dáng vẻ như lâm đại địch của Tô Nhuyễn, y tá Mễ cười nói: “Cô như vậy khiến tôi cảm thấy trong bụng mình đang mang quả b.o.m đấy.”

Tô Nhuyễn đỡ cô ấy ngồi xuống sô pha: “Cũng không khác quả b.o.m nhiều lắm.”

Y tá Mễ kéo một cái gối dựa tới lót sau thắt lưng, thoải mái cảm thán: “Hệ thống sưởi nhà cô thích thật đấy, năm nay dù vay thêm chút tiền chúng tôi cũng phải lắp một cái, vừa sạch sẽ vừa ấm áp.”

Cúi đầu nhìn con rùa đen nhỏ bò tới bò lui trên bàn trà, cô ấy lại cười nói: “Sao tự dưng lại nghĩ tới chuyện nuôi thú cưng thế?”

“Có điều cô chọn loài này cũng khá tốt, dễ nuôi còn chưa nói, nuôi tốt thật sự có thể ở cạnh cô đến già.”

“Trước đây tôi từng thấy rất nhiều người nuôi chó mèo, nuôi mười mấy năm đã có cảm tình, sau đó c.h.ế.t đi chủ nhân còn khó chịu rất lâu.”

Tô Nhuyễn quay đầu nhìn sườn mặt nghiêm túc của Lộc Minh Sâm, đúng là cô rất sợ những thứ mềm mại yếu ớt, cũng sợ sinh ly tử biệt……

Hóa ra anh ấy nuôi Sơ Bát không phải vì ngẫu hứng nhất thời.

Hai người đang trò chuyện, Lục Thần Minh hưng phấn chạy vào từ bên ngoài, hiếm khi vừa vào cửa không tìm y tá Mễ ngay, mà nói với Lộc Minh Sâm: “Chúng ta sắp mua trang thiết bị mới rồi, cải tiến trang bị.”

Là con trai sư trưởng Lục, Lục Thần Minh biết được tin tức kiểu này nhanh hơn người khác một chút.

Cũng hiếm khi Lộc Minh Sâm không đấu võ mồm với anh ta: “Trang thiết bị mới gì?”

Lục Thần Minh nói: “Chính là đồ tác chiến đám quân liên minh phương tây đánh nước LK năm ngoái.”

Anh ta không nhịn được cảm thán: “Quần áo tác chiến kia tốt thật đấy, mài không rách, thậm chí không sợ nước không sợ lửa, chống đạn cũng rất tốt, mấu chốt là còn nhẹ.”

Lộc Minh Sâm lại không lạc quan như thế: “Đợi mua thành công rồi nói sau.”

Nghe anh nói như vậy, Lục Thần Minh cũng lấy lại bình tĩnh: “Nhiều không được, ít chắc có thể mua một chút, khả năng là hơi đắt thôi.”

“Nhà xưởng bên kia đã xin kinh phí, định mềm mỏng trước, tranh thủ mua giá tốt.” Nói tới đây, anh ta nhìn qua Tô Nhuyễn, đột nhiên hai mắt sáng ngời: “A, Tô Nhuyễn cô là sinh viên ngoại ngữ nhỉ? Biết người Mỹ thích thứ gì không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/trong-sinh-sau-khi-bi-cuop-doat-van-may/chuong-492-nuoi-mot-con-rua.html.]

Nghe anh ta nhắc đến cuộc chiến tranh đầu năm 90 giữa liên minh phương tây và nước LK, Tô Nhuyễn lập tức hiểu rõ anh ta đang nhắc tới tài liệu gì.

Sợi nhân tạo Phương Luân… Đời trước Bùi Trí Minh từng nói với cô rất nhiều lần.

Trong cuộc chiến Loan Hải đầu năm 90, quân liên minh phương tây dùng hình thức chiến đấu kiểu mới, trang thiết bị tác chiến vô cùng tiên tiến, giúp bọn họ chỉ phải trả một cái giá rất nhỏ đã đánh bại được nước LK.

Trận chiến tranh này khiến cả thế giới chú ý, đương nhiên Hoa Quốc cũng không ngoại lệ, đây cũng là nguyên nhân vì sao sau khi bị thương Lộc Minh Sâm lại lựa chọn tiếp tục học nghiên cứu sinh.

Trận chiến tranh này khiến anh nhìn rõ, Hoa Quốc lạc hậu quá nhiều so với phương tây, muốn gắng sức đuổi theo nhất định phải nắm chặt thời gian học tập.

Ngoài phương diện khoa học kỹ thuật, trang bị của đối phương cũng có ưu thế rất lớn, ví dụ như Hoa Quốc vẫn đang dùng áo chống đạn từ nhựa thủy tinh, chưa nói tới cồng kềnh, chỉ riêng trọng lượng thôi đã nặng sáu kilogam, còn đối phương đã sử dụng áo chống đạn kiểu mới, không chỉ thoải mái, trọng lượng còn nhẹ bằng một nửa so với áo chống đạn từ nhựa thủy tinh.

Ngay cả đồ tác chiến cơ bản cũng giống Lục Thần Minh nói, không chỉ nhẹ, còn chống lửa chống nước, tính co giãn và tính đàn hồi đều vô cùng tốt, còn có cả tác dụng giữ ấm và chống lạnh.

Phải biết rằng dù trong chiến tranh hay trong cứu nạn, một nhân tố nhỏ bé thôi cũng có thể mang tới tác dụng quyết định, nguyên nhân chính vì điểm này, Lục Thần Minh và Lộc Minh Sâm mới chờ mong như vậy.

Nhưng mà Tô Nhuyễn lại biết sợ là ý tưởng của Lục Thần Minh sẽ thất bại.

Năm trước Tô Quốc giải thể, từ thập niên 90 đến đầu thế kỷ hai mươi mốt, liên minh phương tây luôn nhằm vào Hoa Quốc, ngăn chặn bọn họ cải cách và phát triển, đương nhiên sẽ lựa chọn lũng đoạn tài liệu quân sự quan trọng kiểu này rồi.

Vân Chi

Nói chung là vào thập niên 90, Hoa Quốc gần như phải dùng giá cao gần gấp đôi so với các nước phương tây mới có thể mua về một chút sợi tổng hợp Phương Luân, hơn nữa còn là đồ cũ bị người ta đào thải ra.

Sở dĩ Tô Nhuyễn biết rõ như vậy, chính vì oán niệm của đám Bùi Trí Minh, suốt ngày mắng Mễ Quốc, mắng đám người sản xuất sợi tổng hợp Phương Luân, mắng nhiều đến mức tai cô sắp mọc kén.

Mãi cho tới năm 2005, Hoa Quốc mới tự sản xuất ra được sợi tổng hợp Phương Luân, khi ấy Bùi Trí Minh tới tìm cô đầu tiên, bảo cô tham gia đấu thầu, chế tạo trang bị bằng tài liệu mới.

Bản thân cô làm về trang phục, trong số công nhân lại có không ít quân nhân, hơn nữa tin tức nhanh nhạy, cuối cùng hạng mục này đúng là đã rơi vào tay cô.

Dù sao cũng là thứ Bùi Trí Minh càm ràm lâu như vậy, cho nên sau khi lấy được tài liệu, cô không chỉ nghiên cứu về tính năng của sợi tổng hợp phương Luân, còn tìm hiểu công nghệ chế tạo ra nói, tóm lại đối với thứ này, cô hiểu biết không ít.

Sau khi nảy sinh ý định cải tiến trang bị cứu nạn, điều đầu tiên cô nghĩ đến chính là sợi tổng hợp Phương Luân, nó thật sự có thể ứng dụng vào mọi mặt…

Không chỉ có thể nâng cao trang thiết bị quân sự, còn có thể chống lại liên minh phương tây.

Chỉ là cô không tìm được biện pháp nào tốt để tham dự vào, dù sao cô cũng chỉ là một cô gái xuất thân nông thôn, tự dưng hiểu về công nghệ hóa học thì quá kỳ quái.

Loading...